Đợi người ngàn năm
Murad x Triệu VânTrong bóng tối Murad dườn như thấy được bóng hình ai đó 1 người nào đó.... Một quá khứ nào đó... Hay 1 lời hứa bị lãng quên từ ngàn năm trước…
Murad x Triệu VânTrong bóng tối Murad dườn như thấy được bóng hình ai đó 1 người nào đó.... Một quá khứ nào đó... Hay 1 lời hứa bị lãng quên từ ngàn năm trước…
Tớ nhận viết đoản hoặc short fic về các couple cho nhà bangtan. Mong các bạn enjoy. Saranghae…
Tác giả: Lam ChiThể loại: Đam Mỹ_học đường_HTrích đoạn trong truyện:Cậu gắt lên:-"Tôi ghét mưa, cũng ghét anh."Cậu cứ tưởng khi hắn nghe cậu nói thế, hắn sẽ nổi giận buông cậu mà bỏ đi mất. Nhưng hắn lại không làm vậy, ngược lại còn ôm cậu chặt hơn, đầu gục xuống vai cậu thì thầm:-"Cậu có thể ghét mưa......có thể ghét tôi.....nhưng sau đêm nay thì đừng hòng nói lại câu ấy... "Nói rồi hắn nhẹ nhàng luồn tay xuống phía dưới chiếc áo phông trắng của cậu, mân mê cơ thể cậu mặc cho cậu vùng vẫy, môi hắn chạm nhẹ vào gáy cậu rồi từ từ xuống đến vai, lưng, hông.... Lời của tác giả: Lần đầu viết truyện nên sẽ có nhiều sai sót , mọi người cứ tự nhiên góp ý, mình sẽ xem xét và sửa đổi.…
Chỉ là cái này thì cần sự tương tác của mọi người ạ :)))))).ừm thì truyện tam đề là thể loại mà chún ta cần có 3 chủ đề để viết thành một câu chuyện. Nói nôm na là nó như rứa. Nên Chym rất cần sự tương tác của các bác :333 ừm Chym rất mong được mọi người chú ý :$ iu iu iu :D…
Hoàng Nguyệt Nga - năm nhất thiết kế nội thất, ngoài miệng mạnh mẽ, bên trong lại đầy tổn thương vụn vặt. Chỉ muốn yên ổn học hành, tránh xa mọi rắc rối... cho đến khi người ấy xuất hiện.Trần Minh - năm cuối ngành IT. Trầm mặc, khó gần, mang theo bầu không khí lạnh đến mức ánh mắt cũng đủ khiến người khác im lặng.Không ai lên tiếng trước. Không ai muốn làm quen. Nhưng cũng chẳng ai chịu thua.Cô - cà khịa trong đầu.Anh - thờ ơ đến mức đáng ghét.Và rồi, từng ánh nhìn vô tình lướt qua, từng va chạm không rõ ràng... khiến mọi thứ bắt đầu lệch khỏi đường ray ban đầu.Một câu chuyện "chó mèo" không ồn ào nhưng đầy kịch tính.Không biết từ khi nào - đối phương trở thành ngoại lệ.Không biết từ khi nào - ghét bỏ bắt đầu chuyển thành tò mò...Mà biết đâu, dưới lớp gai nhọn ấy... lại là hai tâm hồn đang tìm cách chữa lành cho nhau?…