[DươngRhy] Để em dạy khúc gỗ yêu nhé!
💙 x ⚡t/g: nguyn_haphuong[DROP]…
💙 x ⚡t/g: nguyn_haphuong[DROP]…
🌼Thể loại: Hiện đại, nhất thụ nhất công, sinh tử văn, HE.🌼Tác giả: Thập Thế…
Dưới đây là những câu chuyện về tình yêu ngọt ngào của Cún và Gấu…
Tra nam tổng thị thâm tình loan๖ ۣۜMẹ đẻ: Vân Vị Hiết 云未歇.๖ۣۜSố đo ba vòng: Điềm văn, nhanh xuyên, hệ thống, vị lai giá không, mê hoặc mỹ nhân công * ngốc manh chuyên nghiệp thụ.๖ۣۜHưởng thọ theo sổ tử thần: Chết 101 tuổi + 0 lần chết lâm sàn๖ۣۜBiên kịch: Bánh Bao…
Hãy yêu một người thật lòng yêu bạn.❌không chuyển ver, không edit, không reup dùm nếu kh có sự đồng ý của tớ.❌BẢN BETA SẼ CÒN CHỈNH SỬA TRONG TƯƠNG LAI!!Đây là fic đầu tiên của tớ thì nó sẽ không tránh khỏi sự sai sót về ngôn từ hay là cách diễn đạt. Thật sự là rất khó để viết một câu chuyện hay nên các cậu thông cảm cho tớ.NHT: 2018/07/23.phần 2…
Một Hoshitani ngập tràn ánh sáng và một Hoshitani bị bao phủ bởi bóng tối, ai mới đích thực là Hoshitani Yuta.…
Một nổi buồn Một niềm vui Lặng lẽ cùng anh và em trưởng thànhKhi ngoảnh đầu nhìn lại đó chính là những tháng ngày bình yên!…
GỬI NGƯỜI EM YÊU: NGUYỄN MINH THIÊN:Chiến cuộc loạn lạc, người người ngã xuống vì khát khao hòa bình cho Tổ quốc. Em mong chúng ta - những người con mang trong mình dòng máu thiêng của con Rồng cháu Tiên - sẽ đồng tâm hiệp lực, đứng lên cùng ngòi bút kiên trung, viết nên trang sử oai hùng lẫm liệt của dân tộc và câu chuyện tình của riêng ta , nha anh TRẦN HỮU THUẬN.…
Chuyển ver đã được sự cho phép của tác giảVui lòng không được mang đi đâuTác giả gốc : @mit_ssiLink truyện gốc : https://www.wattpad.com/amp/766673083…
Ai cũng có một bí mật nho nhỏ của riêng mìnhMột bí mật chẳng ai biết được ! Có lẽ vậy.…
[Đã hoàn 92 chương]Tác giả: Kinh HoảConverter: _Aimée_Ở lần nọ ngoài ý muốn trung, Port Mafia trọng lực sử tiên sinh đi tới một cái kỳ quái thế giới, còn tặng kèm một bộ mất trí nhớ co lại đại lễ bao.Mất trí nhớ bản tiểu Chuuya bắt đầu rồi ở dị thế giới sinh hoạt. Nhưng luôn có một ít kỳ kỳ quái quái người xuất hiện ở trước mặt hắn, quấy rầy kế hoạch của hắn.Ví dụ như sau:Màu lam Robin Bird: "Chuuya, muốn tới khi ta cộng sự sao?"Chuuya: "Ta cự tuyệt."Đen như mực đại con dơi: "Ngươi hẳn là đi đi học."Dương chi vương: "Mới không cần."Mỗ bệnh tâm thần vai ác: "Nếu có thể bẻ gãy ngươi cánh, tiểu con dơi nhất định sẽ tức giận đi ~"Trọng lực sử: "Muốn cùng trọng lực là địch sao? Nghiền nát ngươi nga!"Nhưng mà nhân viên còn ở gia tăng trung......Vốn dĩ chỉ nghĩ quá bình tĩnh sinh hoạt, tìm về chính mình ký ức trung cũng, hôm nay cũng phá lệ táo bạo đâu.Dùng ăn chỉ nam:▽ toàn viên OOC, nội có đại lượng tư thiết, chớ khảo chứng.▽cp chưa định, định rồi tiêu chí ra tới.Tag: Anh mỹ diễn sinhThiên chi kiêu tửSiêu cấp anh hùngVăn dãTừ khóa tìm kiếm: Vai chính: Chuuya┃ vai phụ: ┃ cái khác:Một câu tóm tắt: Vào nhầm Gotham trọng lực sửLập ý: Mặc kệ ở nơi nào, kim cương luôn là sẽ sáng lên.…
đức duy và quang anh nhút nhát…
Đây là lần đầu mình viết nên có thể nhân vật và cốt truyện không giống nguyên tác, có gì mong mọi người bỏ qua.Và đừng mang truyện đi đâu! CP: Zack x Rachel• Văn án: Sau khi Rachel nhảy ra khỏi cửa sổ cùng với Zack, trong lúc rơi xuống cả hai người họ đã thực hiện lời hứa máu. Đúng như lời hứa Zack đã kết liễu mạng sống của cô nhưng hắn cũng không sống nữa được vì việc nhảy từ trên cao xuống đã làm hắn thiệt mạng. Nhưng một điều kì diệu đã xảy ra, cả hai người họ đều được xuyên qua thế giới Conan. Từ đây những câu truyện thú vị đã xảy ra với cả hai người và với những người ở trong Conan. Ta hãy cùng chờ đón cuộc hành trình của Zack và Rachel.• Chú thích: " " lời nói ' ' suy nghĩ * * tiếng động…
Đình Trọng: 1 cậu học sinh nhà xém nghèo, tuy vậy cậu không hề yếu đuối hay dễ bị bắt nạt, cậu khá giỏi Triệt Quyền Đạo. Sẳn sàng múc mấy đứa nói nhìu, miễn là chúng ko mất mạng.Tiến Dũng: 1 học sinh hoặc không phải là học sinh ( tại sao ư, nhìn lại tiêu đề đi heeee ). Tiến Dũng ume Đình Trọng từ cái nhìn đầu tiên. Mê người ta đến mức toàn đưa người vào chỗ nguy hiểm...Biết nhiêu đây được rồi, biết nhiều quá hổng tốt đâu 😼…
Tên gốc: 当王家弃子遇上肖家王爷Tác giả: 小夫子喜欢吃糖Beta: aeri207Ngọt, hài ẻ, cưới trước yêu sau (tác giả bảo thế), mang bầu chạy, aboNhị Vương gia Chiến × Tứ công tử BácCảnh báo Toả nhi của các a di trong bộ này thực sự rất đáng thương =)))Bản edit chưa xin per, nếu có vấn đề gì sẽ xóa ngay.Xin nhấn mạnh bản edit không chính xác 100%, ai từng đọc bản gốc thấy sai hay mâu thuẫn ở đâu có thể sửa dùm ạ.Khuyến khích ai đọc thấy thích thì xin per rồi edit dùm xong thả tui cái link chứ không biết đường ib author rồi đọc qt chữ mù chữ tỏ cũm mệch mõi lắm ಥ‿ಥ…
Tiếng gọi "mình ơi" là tiếng gọi dân dã, thân thương mà mùi mẫn của một số đôi vợ chồng đầu ấp tay gối. Nhưng chắc ít ai đoán được tiếng "mình ơi" này lại là cách gọi của một chàng trai gọi một chàng trai khác. "Mình ơi, kiếp sau mình sẽ lấy em chứ?" là lời tự tình trầm lặng, tiếc nuối và chua xót của một chàng trai dành cho nửa kia của mình. Đây cũng là mẫu chuyện ngắn về một cuộc tình không trọn vẹn của hai chàng trai không có tên cũng không có thật. "Tổ quốc lấy được độc lập nhưng em lại không lấy được mình."Trạng thái: Hoàn thànhThể loại: tình trai (nam×nam)Kết: Sad ending (SE)OneshotCre picture:perks-of-being-absolutelynothing…
-Tên tiêu đề: [Countryhumans-AllVietNam] MY GREAT-GRANDFATHER![Countryhumans-AllVietNam] ÔNG CỐ CỦA TÔI!-Văn án xàm xí:+Một lần bị bóng đè, tôi mang thai Tây Sơn.+Lũ cháu cứ thích truyền miệng nhau rằng là ''Ông cố'' của nó là một người rất đẹp.+Chắc sẽ không ai thích cái thân già 77 tuổi này đây đâu ha? Nếu có thì chắc gu cũng mặn lắm đấy._VietNam.-Tác giả:
Thể loại: Đam mỹ, niên hạ, tình cảm, chữa lành (healing), nhẹ nhàng, drama nội tâm. Bối cảnh: Hà Nội hiện đại, căn nhà ba gian cổ ở ven Hồ Tây, mùa thu - mùa gió, mùa cô đơn. Mô tả: Một câu chuyện tình nhẹ nhàng, trầm lặng, đầy chất thơ giữa lòng Hà Nội. Đoàn Trường An một họa sĩ nổi tiếng từng sống rực rỡ giữa ánh đèn triển lãm - nay khép mình trong căn nhà ba gian cổ ven Hồ Tây, chỉ sống với tranh, trà sen và những mảnh ký ức đã úa màu. Dương Gia Bảo chàng sinh viên trẻ từ miền Trung lặn lội ra Hà Nội, vô tình bước vào cuộc đời của Lâm khi đến thuê trọ trong căn nhà ấy. Không ồn ào, không bon chen, Kiệt mang đến chút gió lành, chút ánh sáng, và từng chút một, chạm vào lớp vỏ lạnh lùng mà Lâm xây quanh mình suốt nhiều năm. Họ không nói nhiều, nhưng để lại thư tay trên bàn ăn, bên kệ sách, dưới tách trà nguội. Mỗi mảnh giấy là một bước gần hơn, từ xa lạ, chạm vào thương mến rồi không thể buông. Giữa mùa thu Hà Nội, liệu một người trẻ có thể làm tan đi nỗi đau từ quá khứ? Liệu một người từng mất mát có đủ can đảm để mở lòng thêm một lần nữa? "Em không muốn thay thế ai cả... Em chỉ muốn là người đầu tiên khiến anh mỉm cười sau tất cả."…
"Ta đợi ngươi lâu như vậy... Cô đơn lâu như vậy... Ngươi không thể vì ta mà đừng yêu nữ nhân đó sao?"…