Mình từng đọc nhiều bộ truyện còn đau buồn hơn, sâu sắc hơn... nhưng MTT18 để lại trong mình nhiều ấn tượng hơn bất kì bộ nào khác. Có lẽ là do lần đầu mình đọc motip đam mỹ kiểu này, cũng có lẽ những câu nói trong bộ truyện lại thẫm đẫm nhiều ý nghĩa mà mình phải ngồi ngẫm lại, và cũng nhờ nó, mà mình thay đổi ánh nhìn về tình yêu LGBT...…
Hi! I'm Nhi, bạn có thể gọi tui là Bé Bé á.Đây là một tác phẩm viết đôi điều lặt vặt của tui thuiTui 2k2, các anh chị hay bạn đồng tủi có thể vào đọc để xem những mẩu chuyện lặt vặt nhảm nhí của một cô gái tủi 18. Các em gái có thể vào đọc để hỉu một cuộc sống sinh viên của tui là như thế làooooMại dooooooooooooooooooooo…
Khương thư yểu một sớm xuyên qua, thành một cái diện mạo yêu diễm trang điểm mị tục ác độc quý nữ, dựa la lối khóc lóc chơi xấu gả cho kinh thành nhất phong tư yểu điệu thiếu niên lang.Phu quân chán ghét, bà bà không mừng, huynh tẩu khinh thường, khương thư yểu khóc không ra nước mắt.Bất quá, trên thế giới không có gì sự tình là một đốn cay rát năng không thể giải quyết, nếu có, vậy hơn nữa cái lẩu ván sắt nướng BBQ xuyến trà sữa gà nướng cánh bánh bao nhân trứng sữa sủi cảo tôm thượng giáo gà khối mì chua cay cơm cà ri tay trảo bánh Quan Đông nấu sushi pizza khoai tây nghiền trứng vịt Bắc Thảo thịt nạc cháo tôm tươi cháo.Một đoạn thời gian sau --Bắt bẻ bà mẫu: Thư yểu thực sự là cái hiếu thuận hài tử.Không hảo ở chung đại tẩu nhị tẩu: Đệ muội thật là làm cho người ta thích.Cũ kỹ nghiêm khắc Đại ca Nhị ca: Vất vả đệ muội.…
Bạn đang đọc truyện Mai Táng Tuổi 18 của tác giả Kỳ Thanh Nguyệt. Thả diều, nắm giữ một sợi dây mong manh, tưởng mình điều khiển nó, nhưng lúc gần lúc xa là điều mình khó kiểm soát được.Yêu thầm cũng giống như thế, dù có lúc xa vời vợi, nhưng mình vẫn nắm giữ sợi dây, vẫn luôn ôm hy vọng.Tôi yêu Sở Chi An, yêu đến đau đớn, yêu đến xé lòng.Nhưng tôi biết tình yêu này không nên có, mà tôi cũng chưa từng trông đợi tình cảm này sẽ có kết quả tốt.Cho đến một ngày, Sở Chi An nói với tôi, tớ thích cậu.Cậu ấy nói,"An An, tớ thích cậu, từ rất lâu trước kia.""Cậu không cảm nhận được chút nào à?"…
Khi bước chân ra khỏi ngưỡng cửa gia đình mỗi chúng ta phải bắt đầu một cuộc sống tự lập với đầy những trải nghiệm mới mẻ . Những khi ốm bệnh, mệt mỏi và khó khăn cũng là lúc chúng ta yếu đuối vô cùng. Để vượt qua những ngày mong manh như thế bạn có từng tự nhắn nhủ bản thân mình? Hãy xem bạn có bắt gặp chính bản thân mình trong câu chuyện của tôi? Biết đâu đấy chúng ta lại giao nhau trong những cảm xúc lạ lẫm mà thân quen này.…
Lời bộc bạch của một người con gái:Ba tôi có một báu vật. Không, thực ra nó đơn giản chỉ là một cuốn sổ đựng trong chiếc hộp đen. Tôi gọi như vậy vì sau bao lần chuyển nhà, hàng chục năm bôn ba đó đây, ngay thời khắc khốn cùng nhất ba cũng chưa từng để mất nó. Tôi cố gặng hỏi thì ba tôi liền lảng đi. Cách ông nâng niu trân trọng nó càng khơi dậy tính hiếu kì, tò mò của tôi. Năm mười tuổi, dù không được phép, tôi vẫn lén mở cuốn sổ ra xem. Tôi vô cùng kinh ngạc khi hầu hết các trang đều dán kín những tấm ảnh chụp cùng một người đàn ông. Bộ quân phục cho tôi biết chúng được chụp khi ba tôi còn là một sĩ quan. Người trong ảnh là một người Mĩ trẻ, cao lớn rắn rỏi, cầu vai đeo lon sáng bóng, mái tóc vàng óng và đôi mắt màu xanh lơ. Từ thuở ấy, tôi đã hiểu vì sao mẹ bỏ đi bao năm mà ba tôi không đi bước nữa, vì sao ánh mắt ba luôn nhìn xa xăm, vì sao ba giật mình mỗi khi tôi hát lên một ca khúc tình cảm Tiếng Anh nào đó. Có lẽ, đôi mắt xanh lơ trong ảnh kia chính là nỗi ám ảnh lớn nhất trong cuộc đời của ba tôi.Trang cuối cuốn sổ, chỉ ghi ngắn gọn một cái tên.James HarrisLời tác giả: Người viết nhỏ tuổi, tập tành viết lách. Chân thành mong mỏi được ủng hộ và góp ý. Xin cảm ơn!…
Lâm u ở thuê trụ đích dưới lầu mở gian bữa sáng điếm.Ai ngờ vài ngày sau, tang thi đột kích, lâm u chỗ,nơi đích thành thị cạn lương thực đoạn thủy, mọi người lâm vào tuyệt vọng.Lâm u bán quang tất cả thực vật, dự bị quan điếm.Không ngờ --Ninh nước sôi vòi nước, chảy ra thuần bạch đích sữa!Mở ra tủ lạnh môn, bãi đầy tốt nhất đích thịt tươi!Xốc lên mấy con cái giỏ khuông, toát ra một loạt sắp xếp mới mẻ rau dưa!Lâm u: . . . . . . Dại ra. jpg.Cuồn cuộn không ngừng đích nguyên liệu nấu ăn cung cấp, làm cho tiểu điếm trở thành an thành nhân loại bảo tồn thực lực đích hy vọng ánh sáng.Lâm u mỗi ngày bôn ba ở bữa sáng điếm, cửa sổ tiền mạo hiểm sương trắng nóng hôi hổi.Quả tỳ xốp giòn đích bánh rán, ánh sáng màu vàng óng ánh đích bánh quẩy, mùi thịt nồng đậm đích thịt giáp mô. . . . . .Tấn công tang thi đích nhân loại đội ngũ ăn uống không lo, nhiệt tình mười phần.Bởi vì này gia bữa sáng điếm đích tồn tại, đem thành thị làm hậu bị lực lượng đích an toàn khu.Cứ như vậy, lâm u thu thu đồ ăn, dưỡng nuôi chó, làm nấu cơm. . . . . . Đem chắc chắn thành lũy trung đích bình yên cuộc sống quán triệt đến mức tận cùng.…
Không có tiếng sét ái tình, cũng chẳng có lời thề non hẹn biển.Chỉ là từ ngày hôm ấy, có người bắt đầu hay ngoảnh đầu tìm ai đó giữa đám đông.Một ánh nhìn, một nụ cười vu vơ..Chỉ là một mùa hè thôi mà, sao lại có thể khiến người ta nhớ mãi?Và nếu có thể gọi tên cảm xúc ngày ấy, thì có lẽ chỉ đơn giản là: Tớ trộm cậu, một mùa hè.…
-Đây là một câu chuyện khá là ảo tưởng của mé =v=~~~ - Truyện có tính đam mĩ LGBT; các bạn nào dị ứng mời đừng đọc nhaa~~-NÓI TRƯỚC !!!! ĐÂY LÀ ĐAM MĨ NHÁ CÁC MẸ :))))) mình nhắc rồi đêys nhoaaa~~-Chúc các bạn coi truyện dzui vẻ~~~~~ Nguyên tác: Ma Đạo Tổ sưTác giả: Mặc Hương Đồng KhứuVăn án : Bạch Minh Lam là một cậu học sinh mê Đam bỗng qua đời vì tai nạn nhưng cậu không chết mà lại xuyên vào thế giới tu chân tu tiên nơi mà có những người mà cậu cuồng mê yêu thích nhấtCP chính : Lam Quế x Minh Lam(A Lam) Vong Cơ x Vô TiệnCP phụ : Truy x Lăng Hi x Trừng…
Giới thiệu: Câu chuyện xoay quanh về trường học, thanh xuân vườn trường của hai cô bạn trái ngược nhau. Cúc Nhật Hạ tính tình trầm lặng, ham học nhưng có gia cảnh khốn khổ, mẹ mất sớm, bố cờ bạc nợ nần, suýt phải nghỉ học vì không có tiền đóng học phí. Còn Tôn Tuệ Anh thì khác hoàn toàn cô là học bá, vừa giỏi nhưng cũng phá phách không kém, nhà mặt phố bố làm to. Liệu sự khác biệt lớn, áp lực về trường học, bạn bè có để họ đến với nhau được hay không? Hãy đón xem nhé!…
Đại nhị nữ sinh Nhan Tử nghỉ đông đêm trước bị mẫu thân cáo ốm lừa về nhà trung, lòng như lửa đốt đánh thẳng về phía trước, lại đánh lên này cả đời mệnh định trượng phu —— đại nàng hơn mười tuổi trung y dược đại học hiệu trưởng Đoạn Thanh Tùng, mà Đoạn Thanh Tùng đường đệ, cùng Nhan Tử cùng tồn tại một khu nhà đại học nghiên cứu sinh Đoạn Thanh Tụng, cũng từ lúc Nhan Tử trung học khi liền đối với nàng nhớ mãi không quên.Một cái là nho nhã thâm trầm nghiêm túc ngay ngắn, một cái là âm mị cơ trí thâm tình dứt khoát, trời sanh tính lạnh bạc Nhan Tử như vậy làm sao hai người cảm tình trung tái trầm tái di động?…
Tôi không rõ cảm giác ấy bắt đầu từ khi nào - chỉ nhớ rằng trong một lần hỏi bài, cậu ấy nhìn tôi rất lâu rồi chậm rãi hỏi: 'Cậu không hiểu chỗ nào nhỉ?'Nếu có một người biết em là ai... thì có lẽ, em sẽ thôi tự hỏi mình có vô hình không."Một câu chuyện nhỏ, viết về những lần chạm mắt rất khẽ, những lời nói tưởng như vu vơ... lại khiến trái tim 17 tuổi rung lên thật lâu.…
Truyện mô tả những điều kỳ lạ, bí ẩn xảy ra xung quanh ta từ quá khứ cho đến hiện tại, nhoài ra truyện còn mang nhiều ý nghĩa nhân văn mà con người cần học hỏi theo…
Tâm và Vũ là thanh mai trúc mã, từ nhỏ đã rất thân với nhau. Nhưng càng lớn lên, bốn chữ "thanh mai trúc mã" ngày càng có khoảng cách. Nguyên nhân cũng chính vì Tâm học rất rất giỏi, còn Vũ thì hoàn toàn ngược lại. Dưới sự ép buộc của gia đình, Vũ đã cắn răng chịu đựng sự kèm cặp khắc nghiệp của Tâm, từ đó sinh ra bốn chữ "oan gia ngõ hẹp", hễ họ chạm mặt nhau ở đâu, nơi đó liền sóng không yên, biển không lặng!Năm cấp ba, Vũ tươi cười khi vốn biết đã thoát được cô bạn oan gia vì hay tin Tâm sẽ sang Nhật du học. Nhưng... người tính không bằng trời tính!…