Firework---
Người lạ - người thân - người yêu - kẻ thù - người yêu..Hạnh phúc là thứ mà con người ta phải luôn năm bắt, nếu để lỡ tuột mất thì có hối hận cũng không kịp.…
Người lạ - người thân - người yêu - kẻ thù - người yêu..Hạnh phúc là thứ mà con người ta phải luôn năm bắt, nếu để lỡ tuột mất thì có hối hận cũng không kịp.…
Chào mừng các bạn~~~~…
Từ hai mười ngàn năm trước vampire , phù Thủy và con người sống rất hòa thuận nước sông không phạm nước giếng, nhưng vào hai trăm năm trước một tổ chức giấu mặt tên k đã hủy hoại nên hóa bình ấy bằng cách giết hết tất cả vampire và phù thủy từ đó ko ai còn thấy vampire hay phù thủy nữa vào những năm gần đầy một số nhà khoa học đã tìm thấy những vết tích còn sống của vampire và phù thủy…
Tên truyện: Final Scenario. (Kịch bản cuối cùng.)Tác giả: Sứa nhỏ. Thể loại: Đồng nhân.____________________Khi kịch bản cuối cùng không còn đơn giản. Nhưng lại chẳng cần đánh đấm hay giết chóc.Thứ duy nhất họ cần làm là làm cho một người trở nên hạnh phúc._______Sứa nhỏ: chắc viết ít ít cho full chứ không lại tồn kho=))…
" Hyunsuk vừa học được cách hôn từ Jihoon và Junkyu "…
from dohwan archive.fic đã được translated dưới sự cho phép của tác giả gốc.tác giả: emma @_frctsntlrnttranslator: sángbeta: @Letslikeme…
Mình không dám nói là truyện này sẽ làm hài lòng tất cả mn cũng nhưng các ABNEW. Nhưng mình sẽ cố gắng tiếp thu những cmt của mn về các khuyết điểm còn thiếu sót. Cảm ơn mn rất nhiều.…
Tại sao anh lại giam cầm tôi! Tôi còn chưa có gặp anh bao giờ! Lạc Chấn Uy, anh buông tay raAnh, Lạc Chấn Uy tổng tài trẻ tuổi cao quý của tập đoàn quốc tế lớn nhất nhất nhì thế giới nắm giữ quyền sinh sát trên thi trườngBan ngày anh là tổng tài trên vạn người, ban đêm anh là trùm mafia máu lạnh giết người không gớm tay Nhưng tại sao anh lại yêu cô, một cô gái tầng lớp tư sản nhỏ không môn đăng hộ đối Ngày anh mới 10 tuổi, một cô bé dễ thương 6 tuổi đi tới lớn gọi anh ''Tiểu ca ca'' Ngây thơ đáng yêu phụng phịu đứng trước mặt anh, đem tới ánh sáng ấm áp lúc anh đang đau khổ nhất, phút giây ấy khi cô đến đã khiến trái tim anh lỡ nhịp bị đánh cắp mãi mãi, vận mệnh đã định sẵn sau này cô nhất định phải trở thành vợ của anh, là người phụ nữ của anh Từ đó, kế hoạch chiếm đoạt vợ yêu bắt đầu Anh giết tất cả chàng trai muốn tiếp cận cô!! Anh dùng thủ đoạn đem cô về giam giữ ! Nhưng cách yêu của anh khiến cô sợ hãi, trái tim nhỏ bé chịu đựng bao thống khổ, tìm cách trốn tránhCó thể một ngày nào đó chấp nhận hắn, đối với cô không hề dễ dàng Do chấp niệm quá lớn, anh và cô đối với nhau có bao nhiêu giày xéo, thù hậnMột người ra đi, một người ở lạiBao nhiêu nuối tiếc của một kiếp người chỉ vỏn vẹn là tình áiĐoạn ''Lạc Chấn Uy! Xin anh, hãy giết tôi đi'' Nước mắt giàn dụa, cô quỳ gối xuống nền cẩm thạch lạnh lẽo, níu lấy quần tây của hắn cầu xin ''Em không được quyền chết'' Vẻ mặt vốn đã u ám giờ đã thành xám đen hơn, hắn cúi người xuống ôm chặt lấy cô.PS: Nam ch…
Đây là những chủ đề mình nghĩ nhưng mình lại không biết viết truyện nên đưa ra nhưng ý tưởng cho m.n viết.Rất mong m.n có thể ủng hộ.Nếu muốn lấy nội dung thì hãy để lại tên tác giả hoặc xin phép ạ#Cảm ơn…
"dongmin, một ngày nào đấy. chỉ là một ngày nào đấy bỗng dưng tớ không còn nữa thì cậu làm gì ?""một ngày nào đó, tớ trả lời donghyun sau nhé. giờ thì về thôi, trời nổi gió rồi."-☔︎ lowercase, bìa truyện không liên quan tới tiêu đề.☔︎ mình không chắc đây sẽ là câu chuyện về tình yêu, mình chỉ dựa vào cảm xúc của bản thân để viết lên xíu xíu dành cho goungfourz mà thôi.…
Sau khi lời hứa giữa Yoo Joonghyuk và Kim Dokja hết hiệu lực , Dokja lo sợ Junghyuk sẽ giết mình nên đã tìm cách trốn thoát nhưng vẫn bị anh ta bắt về…
Hãy đọc nó nếu bạn thích thể loại Bl-ABO-Vườn Trường…
Truyện 18+ , tình cảm, ngược…
𝚃𝚎𝚕𝚕 𝚖𝚎, 𝚢𝚘𝚞 𝚏𝚘𝚘𝚕. 𝙸𝚏 𝙸 𝚌𝚘𝚗𝚝𝚒𝚗𝚞𝚎 𝚝𝚘 𝚛𝚎𝚐𝚛𝚎𝚜𝚜, 𝚠𝚒𝚕𝚕 𝙸 𝚎𝚟𝚎𝚛 𝚐𝚎𝚝 𝚝𝚘 𝚖𝚎𝚎𝚝 𝚢𝚘𝚞 𝚊𝚐𝚊𝚒𝚗?…
Bao lâu rồi không gặp Dodaeng nhỉ?…
Mình sẽ dịch 1 số truyện trên ao3 để đăng, đa số thì chưa có sự cho phép của tác giả gốc nên đừng đem reo rao ở đâu nhé.…
"Rốt cuộc em vẫn là sự thế chỗ nhỉ""Cậu ta giống em nhưng lại không phải là em"…
["Có lẽ, anh thích em ngay từ cái nhìn đầu tiên. Nếu đó là em thì anh sẽ thích hết, anh thích tóc em, thích bàn tay em, thích gương mặt dễ thương của em và đặc biệt là đôi mắt chứ cả trăm nghìn ngôi sao trên bầu trời, những ánh sáng nhất trên đời đều nằm hết trong đôi mắt của em. Chắc anh đã yêu anh mắt của em mất rồi. Rõ ràng là rất nghịch ngợm nhưng anh lại muốn bao che cho sự trẻ con này. Rõ ràng là rất bướng bỉnh nhưng anh vẫn muốn chiều chuộng. Rõ ràng rất cứng đầu nhưng vẫn rất đáng yêu. Rõ ràng là em đang nói dối nhưng anh cũng không lỡ vạch trần sự thật. Rõ ràng rất ngông cuồng nhưng anh vẫn dung túng. Ở cạnh em là thói quen của anh rồi. Anh không thể nào ngừng lo lắng cho em được, anh không thể nào mà không nắm tay em lúc đi bộ được, anh không thể nào để em một mình được, anh không thể nào nhìn em khóc mà không làm gì được, anh không thể nào ngừng yêu em.] ______________//Sau này, em đi theo mây, theo gió, đi về với đất, với trời, hòa vào với không gian mênh mông trên thành phố Busan hoa lệ. Sau này, em ở đâu, em là ai thì em cũng biết là em đã sống một cuộc sống rất đáng sống, sống một cuộc đời hạnh phúc nhất. Sau này, em có ở đâu, em là ai thì em cũng sẽ biết là đã có người yêu em đến như nào. Sau này, anh sống như nào, anh làm công việc gì cũng đều tự anh quyết định. Sau này, anh sống như nào, anh làm công việc gì thì đều làm vì em. Sau này, nhất định, chúng ta phải ở cạnh nhau.//Author: bknbikkan…
Giữa Liên Sơn nơi hoang tàn mọc lên một đóa sen. Một bông hoa tuyết vương trên đài sen nhờ hấp thụ linh lực của Ma Vương mà tu luyện thành yêu. Tuyết Yêu đi theo Ma Vương rời khỏi vùng núi quanh năm bao phủ bởi băng giá, nàng những tưởng nhân duyên giữa họ chỉ mới bắt đầu nào ngờ đâu số phận của họ đã vốn gắn liền với nhau."Cuối cùng ta đã hiểu vì sao núi Tuyết có tên là Liên Sơn. Trước khi ta tu luyện thành hình người, từng có một bông sen mọc ở nơi đó, mà ta chính là một bông hoa tuyết vương trên đài sen. Có người nói rằng nếu như hoa tuyết tan chảy thành nước, thấm vào đất của Liên Sơn thì bông sen năm xưa có thể hồi sinh." Tuyết Yêu mỉm cười chua chát. "Khi hoa sen thanh cao hồi sinh, liệu còn có ai nhớ đến một bông tuyết vương trên đài sen nữa đây!"…