Truyện: (Song Tử - Thiên Bình) Gặp người đúng lúc!Tác giả: Đậu ĐậuThể loại: học đường, tình cảm, fanfiction.Văn án:- "Từ lần đầu tiên gặp gỡ có thể yêu đến giây phút cuối cùng là đủ rồi." - Lạc Thiên Bình.- "Đem tình yêu này vào luân hồi, anh sẽ yêu em từ kiếp này qua kiếp khác." - Hàn Song Tử.Một câu chuyện nhẹ nhàng, tràn ngập yêu thương cho những ngày tâm tư bớt rối bời....Author: chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.…
Tác giả: BNgcThể loại:Tiểu thuyết Việt Nam, thanh xuân vườn trường, hài, lãng mạn, oan gia ngõ hẹp...Em là nắng nhỏ, rất năng động và ồn ào. Em khẽ len lỏi đến bên, làm lòng ai đó dịu lại mỗi khi ở cạnh . Còn cậu- là người đầu tiên khiến em biết:Đôi khi người ta thương nhau... bằng cả bầu trời trong một ánh nhìn...…
Đường của đời tôi, là con đường tôi đi, cũng là những ngọt ngào tôi nếm trải, nhưng buồn cười ở chỗ đường đun lên rồi thì vừa ngọt lại vừa đắng. Tôi thả một phần của mình vào đây, lưu giữ lại, nhớ đừng quên.…
Cửa Đông - nơi anh đợi em, tia sáng của đời anh.Tác giả: Thần Thần---Ai đó: "Bạch Tranh, anh ưu tú như vậy, vì sao lại cưới Lạc Thuần?" Lạc Thuần: "..." tôi không xứng với anh ấy à? Bạch Tranh: "Vì cô ấy đến sớm hơn những người khác mười năm." Lạc Thuần: "Bạch Tranh, yêu anh chết mất!" Ai đó: ".." hỏi một chút lại bị ăn cẩu lương ngập mồm.…
Đơn phương? Tôi vẫn chưa thật sự hiểu nó là gìNhưng khi tôi lên cấp 3...Tôi cũng chưa biết cái khái niệm đó xuất hiện trong cuộc sống của tôi từ lúc nào..Một mối tình đơn phương thật nhẹ nhàng nhưng cũng đầy nồng nhiệt" Ngày ấy khi đôi mươi tôi đem lòng thương nhớ ai..." -Quên đặt tên-…
Thanh xuân đẹp nhất của tuổi học trò chính là "lặng lẽ thích cậu". Tôi cũng vậy, vào mùa thu năm ấy, tuy cậu không có vẻ ngoài nổi bật hay học lực giỏi như bao người con trai khác nhưng tính cách, nụ cười, bóng dáng ấy đã khắc sâu trong tâm trí lẫn trái tim tôi. Từ một cậu nhóc chín tuổi cho tới khi cậu là một chàng trai mười tám tuổi, mang trong mình những hoài bão của tuổi trẻ đầy nhiệt khuyết mà tôi cứ ngỡ rằng tôi không thể chạm tới.Từ bao giờ cậu là lý do và mục tiêu để tôi thay đổi bản thân, có gắng hết mình để có thể đuổi kịp cậu. Trở nên xứng đáng để được ở bên cạnh cậu hơn và đặt chân vào ngôi người cả hai mong ước, để rồi một ngày tôi có thể thổ lộ lòng mình với cậu.Đối với tôi mùa hạ là khoảng thời gian dài nhất trong năm bởi kì nghỉ hè đến tôi sẽ không thể gặp cậu ấy. Còn mùa thu là khoảng thời gian mà bản thân tôi mong chờ nhất bởi tháng chín đến, tôi lại được sánh vai cùng cậu bước trên một ngôi trường học tập mơ ước của bao người.Cuối cùng, có lẽ mùa hạ cuối cùng của tuổi học trò là mùa hạ đẹp nhất đối với tôi vì tình cảm của tôi đã được cậu đáp lại chăng...?…
Tên truyện: Trăng Khuyết Đêm Hai MươiTác giả: Truy Quang (@Dongvotam)Thể loại: gia đình, tình yêuTình trạng: 4 chương, đã hoàn___Đôi lần ngẩn ngơ nhìn vầng trăng tròn buông ánh sáng dịu dàng trải tràn lên vạn vật, tôi bất giác dằn lòng tự hỏi, tại sao người ta lại ví cái tuổi đẹp nhất của đời người con gái là một vầng trăng, thường được gọi với cái tên mỹ miều: "tuổi trăng tròn"?Chỉ tiếc rằng, cùng là phận đàn bà con gái, "vầng trăng" của tôi chưa kịp tròn đã vội khuyết một mảnh, một mảnh định rằng cả đời sống mãi cùng bi thương.Tuổi xuân của tôi trôi mất vào một đêm mùa hạ, nặng hạt mưa và giăng đầy cơn sấm sét. Cuộc đời tôi cũng định sẵn sẽ như cơn mưa ấy, rơi từ nơi cao nhất, đáp xuống lại là tận cùng của sâu thẳm, chịu kiếp hòa tan vào lòng đất cho hoa lá sinh sôi, cho vạn vật nảy nở. Trăng tròn dành tặng kẻ hoàn mĩ, trăng khuyết chỉ nên lùi vào góc khuất hậu trường, tự mình đau, tự mình khóc, tự mình lụi tàn vào sương khói...…
Cậu luôn đứng sau lưng, lặng thầm dõi theo cô gái ấy. Còn tôi cứ luôn đứng sau lưng, và lặng lẽ dõi theo cậu.Hai ta là hai kẻ đều lặng lẽ, đơn phương một người khác.Chính vì lẽ đó mà cậu không thể yêu tôi, cũng như tôi không thể yêu người khác.Người tôi yêu ơi, cậu hãy cứ ngu ngốc mà yêu cô ấy đi. Và hãy cứ để tôi cũng ngu ngốc mà thầm lặng yêu cậu. Biết sao được, vì tôi và cậu, đều là hai kẻ ngốc mà, nhỉ?By : Mèo Quỷ…
Năm 14 tuổi, giữa những buổi chiều tan học đầy nắng và gió, hai cô gái lặng lẽ bước vào thế giới của nhau qua những lần cùng đạp xe về nhà, ánh mắt vô tình bắt gặp, và những câu nói tưởng chỉ là đùa vui. Không ai nói lời yêu, cũng chẳng ai kịp giữ lấy. Mối quan hệ mơ hồ ấy trôi qua như một cơn gió nhẹ - đủ để nhớ, nhưng chẳng thể gọi tên."Có những người đi ngang đời nhau, để lại dư vị như nắng cuối ngày - ấm, nhưng không thể giữ lại được."Một câu chuyện nhỏ về rung động đầu đời - ngọt ngào, dịu dàng và day dứt... mãi về sau.…
Đối diện nhà họ Đồng có một nam sinh vừa chuyển tới, cậu ta ở một mình. Mặt cậu ấy rất đẹp, dáng người cậu rất cao nhưng mà lạnh lùng quá. Kỳ 2 năm lớp 11, lớp 11B1 Có nam sinh mới chuyện tới. Trùng hợp thật cậu ấy là hàng xóm đối diện nhà họ Đồng chúng tôi.Có tin đồn Nam sinh vừa chuyển tới lớp 11B1 là con của kẻ gây tai nạn xe, Trịnh Gia Nam bị bắt nạt rồi.Trịnh Gia Nam từng nói: "Cuộc đời tôi từ khi ba tôi gây tai nạn cho người khác đã dần trở lên đen tối. Thế nhưng hình như ông trời vẫn thiên vị cho tôi, đưa cô ấy tới soi sáng cho tôi.""Cậu ấy là bạn cùng bàn của tôi, Trịnh Gia Nam nói chuyện cũng đã nói chuyện rồi chúng ta kết bạn mạng xã hội đi."..."Đồng Anh, có phải cậu rất thích hoàng hôn trên biển không?""Phải, tôi rất thích.""Hứa với cậu, sau này tôi sẽ đưa cậu đi tìm hoàng hôn trên biển, hoàng hôn của chúng ta trong mắt của chúng ta.""Thật không vậy? Theo tôi thấy, sau khi tốt nghiệp cậu sẽ lại biến mất.""Không có đâu, sẽ không biến mất thêm lần nào nếu không có cậu."[Tất cả những gì tôi muốn là cậu ấy, tôi chỉ muốn cậu ấy được sống một cách thoải mái. Muốn cậu ấy có thể nhìn thẳng vào mặt người khác mà nói chuyện. Chuyện ba cậu ấy gây ra không phải lỗi của cậu ấy. Trịnh Gia Nam của tôi chẳng là gì sai cả. Có tôi ở đây, đừng mơ động vào cậu ấy.]…
Ngứa mắt kinh khủng khi bọn nó thích nhau mà cứ chối qua chối lại, đỏng đẻo đỏng đẻo, khoái lắm hay gì? À mà không phải, là một đứa đơn phương đứa kia mới đúng, hay nhỉ? #anvuii…