Thể loại : ngôn tình, xuyên việt, cổ đại, 1v1, tùy thân không gian, chủng điền, kinh thương, mỹ thực, hoàn.Sơ lược :Lâm Tiểu Thanh ở hiện đại thật bất hạnh bị một đạo sét đánh đi tới cổ đại, may mắn chính là trời cao cho nàng một cái không gian mang theo người, không may nàng xuyên qua thân thể này dĩ nhiên là một cái mười hai mười ba tuổi mới gả nương! Gả người là què chân lại hủy dung... Quên đi, chí ít nàng còn sống sót, chí ít nàng còn có cùng không gian, chí ít nàng có thể tự do làm tất cả mỹ thực!…
tác giả:Đào Tiểu Cửunguồn:truyện FULLTruyện chỉ dành cho những bạn yêu thích cp Xingdi (Hưng Ba)những ai kho thích thì mời đi rako có nhu cầu nhận gạch hay diễn drama dài tập đâu ạxin cảm ơn…
"Tao nhã hợp quân tử. U lan chất lạ thường. Quân tử ấy là ngọc. Nước lan là danh hương."Hạ Lan có một giấc mơ. Trong mơ, cậu vẫn là hoàng tử nhỏ có đủ cả phụ hoàng lẫn mẫu hậu. Mỗi buổi sáng, cậu và thư đồng Đỗ Trung sẽ cùng nhau đi học; mỗi buổi chiều, cậu sẽ bày trò nghịch ngợm cùng chơi với Đỗ Trung, dù kết quả thường là hai cậu bé phải chịu trách mắng một chút. Mẫu hậu cười hiền lau đi nước mắt cho cậu, phụ hoàng hừ lạnh giả vờ nghiêm khắc bảo cậu đừng hòng nghĩ đến việc trốn học nữa, nếu không lại chịu tội. Thỉnh thoảng, Hạ Lan sẽ được gặp Quỳnh Hoa, con gái của Lý thượng thư cũng là một người thầy của cậu. Hạ Lan để dành một món điểm tâm ngon lành, chăm chút một nhành hoa tươi, bối rối nhét nó vào tay cô bé con, hoàng tử nhỏ vậy mà lại biết ngại ngùng đấy.Hạ Lan ngồi trên vai phụ hoàng, ung dung nhìn xuống giang sơn vạn dặm. Phụ hoàng khoác lên người cậu y phục của thái tử, chậm rãi ôm cậu vào lòng mà ghì chặt. Thịnh thế này để dành cho cậu, trái tim phụ hoàng là nhà của cậu.Diệp Lan tỉnh giấc, một kiếp người đã trôi qua. Hóa ra, Hạ Lan không còn nhà để về. Diệp Lan đời này chỉ cầu bình an cùng người nhà trải qua năm dài tháng rộng. Con tạo xoay vần, Diệp Lan tập tễnh bước trên con đường khúc khuỷu, cảnh cũ vẫn còn mà người xưa đã mất, năm tháng che giấu bí mật kinh thiên, sương mù giăng kín lối về, chỉ sợ bất cẩn ngã xuống vực sâu, vạn kiếp bất phục.…
"Châu Châu mau lập gia đình sớm đi con!" "Aiss chít tiệt...tôi muốn thuê chồng sắp cưới"" Tôi là Vương Dịch!"..."Cuối cùng em vẫn không có tí rung động nào với chị sao?" ❤️🔥…
Tác giả: Hoại Phi Vãn VãnThể loại: Ngôn tình, cổ đại, cung đấu, ngọt sủng, HETRÍCH ĐOẠN:Có một người tự xưng là thần toán bước vào cửa lớn của Tang phủ, ta quên mất lúc đó vẻ mặt của ông ta như thế nào, chỉ nhớ chòm râu của ông ta cứ rung rung hai bên mép, ông ta niềm nở: "Chúc mừng Tang lão gia, chúc mừng Tang lão gia! Trong Tang phủ của các người, có ẩn giấu phụng thể!" Phụng thể, đó chính là phẩm chất của hoàng hậu. Cha ta cười sung sướng đến mức run hết cả người lên, vội vàng kêu gia đinh ban thưởng hậu hĩnh cho ông ta, rồi lập tức sai người kêu Tang Thiên Phi và Tang Thiên Lục qua gặp cha nhưng không có ta.Trên đường đi, bọn tôi tớ trong phủ không ngừng chỉ trỏ ta, xì xào bàn tán với nhau, ta coi như không nhìn thấy bọn chúng. Mấy năm nay, bọn chúng xem thường, cười nhạo ta cũng đủ lắm rồi. Ta tuy mang danh là tam tiểu thư của Tang gia, nhưng thân phận còn không bằng một a hoàn trong phủ. Chỉ vì ta là con gái của tỳ thiếp, mà người tỳ thiếp này lại xuất thân từ lầu xanh. Khi ta còn rất nhỏ mẹ ta đã bị nhiễm bệnh qua đời. Có nhiều lúc, ta cảm thấy hơi hận bà, ta nghe nói thật ra năm đó cha ta vốn chỉ muốn chơi đùa với bà chứ không hề có ý muốn cưới bà về nhà. Nhưng đến khi bà có mang ta, bà nói với cha ta, bà không thể để cho ta trở thành đứa con hoang không có cha, bà muốn ta được nhận mặt tổ tông.…
Tác giả: Cầu MộngNguồn: letsenjoytogether.wordpress.comNàng nhà tan cửa nát không nơi nương tựa còn chưa đủ đáng thương. Cả ngày đem nàng ra làm đồ chơi, đem nàng ra đùa bỡn, chỉnh đến thê thảmNàng bất quá chỉ vào Thụy vương phủ của hắn làm một thô sử nha đầu, một người làm phần của cả hai người, chăm sóc cho ấu đệ còn không đủ phân thân còn bị ép làm vú nuôi cho con của hắnHảo muốn khóc, cuộc sống sao lại khó khăn tới thế?Nàng vừa bắt đầu nảy sinh ý niệm đào tẩu trong đầu đêm đó đã bị hắn hung hăng "giáo huấn" vài lần. Mà hình như là tra tấn nàng riết thành nghiện, chẳng những chiếm thân thể của nàng, ngay cả tâm cũng không buông tha...…
(Đường xuân xuyên qua làm ruộng)Tác giả: ôn thôn đích nữ nhânEditor: Tiểu Linh DươngBeta: Tử NgạnNguồn: khotangdammyVăn án:Đường Xuân Minh viếng mộ cha mình, nhưng lại té ngã xuống trước phần mộ, vèo cái liền xuyên đến cổ đại, còn là một thế giới chỉ có hán tử ca nhi không có nữ nhân, hắn trời sinh đã là cong tại thời điểm vốn cho rằng hạnh phúc đã tới, hiện thực lại làm cho hắn hối hận không thôi, bên người một đứa trẻ trong bụng lại còn một đứa là thế nào, lẽ nào bởi vì hắn không có thực hiện lời hứa mang đại tôn tử cùng đi viếng mộ cha nên gặp phải báo ứng?Này này, hán tử sát vách, nói ngươi đó, nếu như ngươi không chê ta có hai đứa con, bọn ta liền chung sống cùng nhau đi.…
"Thôi được rồi, để ta gả."Vừa nghe ta nói vậy, nét mặt của nam nhân chợt thả lỏng xuống, hắn ta lập tức liền nói với thiếu nữ bên cạnh: "Mạn Mạn đừng khóc, Ngọc Liễu nói nàng ấy sẽ gả thay muội rồi."Thậm chí hắn còn không thèm liếc nhìn ta một cái.Đột nhiên ta lại thấy buồn cười.Nam nhân này tên là Thẩm Đồng Văn, là chủ nhân của ta, cũng là Kính An Vương đương triều.…
Hôn nhân, có người nói đó là sự ràng buộc. Đúng, nhưng với Vương Dịch, hôn nhân là một sự ràng buộc hạnh phúc. Vì em được ràng buộc với người em yêu nhất - Viên Nhất Kỳ.Tác giả: paroled…