Bữa tiệc kinh hoàng
Truyện về 12 chòm sao với những vụ thảm sát từng thành viên với hung thủ không ngờ.... Hãy đón đọc và ủng hộ nhé!!!…
Truyện về 12 chòm sao với những vụ thảm sát từng thành viên với hung thủ không ngờ.... Hãy đón đọc và ủng hộ nhé!!!…
một khu vườn một bông hoa một hạnh phúc một mình em…
Luôn đứng sau ngừời mình yêu mà không bao giờ ngừời mà mình yêu quay lại nhìn mình vào ánh mắt…
Tên: Năm đó trong tôi có tìnhTác giả: BchLinhHoaTình trạng: Chưa hoàn--------------------------------Năm đó trong tôi có tìnhNăm đó trong tôi có cậuNăm đó có một Trần Minh Thư mang tấm chân tình nho nhỏ.Năm đó có một Đặng Quang Huy chôn vùi tình mình dưới bùn sâu dơ dáy.Năm đó có một Phạm Hoài Anh ôm lấy cái tình mà đi hết đời." Mong rằng cậu sau này anh tuấn dũng mãnh chẳng ngại phong baMong rằng đường cậu đi rải đầy hoa mà kết thúc cũng chỉ có mật ngọtMong rằng mọi nỗ lực của cậu đều được đền đápMong rằng người có tình rồi sẽ đến được với nhau."…
4 năm thanh thuần, em trưởng thành hơn, tự lập hơn. Cũng không còn tồn tại những đêm lạc lối trong cơn ác mộng đã từng kéo dài nữa. Có điều, cho dù chỉ là rất rất nhỏ, những gợn sóng trong lòng em vẫn chưa thể tĩnh lặng mà quên đi ngần ấy kí ức. Bằng một cách đầy miễn cưỡng, em chỉ có thể bắt ép nó chìm sâu dưới đáy bể của sự rung động.Anh biết bản thân khốn nạn, biết mình là kẻ yếu đuối chỉ biết trốn tránh. Nhưng cũng biết rằng đó là cách duy nhất, mà chỉ cần có thể, anh tuyệt đối sẽ không bỏ qua, cho dù là bằng cách thức đau lòng nhất, cam chịu nhất.- sao lại là cái này?- trà thanh lọc cơ thể, trái cây tốt cho sức khoẻ.#hoangha #nhatnhat #nhp/s: Tra My's story…
Cô - Hàn Thiên Băng : lạnh lùng,bá đạo nhưng cũng rất đáng yêu,shotaAnh-Hắc Hàn Thiên Phong:lạnh lùng,bá đạo không kém gì cô,nhưng khi tiếp cận cô,anh từ 1 người tàn khốc trở thành 1 người ôn nhu biết chăm sóc người vợ xinh đẹp của mìnhLiệu rồi với 2 con người này,họ có tạo nên 1 cuộc tình ?Mời các bạn đón đọc…
Nàng hai tay ôm thủy, ghé vào ban công lan can thượng, bảy tháng thiên, phơi nắng ánh trăng, cũng ra thân bạc hãn, tĩnh ban đêm, một tia phong cũng không có, nàng khinh thở dài một hơi, khinh đến nghe thấy không thể nghe thấy. Nửa năm một vòng hồi, tại đây dạng cô thanh ban đêm, nàng lại nghĩ tới hắn, nguyên lai quên mất, là vì càng sâu kỷ niệm.…
Một hôm nọ trên đường về Tả Kỳ Hàm nhìn thấy một thanh niên cùng người mẹ của mình đang chuyển đồ vào trong nhà, cậu cũng đã hiểu được đó chính là người hàng xóm mới của mình. Sau nhiều ngày sau hàng xóm nên cũng tiếp xúc nhiều với nhau nên sẽ dần nảy sinh tình cảm..Tiểu Hàm, Tớ thích cậu - Dương Bác Văn cầm trên tay bó hoa đứng trước mặt Tả Kỳ HàmCậu thích tớ sao? - Tả Kỳ Hàm thắc mắc hỏi lại Dương Bác VănĐúng vậy - Dương Bác Văn trả lời một cách thẳng thắn…
#Skyflower#Câu chuyện được xâu chuỗi bằng từ khóa ''Lucid dream''."Xin lỗi... hay cảm ơn?Con đường đã thẳng tắp, tại sao vẫn rơi vào mê cảnh, tàn... Tại sao vẫn chệch đường ray, đi về quá khứ, tan...""Cho dù là yêu hay không yêu, hận hay không hận, dòng đời vẫn chỉ có thể cho ta chọn một kết quả: Đã yêu thì đừng hối hận, mà đã hận thì đừng nói yêu."''Anh sợ, sợ cái cảm giác mất mát này. Cơn ác mộng này đã đeo bám anh suốt gần chục năm nay, hà cớ gì, nó lại luôn mịt mờ như một làn sương như thế?...''Diệp Hy và Ảnh Dương đã cùng nhau trải qua quãng thời gian thanh xuân quý giá. Cho đến khi trải qua rồi, mới nhận thấy thời gian trôi qua quá nhanh, hình như đã vuột mất điều gì. Đã từng cùng chung bước, giờ lại khác nhau lối về. Cùng xuất phát từ một chân trời, vì sao lại dễ dàng buông tay như thế? Hai đường thẳng song song cứ thế bước đi, chỉ có thể lặng thầm nhìn đối phương mà không thể sẻ chia niềm vui nỗi buồn. Những tin đồn to nhỏ, những hiểu lầm sâu sắc, ai cũng mang trong mình nỗi hoài nghi riêng. Sau tất cả, ta lại không đủ can đảm để làm, quyết định ra đi. Biết bao tờ giấy vò đầu bứt tai mới viết được vài chữ, lại bị chính tay mình quẳng vào thùng rác. Mỗi ngày hai người đều vô tình nhìn ra lớp học đối diện, ánh mắt lướt qua dáo dác kiếm tìm bóng của một người xa lạ. Vô tình nhìn thấy, vô tình buông lời dò hỏi, rồi lại vô tình đặt cả người ấy vào trong tâm; luôn tự lừa dối bản thân nhưng thực ra là con tim mách bảo ta làm vậy. Tôi nhất định sẽ một lần nữa tìm ra bầu trời của cậu!…
Lần đầu gặp,nó đã yêu hắn.Nó cố gắng khiến hắn yêu nóCuối cùng nó cũng thực hiện được,nó tỏ tình và hắn đồng ý.Nhưng...........Chưa yêu nhau được bao lâuHắn lại hẹn nó ra và nói lời chia tayHắn yêu nó nhưng không muốn yêu nóHắn chia tay nó không phải vì lý do nó chỉ là tình nhân giống bao cô gái khác chỉ là vì tính mạng của nó.Nhưng sau khi biết được nó cũng là Vampire,là nữ hoàng thế giới của hắn, hắn rất hối hận về những việc mình làm…
wxszd~~~thể loại: reallife, có vài bối cảnh, tình huống, tâm lý, tính cách,...tác giả tự nghĩ ralưu ý: đây chỉ là truyện, không gán ghép lên người thậtmỗi chương chỉ dài khoảng 700-900 từ không viết dài. thông cảm🙇♀️xin lỗi vì ca từ văn chương không được hay và mượt, mong mọi người thông cảm. sức viết và sức tưởng tượng của tôi có hạn nên thích thì đọc không thích mời out chứ đừng đọc chùa. HÈN LẮM!…
- Máu me , bạo lực , từ ngữ thô tục, những chất cấm ,....Dương Tử Yên:" em, cậu "Lâm chí Phong : " anh, hắn, gã "…
Auther : RianTRUYỆN NGUYÊN TÁC : [HOÀN][VKOOK]NGOẠI TÌNHChuyển ver : Ha_Linhh_1910CHUYỂN : [Lookism][James Lee x Daniel Park] Ngoại Tình ❌FIC ĐÃ ĐƯỢC CHO PHÉP CHUYỂN VER❌🚫Warning : OOC : NHÂN VẬT KO THEO NGUYÊN TÁC --------------Trong quá khứ kia, chính cậu là người đã phản bội hắn. Đang tâm vứt bỏ thứ tình yêu tha thiết chân thành này, cùng người đàn ông khác bay tới một chân trời mới.Năm năm sau, khi hắn nghĩ rằng mọi thứ đã nguôi ngoai cậu lại đột ngột trở về.Daniel cậu là đồ xấu xa, cho dù phải đày xuống địa ngục cũng quyết phải kéo theo được James Lee đi cùng.Tình yêu trong các cuốn tiểu thuyết thì thường đẹp đẽ, trong sạch, được người khác tôn vinh. Vậy còn thứ tình cảm sai trái mà bọn họ trao nhau lẽ nào không đáng được người đời biết đến?…
Văn án:"Hoàng Hùng. Cả đời này, ta đều muốn bảo vệ huynh. Vậy nên ca ca của ta à, đợi ta quay về nhất định sẽ cho huynh một danh phận rõ ràng"."Người này, ta muốn y phải làm vương phi. Y đồng ý hay không không quan trọng. Tính tình ta trước giờ tuỳ tiện, không cần báo cho hoàng thượng. Ta cũng không muốn ngài ấy can thiệp vào chuyện này"."Ngươi tin ta. Ta nhất định sẽ không phụ ngươi".Hoàng tử Hải Đăng căn bản chỉ muốn sống là một vương gia an nhàn nhưng ông trời không cho phép.Đăng Dương từ một thứ dân bình thường được hoàng thượng trực tiếp đến nhận làm hoàng tử, một bước lên trên vạn người.Hoàng Hùng thì còn thảm hơn...Thể loại: Fanfiction, Xuyên không, Hệ thống, Cổ đại, Chủ thụ, Cường cường, Niên hạChú ý: KHÔNG PHẢI NP, TÔN SÙNG 1x1Nhân vật không thuộc về tác giả, họ thuộc về nhau!!!Nhân vật có nói bậy, có H hay không thì tuỳ duyên =)))Truyện đầu tay nên có gì sai sót mọi người cứ hoan hỉ góp ý. Lịch ra truyện có thể dở dở ương ương vì tác giả còn phải chạy deadline 👉🏻👈🏻Mọi hình thức chuyển ver hay đem sang nền tảng khác đều cần sự đồng ý của tác giả.…
Nó chẳng có gì đặc biệt đâu, chỉ là câu chuyện về cuộc đời tớ, sự tủi cực chán nản sẽ là động lực để tớ có thể hoàn thành câu chuyện này một cách xuất sắc nhất có thể. Mọi sự đau đớn của tớ rồi sẽ tự lành nhờ việc viết truyện. Nên có lẽ đây sẽ là câu chuyện lưu giữ mọi quá khứ để khi nhìn lại có thể khiến tớ mạnh mẽ hơn.…
Tác giả : Diệp Lạc Vô TâmEditor : Voi ( it's meee )Nguồn tác phẩm: http://lilicious14.wordpress.comVương Nguyên , từ năm 8 tuổi đến năm 18 tuổi, cả cuộc sống của cậu chỉ biết có anh, cần anh, theo anh, vì anh... Nếu đó không phải là tình yêu, phải chăng Vương Nguyên sẽ không cần đau lòng thêm nữa? Khi nhận ra tình yêu trẻ thơ của mình đối với anh chỉ là gánh nặng, cậu đã quyết định buông tay, rời xa sự che chở, ấm áp của anh. Nếu hạnh phúc của cậu phải đánh đổi bằng sự chịu đựng của anh thì có lẽ cả đời này Vương Nguyên không cần thứ hạnh phúc xa xỉ ấy nữa.Vương Tuấn Khải, từ năm 14 tuổi đến năm 32 tuổi, từ lúc nào mà thứ tình cảm cưng chiều, che chở của người anh trai với em trai đã biến thành những cảm xúc khó kiểm soát? Anh vẫn nghĩ rằng cậu bé con của anh còn quá nhỏ để hiểu thế nào là tình yêu, còn quá nhỏ để đánh đồng sự dựa dẫm ấy là thứ tình cảm thật sự, chỉ cần đợi đến khi cậu tìm thấy tình yêu thực sự ở một người khác thì tình thân giữa họ vẫn là một mối dây liên hệ không thể tách rời.Anh đã đợi, đợi từ khi Vương Nguyên 8 tuổi đến khi cậu 15 tuổi, đợi đến khi Vương Nguyên nản lòng thoái chí mà buông tay, lúc ấy anh mới nhận ra chính mình mới là người không hiểu tình yêu là gì? Nếu nỗi nhớ nhung khi xa cậu không phải là tình yêu, nếu sự cô đơn bao trùm khi thấy cậu bên người khác không phải là tình yêu, có phải Vương Tuấn Khải sẽ không thấy đau đớn như thế?*Lưu ý : Truyện này edit lại chưa được sự đồng ý của tác giả vì ở tận bên Trung Quốc cơ mà nên pls đừng mang ra bên ngo…
don't let them know x cho em an toànđặng thành an lỡ có cảm xúc với gia sư hơn 1 tuổi của nó…