tứ gia , thực sủng
........…
........…
:3 đơn giản là 1 mớ ngoại truyện tự chế theo cảm hứng vì quá ume!!…
Hoàng ( Phan Vũ Mạnh Hoàng ) là thầy giáo viên cấp 2 , Tuổi 1981 , một người lãng mạn , lạnh lùng , vui tính . Nhi ( Hoàng Thúy Nhi ) là học sinh cấp 2 lớp 6 , Tuổi 2002 , tính cách tế nhị , khuôn mặt lạnh , ít nói và Nhi có bạn thân tên là ( Lưu Khánh Nam ) .Nam ( Lưu Khánh Nam ) bạn thân từ nhỏ của Nhi và đặc biệt nhất Nam là người con lai Trung . Nam sinh 2002 , Nam rất ủng hộ những gì Nhi làm . Câu chuyện về tình cảm thầy trò , được chia 4 phần , trong 4 phần đó đc tính từg lớp của nhân vật nữ chính trong truyện .…
Xem rồi biết ...😉…
Bởi vì Vương Dịch cũng là một kẻ ngốc. Có thể là gió sẽ tiếp tục thổi. Hoặc là gió ngừng lại. Vương Dịch thấy Phùng Tư Giai mỉm cười chúc em hạnh phúc. Và Châu Thi Vũ nắm lấy bàn tay của em, cũng mỉm cười, vẫy tay chào Phùng Tư Giai.-*Lưu ý : fanfiction, vui lòng không áp đặt hiện thực, không áp đặt lên xox.…
Hoa Cung Biệt Cấm mượn chút sóng gió làm nên một câu chuyện, chấm bút vẽ lên một bức tranh đặc sắc mang tới nhiều điều thú vị chờ người kiếm tìm.…
Tên truyện: Quốc Tử Giám có một nữ đệ tửPhần: 125Tác giả: Hoa Thiên TừCác nhân vật: Tang Kỳ, Yến Vân Chi, Trác Văn Viễn, Diêm Diễm, Liên Phiên...Xếp chữ: gracephamNội dung: Một chương spoil tình tiết cực mạnh, ai không thích bị spoil thì đừng nên đọc ;))…
Truyện ngắn theo chủ đề Nỗi đau và hạnh phúc.…
"...Thứ gì thuộc về mình thì nên cất giữ, Thứ không thuộc về mình, đơn giản hãy quên đi."…
Hôm nay ngày 21/8/2021 mình thức dậy và trãi qua một giấc mơ rất thú vị, vừa cảm giác như ác mộng vừa có cái gì đó hạnh phúc. Vì là từ giấc mơ nên mọi thứ sẽ rất kì lạ và không mạch lạc, đó chính là thể loại và nguồn chất xám của nhưng câu truyện sau này của mình. Mong các bạn sẽ ủng hộ series Truyện từ giấc mơ này của mình nhé…
Giới thiệu:Đường Sinh trở lại 17 tuổi thời điểm, thập thiếu bổ tiếc, kia nhất thế nhân tự mình nhảy lầu cô gái, này nhất thế muốn che chở nàng cả đời, kia nhất thế ở sách thiên sự kiện trung bị chôn sống một đôi lão nhân, này nhất thế muốn cứu vớt bọn họ đi ra......Kia từng xem thường tự mình nữ nhân, này nhất thế muốn cho nàng đẹp mặt......“Con, ngươi ba là bí thư, ngươi cần điệu thấp a!”“Lão mẹ, ta đã muốn rất điệu thấp.”“Cấp lão sư viết thư tình, cái này gọi là điệu thấp sao?”“Này...... Là thất truyền !”“Tạp người ta đại bôn, đây là điệu thấp?”“Này...... Là thất thủ !”…
Oneshort theo yêu cầu của mọi người. Như ở truyện RusBel tôi đã nói, 50 votes toi sẽ viết oneshort theo yêu cầu .-.Đừng để ý ảnh bìa, toi lựa đại đó .-.…
Câu chuyện bắt đầu khi Anthony bị bỏ rơi và được nhận nuôi nhưng sau đó cậu phải xa lìa "gia đình mới" của mình để đi tìm lại quá khứ và một gia đình khác.…
"Tại sao chị lại không quên đi?"Phùng Tư Giai chớp mắt, lệ vẫn không rơi mà dường như chảy ngược lại vào trong. Đôi mắt khô ráo của nàng như sáng lên."Chắc có lẽ là quá sâu đậm đi."..."Chị có biết đây là hoa gì không?"Tống Hân Nhiễm khẽ lắc đầu, nàng thật sự không thế nhìn ra loài thực vật được phun ra từ miệng Phùng Tư Giai là loài nào, bởi vì những cánh hoa ấy vẫn luôn nhầy nhụa mà lẫn trong chất dịch đen ngòm kia. "Là hướng dương." Phùng Tư Giai nói và lại mỉm cười."Có ý nghĩa gì không?" Tống Hân Nhiễm thắc mắc hỏi. "Bởi vì người đó giống như mặt trời." Phùng Tư Giai kiên định trả lời.…