Xin đừng quên
Em không cùng anh đi đến hết chặng đường.Nhưng xin chúng mình đừng quên nhau.Xin chúng mình hãy còn gọi tên nhau.…
Em không cùng anh đi đến hết chặng đường.Nhưng xin chúng mình đừng quên nhau.Xin chúng mình hãy còn gọi tên nhau.…
Một Shinobi Hayato đang trên đường làm nhiệm vụ và bắt gặp một samurai Mugen đang chém điên cuồng, chuyện gì sẽ xảy ra? Đồng đội của Hayato còn những ai?…
Nàng là linh hồn của hòn đá bên bờ sông Vong Xuyên, không hoan lạc cũng chẳng bi ai. Chàng là một chiến thần cửu thiên, trong lòng chỉ có người dân thiên hạ, làm gì có chỗ cho tình cảm nhi nữ. "Em có thể đến nhân gian quyến rũ chàng không? "."Nếu có thể tìm thấy thì quyến rũ đi".Chàng đã hứa cho nàng được tự do ba kiếp . Nàng có ba kiếp để quyến rũ chàng. Rốt cuộc là ai quyến rũ ai? Các bạn nhớ vote cho mk nha😍😍😍…
Ngoài sân, cành vũ quỳnh trắng lay động trong gió. Như đang cười vui vẻ. Thiếu niên bạch y đứng từ đó nhìn vào trong nhà, nụ cười dịu dàng nơi ánh mắt. Category: Đoản văn, SE (hoặc HE)…
- - - - - - - - - - - - WooYoung nhẹ đẩy cửa bước vào phòng ngủ , hiện tại cậu thấy anh đang nằm dài trên chiếc sofa trắng gần cửa sổ liền mon men lại gần . Thấy động tĩnh NichKhun ngoái lại nhìn " A ~~~ Tính hù anh mà bị anh phát hiện mất rồi " - WooYoung phụng phịu nói . " Anh bị em hù bao lần rồi , bộ tưởng anh để em hù tiếp sao " Sau đó anh vỗ nhẹ vào đùi mình nói : " Lại đây ! Anh ôm em một chút . Bữa nay vì sợ phiền em nên anh nén nhịn không dám gọi điện thoại cho em này , anh nhớ muốn chết " " Thiệt hả ? Nhớ em tới vậy sao ? " Cậu tí tởn , chạy bành bạch tới sofa , rất tự nhiên ngồi vào lòng người ấy . " Aigoo !! Sao WooYoung hôm nay có vẻ múp quá ta " Anh đưa tay nhẹ nhéo cái má phệ của cậu , khoái chí cười híp mắt . * Bụp * " Ý anh nói là em béo ú chứ gì ! Em không có béo !!!! " " Ơ ... Anh đâu nói em béo , anh nói em múp thôi mà :3 Múp đáng yêu lắm chứ bộ :3 " Cậu dùng ánh mắt toét lửa liếc xéo người bên cạnh . Bỗng cậu nghĩ ra một phương án rất hay : LÀM CHO ANH GHE…
Nhân vật chính: Tịch Quan Lan x Đoạn Trường Tiêu Thể loại: Cổ đại, tu tiên, trừ ma diệt yêu, 1x1, niên thượng (sư tôn công), ngược nhẹ, sảng văn, bình dị, có chút truy thê.Văn án: Đồ đệ bỏ nhà ra đi 10 năm, rốt cuộc bị sư tôn tìm thấy! Phải làm sao đây, SOS!…
Em: tha cho em đi mà , em xin anh huhuhuhu…
Cp chính: Nagi Seishiro x Reo MikageCp phụ: Bachira Meguru x Isagi Yoichi5 năm trước, Nagi vẫn là một chàng trai 17 tuổi tràn đầy nhiệt huyết, tràn đầy đam mê và khát vọng. Cùng với cậu ấm Reo, từ nhỏ đã có khiếu chơi đá bóng, nhưng chỉ thấy thích chơi bóng khi thấy Nagi có khát khao được trở thành chân sút số 1 thế giới."Vậy tụi mình cùng nhau tiến đến vạch đích đó nhé." "Được." Và sau cùng là lời hứa trót lưỡi đầu môi còn dang dở tuổi 17...."Isagi, tớ cần cậu. Tụi mình cùng nhau hợp tác đi."Nagi nói với vẻ bình thản, trên gương mặt cậu, ngoài vẻ bất cần đó thì chẳng một ai có thể nhìn thấy được gì qua lớp vỏ cứng nhắc và lạnh lùng ấy nữa... Quả bóng mà Nagi ôm giờ đây đã bị buông sõng soài dưới sân, từ từ lăn về phía Isagi, đâu ai để ý rằng đang có một chàng trai đứng bên cạnh với khuôn mặt ngờ nghệch và thống khổ, xen lẫn chút tuyệt vọng nơi sâu thẳm đáy mắt. "Nagi, cậu nói gì? Còn tớ? Tớ thì sao?""Tớ xin lỗi. Tớ thực sự cần Isagi bây giờ." Lời nói của Nagi chẳng khác nào một mảnh thủy tinh cứa vào tim Reo, ước mơ đá bóng cũng là vì cậu mà thành, nỗ lực hôm nay cũng từ cậu mà có. Vậy mà chỉ vì giờ một câu "Tớ cần Isagi." là chấm dứt ư? Không, cậu không muốn thế chút nào. Cậu muốn được ở cạnh Nagi, được vui buồn của Nagi, được hoàn thành giấc mơ cháy bỏng con tim của cậu ấy... Nhưng giờ thì sao? Nagi cần Isagi. Là Isagi, không phải cậu. Có lẽ, trong mắt Nagi, Reo Mikage chỉ là một cậu ấm, còn ước mơ cùng nhau đá bóng kia chỉ là chút chuyện quá đỗi vu vơ.Năm 17 tuổi, có chàng thiếu niên mang theo mình…
Au kỹ viện, genderbended.Chủ Chu Trạch Khải x Giang Ba Đào, phó Tô Mộc Tranh x Giang Ba Đào.…
Trong một lần hắn tình cờ đi ngang qua khu rừng dưới hay giới nghe thấy tiếng đánh đập phía trước tới xem thử thì ra là một con hồ ly chưa tu thành hình người đang bị đám nam nhân kia ức hiếp Tuy là người không bao giờ thích xen vào thị phi dưới trần giang nhưng nhìn con hồ ly đó trong lòng có chút thương sót, bèn tới cứu nàng đưa nàng về Thiên Tộc với mình! Nàng tuy chỉ là tiểu hồ ly nhưng rất hiểu chuyện, đặc biệt thích nghe Tử Quân Thượng Thần thổi sáo! Sống trên Thiên Cung được 1000 năm nàng cũng đã tu thành người, cũng nhờ có Tử Quân Thượng Thần dùng Tu Vi giúp nàng mau chóng thành người!Ngày nàng thành hình người việc đầu tiên nàng làm là chạy tới ôm Tử Quân Thượng Thần, Thượng Thần đặt cho nàng cái tên Bạch Di…
Thì Truyện này kiểu như là hmmm đầy đủ…
Những đoản văn không tên được viết trong lúc ngẫu hứng. ^^…
Những mẩu truyện ngắn về chuyện tình của thích khách và quân vương. Điển hình là quá trình đu trai của thích khách và tình yêu to lớn không dành cho thích khách của quân vương.*Xin chú ý: Tất cả địa danh hay bất cứ cái gì có tên trong truyện đều là do tác giả tự bịa, phiền đừng gán địa danh lung tung rồi bảo tác giả xuyên tạc lịch sử. Đã là xạo chó thì chẳng có cái gì là xuyên tạc cả, thanks.…
4 con khỉ đá trong Tây Du Ký…
- Vương thượng...cầu người trường hưởng thịnh thế...Máu y phun ra từ vết cắt trên cổ, bên tai y văng vẳng tiếng gào của hắn, đôi mắt phượng hẹp dài của y khẽ khép lại.- A Ly, ngươi tàn nhẫn đến như vậy? Ngươi thà chết cũng không muốn trở về cùng ta?Ôm thân thể ái nhân trong lòng, hắc y nhân nhãn quang trống rỗng. Tâm hắn sớm chết theo ái nhân mất rồi. Mười năm sau ngày thiên hạ quy về một mối, Thiên Quyền Vương Chấp Minh ra đi vào một ngày nắng hạ, trong ánh mắt hắn có niềm vui nhàn nhạt.Có lẽ...đấy là lần đầu tiên, sau chừng đó năm giữ ấn cộng chủ, Chấp Minh mới có thể mỉm cười.A Ly, kiếp sau, ta đi tìm ngươi, khi đó, ta sẽ hảo hảo bảo hộ ngươi, vĩnh viễn không tổn thương ngươi nữa.…
Cp:KhunYoung ,ChanNuneo(2PM)Tình trạng:M,đang lết từng giâyCre:drunkentaji (Thks u 4 lend me ur fic ❤)Sum: "Youngieeee~~," Nichkhun một tay vuốt ve phần gáy huswife yêu dấu của mình trong khi tay còn lại đang xoa lưng người nhỏ tuổi "-- em không thể đi cùng anh lần này..." "N-nhưng....Channie and Junho được đi cùng anh mà ?" Wooyoung bĩu môi. "Vậy đấy là NGƯỜI được đi cùng anh,hửm ?" Wooyoung đi tới chỗ tủ lạnh và lấy thứ gì đó ra."YOUNGIE!!!!" Nichkhun gần như hét lên khi nhìn thấy thứ ở trong tay Wooyoung. "YOU #$@^&!*&^%$F***G CAN'T!!!!!""Đặt nó lại vào tủ ngayyyy !!!!!!!" Au:Mầm :33…
Có thể hay không thể...Không thể hay có thể...Hai khả năng trên sẽ xuất hiện trong mọi khía cạnh của cuộc sống với đúng bản chất của chúng, duy chỉ có ở tình yêu, chúng biến chất đến không ngờ... Càng không thể yêu, lại càng có thể yêu...-------------------------------Cô - một cô gái đôi mươi đầy sức sống nhưng cũng đầy hoài niệm, cố chấp và yêu nghề, trong những năm tháng thanh xuân nở rộ, trái tim cô lại mang nặng một hình bóng đầy cấm kị...Ông- một người nghệ sĩ chân chính đã sắp đi đến "cái dốc của cuộc đời", hào quang, danh tiếng, tiền bạc và sự nể trọng là những gì ông có, ông hiểu rõ những nhân vật mà ông hóa thân, nhưng lại chẳng thể hiểu rõ bản thân mình thực sự khao khát điều gì...Cô và ông, có thể hay không thể?…