Author: ClassyTomboy9327Link gốc: https://archiveofourown.org/works/26386876BẢN DỊCH ĐÃ CÓ SỰ CHO PHÉP CỦA TÁC GIẢ. VUI LÒNG KHÔNG MANG ĐI ĐÂU HẾT!____________*****__________Lời tác giả: Vậy là tôi đã đọc fanfic In Another Life và tôi có được cảm hứng để viết điều này, và tôi chỉ muốn nói là cho dù câu truyện ấy khiến tôi khóc một dòng sông, tôi vẫn yêu nó rất nhiều. Vậy đó. Cái này giống như một món quà từ tôi, chắc thế? Yep.Note: Lấy cảm hứng từ In Another Life của LittleLuxray____________*****___________Có điều gì thắc mắc thì sang fic 'Những rắc rối khi tui dịch truyện' nha.Enjoy!…
CẢNH BÁO TO ĐÙNG: LUẬN LOAN, MẤT NÃO, THÔ TỤC, CÂN NHẮC TRƯỚC KHI ĐỌCSau cái ngày sinh nhật tuổi tuổi 17 bị bố phá thân, Lục Vi Vi lại liên tiếp bị những anh đẹp trai khác nhau chịch, từ đó bị dạy dỗ thành con điếm dâm đãng thèm chịch.Nhưng người mà cô yêu thật lòng là ai?Thích Dương âm hiểm lạnh lùng.Tần Sở hung ác quyến rũThanh mai trúc mã Chu ChuTriệu Tử Mộc dịu dàng đa tìnhHay là người bố vẫn luôn bảo vệ cô?Mãi cho đến khi cô tìm được cô gái xinh đẹp đeo kính râm, cô mới phát hiện ra, chân tướng không chỉ đơn giản như vậy, tất cả chỉ là một trò chơi mà thôi...Cái gì? Trò chơi? Hừ, Lục Vi Vi cô sẽ không chịu chấp nhận số phận như thế đâu, quay người vịt hóa thiên nga, đám đàn ông thối các người cứ tắm rửa sạch sẽ chờ bổn cô nương dạy dỗ đi.Nữ chính trước yếu đuối sau phản côngNP không có nam chính, cao H khẩu vị nặng, có tình tiết cốt truyện.…
[Cuốn sách xoay quanh nhà biểu tượng học của Đại học Havard - Robeert Langdon là một vị giáo sư chuyên nghiên cứu tôn giáo, đang sống một cuộc đời vô cùng yên ổn, bỗng dưng lại rơi vào một trò rượt bắt có thể nguy hiểm đến tính mạng ông. May thay ông lại gặp được Sophie, một người phụ nữ vô cùng thông minh, xinh đẹp và tài năng. Một chuyến đi vô cùng hấp dẫn, trốn chạy gay cấn. Nhờ sự giúp đỡ của Teabing, một nhà sử học tài ba và cũng đầy mưu trí, Langdon và Sophie đã khám phá một chuỗi các sự kiện "không tưởng" một chuỗi các bí mật tưởng chừng như đã lãng quên được nằm trong các tác phẩm của Laonardo Da Vinci.]Được xem là một tác phẩm kinh điển, làm cho người đọc phải hồi hộp qua từng trang sách. Qua đó, người đọc sẽ nhận thấy được Dan Brown là một bậc thầy trong mỗi tình tiết trong tác phẩm.…
" Anh có biết điều bi ai nhất trong tình ái là gì không? Đó là khi em muốn buông xuôi tất cả thì anh vẫn không biết đã từng có một người yêu thương anh rất nhiều."Seok Jin ! Chàng trai em thương, thương đến chẳng dám chung đường ! Dù sao này, đoạn đường anh đi là với chị ấy...Nhưng em mong, trong kí ức của anh vẫn còn một ngã ba đường dành cho em !…
"Jungkookie Ghiền Bờ Mông Mềm Của Taehiongiee"______________•Đọc Các Chi Tiết Về Fic Và Luật Nhé•"Truyện Không Copy Từ Ai Mà Chính Tự Bản Thân Mình Viết🍭"Cặp Chính: Kooktae-GukvAuthor:Evelyn of Evening.Cảnh Báo : Sau Đây Là Những Màn Có 18+ Nên Lưu Ý Khi Lướt Mắt Qua ✋✅Bộ Truyện Kooktae nên không dành cho các thanh niên đu Taekook ❌____Xin Cảm Ơn🙏❤️🫂…
-Chào buổi tối!-Todomatsu tay cầm túi đồ hí hửng bước vào phòng, cậu nhanh chóng đảo mắt một vòng rồi hỏi - Ủa Karamatsu nii-san đâu?-A, Totty_Anh cả Osomatsu đang nằm dài trên sàn đọc truyện tranh lập tức ngồi bật dậy khi thấy em út-Karamatsu nó ra ngoài từ sang rồi.-Bận rộn nhỉ!?-Todomatsu đặt túi đồ lên bàn và ngồi xuống.-Anh ấy sắp kết hôn rồi mà, giống em lúc trước thôi. -Choromatsu cười với cậu út.-Hình cưới của anh ấy đẹp lắm đó Totty!-Jyushimatsu hí hửng cầm album đưa cho Todomatsu.Todomatsu tuy nhỏ nhất nhưng lại là người lập gia đình đầu tiên, sau đó cậu cùng vợ dọn ra ở riêng nhưng mỗi cuối tuần lại trở về thăm ba mẹ và các anh. Ai cũng bảo cậu chững chạc hơn các anh, bản thân cậu không nghĩ vậy. Osomatsu mới là người chững chạc nhất, tuy anh ấy không bọc lộ ra bên ngoài nhưng cậu luôn thấy an toàn khi ở cạnh anh. Có điều Todomatsu không hiểu tại sao đến giờ anh vẫn chưa có được một cô bạn gái nào...…
Jungkook thề rằng Sugar có thể hiểu những gì cậu nói. Cứ cho rằng nó là một chú mèo thông minh đi, nhưng một con mèo có thể trưng ra cái bộ mặt sưng sỉa chỉ vì bị mắng hư được à?…
Mọi người đều nói Chân Hảo có một mối nhân duyên tốt, tuy là con gái thương hộ nhưng lúc Bùi Thận nghèo túng đã chiêu hắn thành con rể. Tới sau này Bùi Thận trúng Trạng Nguyên, rồi lên làm thủ phụ, nổi bật vô cùng. Nàng cũng một bước lên trời, thành thủ phụ phu nhân, thịnh sủng cả đời.Nhưng chỉ có Chân Hảo biết, Bùi Thận phủng nàng, che chở cho nàng, thương nàng, chỉ có không yêu nàng. Hai người tôn trong nhau như khách cho tới già, tới tận trước khi chết, Chân Hảo cuối cùng cũng hối hận.Sau khi Chân Hảo trọng sinh, Bùi Thận vẫn là thư sinh nghèo vừa vào cửa Chân gia. Chuyện đầu tiên Chân Hảo trọng sinh nghĩ tới chính là làm thế nào hưu thủ phụ đại nhân quyền khuynh thiên hạ tương lai...* Nam chủ không phải không được, cũng không phải gay, không phải nữ giả nam cũng không phải thái giám** tiểu bạch văn, ngọt sủng, tình cảm hun đúc từ từ......****** Truyện này mình edit từ wikidich nên có thể có 1 số chỗ không chuẩn với bản gốc. Truyện edit chưa có sự đồng ý của tác giả, edit để thỏa mãn niềm vui cá nhân nên vui lòng không mang ra ngoàiLink đọc từ wikidich: https://wikidich.com/truyen/hom-nay-cung-khong-thanh-cong-hoa-li-thu-XUEV_FS4CCrrIjgK…
Cũng đã được hơn 1 năm từ khi Osomatsu và Choromatsu chia tay nhau, gia đình không ai biết chuyện 2 người từng hẹn hò nên trừ Osomatsu, không ai biết vì sao Choromatsu dọn đi. Dù sao cả 2 vẫn là anh em, chuyện này không mấy gì tốt đẹp nên cả 2 đều giữ im lặng, nhưng nghĩ đến phải chạm mặt nhau hàng ngày rồi lại ngượng thì không hay, cuối cùng Choromatsu quyết định rời đi. Dù vậy, cậu vẫn thường về thăm nhà vào cuối tuần và ngủ qua đêm, nhưng những ngày ấy, anh đều viện cớ ra ngoài. Vậy cũng tốt, ít ra thì cả 2 không phải khó xử khi gặp mặt nhau. Hôm nay Osomatsu một mình đến uống nước tại tiệm cafe quen thuộc, vô tình gặp Choromatsu cũng đang ở đấy. Ánh mắt chạm nhau nhưng ngay lập tức tránh đi, anh vội đến quầy gọi thức uống trước khi đứng đơ người một chỗ, chắc là do tưởng tượng nhưng anh cảm giác cậu đang nhìn mình.Cầm ly nước rời khỏi tiệm, anh bất lực thở dài, rốt cuộc gặp lại cũng chẳng thể nói với cậu câu nào, anh tự nói với mình rằng chắc gì cậu đã muốn nghe... Cứ vu vơ nghĩ đủ thứ chuyện rồi chợt giật mình khi ai đó chạm vai mình, xoay người lại, anh như không tin vào mắt mình, người đó là Choromatsu, vẻ mặt anh không giấu được sự ngạc nhiên nhưng chưa kịp mở miệng thì cậu đã lên tiếng trước.- Sao anh uống thứ này?- Hả?Osomatsu nhìn xuống tay mình và nhận ra trong lúc mãi nghĩ đến cậu, anh đã mua nhầm nước cam.- À...- Bỏ đi, em mua ly khác cho anh.Từ bé Osomatsu đã không ăn hay uống được cam, không biết tại sao nhưng anh nghĩ người dị ứng thứ trái cây này chắc chỉ có mình anh. Có lẽ khi thấy anh cầm…