kim cáo và ki vịt | sunki
đơn giản là hành trình bẻ thẳng thành cong của ki vịt :)…
đơn giản là hành trình bẻ thẳng thành cong của ki vịt :)…
and thenshe's highshe lives in the skytonight she's satisfiedrolling back her eyesbut then she starts to cryeverything is turning to black.🎐 lhs x sjy (psh x pjs)🎐 oneshot | tw: drugs…
"Chúng ta sẽ không gặp nhau. Em sẽ không tìm anh nữa. Bỏ mặc bao mùa ngân hạnh rơi đầy..."…
Author: YuuBeta-readers: Min, Silly LibraDisclaimer: Nhân vật trong fic không thuộc về tôi, nhưng mọi sự hư cấu đều là của tôi =))Rating: TParing: JunYoStatus: OngoingSummary:Bạn có thích điều bất ngờ?Bạn có muốn 1 món quà "trên trời rơi xuống"?Yong JunHyung thì không!Dù "món quà" đó có dễ thương đáng yêu thế nào, nhất quyết không!Nhưng cuối cùng vẫn phải nhận, vẫn phải sống chung với "nó"Tuy nhiên, nhờ "nó" mà cuộc đời của JunHyung đã rẽ sang 1 hướng khác....Rẽ sang chiều hướng tốt hay xấu thì.... xin mời bạn đọc! =))------------------------------------------------------Note: Gửi đến những độc giả hiếm hoi của Yuu xDĐây là tác phẩm đầu tay của mình. Không thể ngờ có ngày mình viết fic luôn cơ =))Lần đầu viết fic, nhiều lúc còn bỡ ngỡ, fic chắc chắn gặp không ít thiếu sót. Thế nên mình rất cần những lời góp ý từ các bạn. Khen ngợi, chê bai gì mình đều nhận để tác phẩm hoàn thiện hơn. Nếu yêu quí fic thì hãy giúp mình nhé ;)Vì fic này được ra đời 1 cách rất bộc phát nên Yuu không biết nó sẽ là shortfic hay longfic nữa. Câu chuyện phát triển như thế nào hoàn toàn tuỳ thuộc vào cảm hứng, độ siêng và trình hư cấu của mình xD Nó sẽ là 1 câu chuyện tình cảm nhẹ nhàng hay sẽ được thêm thắt chút action hay tragedy? Nó sẽ là HE, SE hay OE? Chưa biết nữa =)) Hãy ủng hộ mình thật nhiều để mình có thể hoàn thành fic đầu tay này nhé ^_^…
"Vậy gia hạn hợp đồng được không?""Cũng...được nhưng chỉ đúng một năm thôi đấy"…
"I was programmed to be like this."…
BÁC SĨ À! YÊU ANH ĐI.Tác giả: Hoa Lạc Lạc.Nhân vật: Trịnh Hạo Thạc × Phác Chí MẫnPhác Chí Mẫn là một bác sĩ danh tiếng.Trịnh Hạo Thạc hay Jhope là chủ của một cửa hàng tiện lợi.Hai con người, thoạt nhìn chẳng liên quan gì đến nhau nhưng duyên phận đẩy họ đến với nhau, và số phận khiến họ nảy sinh tình cảm.Đó là một tình yêu bình dị nhẹ nhàng. Là một mối liên kết mà bao người hằng mơ ước. Mối lương duyên bền trặc không thể cắt đứt.Họ là couple Hopemin huyền thoại.…
...chầm chậm lắng nghe tiếng tim mình thở, nơi đã từng cùng chung nhịp đập với những người anh trân quý và từ từ cảm nhận tiếng lòng mình thổn thức lên âm vị cô đơn đến lạ.....nhân ngày sinh nhật _____...…
Câu chuyện kể về 1 nhóm 4 bạn nữ và 1 nhóm 4 bạn nam .…
Anh ấy đã đến mang tôi ra khỏi bóng tối . Nhưng anh ấy lại vào bống tối và biến mất . Chỉ còn sự cô đơn và thương nhớ trong nỗi đau mất mát…
Mèo Simmy và Thiên An cùng thích hot boy của thành phố - Đạt Villa. Liệu anh ấy sẽ yêu ai?…
" Tôi nghĩ mình không kì lạ khi thích đâm đầu vào mấy thằng trapboy ngầm đâu. Nghĩ mà xem, mấy thằng đẹp trai mà đầu có não, tim có tình ấy, cô nào chả mê. Kiểu lịch sự ngoài đường, trên giường hóa thú..." " Tiết trời mùa đông lạnh giá, thế mà tay tôi đang được bao bọc bởi lớp lông áo dày của bạn cùng bàn. Bỗng nhiên một cái lạnh đột ngột truyền từ những đầu ngón tay lên trung tâm đầu não. Khánh... tay nó đang chạm vào tay tôi. Bàn tay to lớn của nó nắm lấy một ngón tay tôi, nhẹ nhàng mà tê dại. Là do tôi nghiện nó quá nên mới có cái cảm giác bất thường đó hay là nó có ý đồ với tôi? Sao mà thế được, em bé Đinh Khánh của tôi ngoan lắm. Sau này tôi sẽ bị chính câu đó vả mặt. Tôi nghiêng người về phía nó, nhỏ tiếng hỏi: " mày lạnh à? Tao trả áo rồi mặc vào nhé?" " Không cần" Khánh một tay viết bài, một tay đang mân mê ngón tay tôi" tay tao lạnh thôi, mặc áo vào nóng lắm" "ồ" tôi kêu lên tỏ vẻ đã hiểu. Tôi với Khánh, hai đứa mỗi đứa một tay cho vào bên trong cái áo, thỉnh thoảng tôi có đưa mắt để xem giáo viên có đi tới chỗ tôi hay không. Hmm... sao tôi lại lo lắng thế nhỉ? Khánh với tôi chả có quan hệ gì cả! Chỉ là tôi thích cậu ta, còn cậu ta thì không. Thế thì lí do gì tôi phải sợ việc bị giáo viên và mấy đứa bạn trong lớp bắt được cơ chứ! Nghĩ rồi tôi bỏ tay ra khỏi áo Khánh đặt lên bàn..."…
Cả đời này anh chỉ mãi đuổi theo ánh sáng duy nhất là em nhưng càng đuổi theo thì ánh sáng ấy lại càng tối dần, cứ như thể anh chẳng xứng đáng. Xin em đấy, một lần thôi cũng được, giả dối thôi cũng được, yêu anh... được không?Thể loại:Taegi, fanfic, bl, chữa lành.❗❗❗ Đây hoàn toàn là fanfic và trí tưởng tượng của riêng mình. Nếu không hợp thì các bạn lướt qua. Mình không toxic nha. 😘😘😘…