Tác giả: alarm774@lofterCouple: Jiaren/Gia Nhậm/Trương Gia Nguyên x Nhậm Dận BồngEditor: hakkingpiggy309Edit chưa có sự đồng ý của tác giả, chủ yếu tự edit tự quẩy, nếu bị khiếu nại sẽ gỡ sau.Editor một chữ tiếng Trung cũng không biết nên có sai sót gì xin hãy chỉ giúp mình, xin cảm ơn rất nhiều…
À trong suy nghĩ của tôi là BL nhưng vì lấy ý tưởng từ 2 cô gái nên có chút nữ tính, các bạn nghĩ sao cũng được.Ý tưởng lần này tôi lấy ngẫu hứng nhưng sẽ có 2 nơi chính:-Tranh của Qinni trên instagram vốn đã cho tôi rất nhiều cảm xúc buồn bã có lẽ vì căn bệnh quái ác đã khiến cô ra đi ở cái tuổi rất trẻ.-Nhạc kỉ niệm 10 năm và câu chuyện lớn lên của Nikki trong game ngôi sao thời trang mang một vẻ yên bình và tràn ngập sự sống bên trong cô thiếu nữ Nikki.Các bạn cứ nghĩ rằng đây là một câu chuyện kì quái cũng được, khó hiểu cũng được, dở tệ cũng được nhưng xin đừng nói lời cay nghiệt với tôi, bởi lẽ tôi cũng chỉ muốn tìm lại sự lặng lẽ của chính tôi mà thôi.Hình ảnh của Qinni nên nếu mọi người muốn chiêm ngưỡng hãy vào các trang mạng của cô ấy, nó sẽ khiến bạn phải bật khóc khi biết câu chuyện phía sau ấy, bạn sẽ yêu thích cô ấy cho mà xem.…
" - Vinny Vinny, vì sao cậu yêu em vậy?- ...vì tớ yêu em thôi " ---" - Sao hồi đó tao lại ưng anh nhỉ? - Tại vì em là người tao yêu " ---" - Chấp niệm với việc mẹ bạn đưa tui 500 triệu won rất lớn đấy.- ...bạn yêu tui hay yêu 500 triệu won? - Yêu bạn nhưng thích 500 triệu won.- Mamá, ¿escuchaste eso? Por favor transfiera 500 millones de wones como regalo para conocer a mi yerno.- ??? "…
một người rơi xuống vực sâu với niềm hy vọng không còn, cố gắng thét tiếng vọng cuối cùng trong vô vọng. trong ánh chớp lập loè, có một bàn tay vô hình kéo người đó lên.…
Tôi đã thay đổi cốt truyện của bộ truyện gốc, bằng cách thêm nhân vật của mình vào 😳 Đây là bộ truyện đầu tay của tôi, nếu có sai sót nào mong các bạn góp ý ạ Hope you guys enjoy!Nguyên tác: Horikoshi KoheiTác giả: Makkie…
Summary: Ggukkie và Minnie nhận được một bưu kiện sai.- Author: sev (@pjm_jjkfiles on twitter)- Original work: https://twitter.com/pjm_jjkfiles/status/1478654789550764036?t=1cV-IHvOvTD9QFAU9FyrSg&s=19…
Motif chính: Khiếm khuyết - Healing - Ẩm thực - Tình yêu - Văn hóa TháiThể loại: Chữa lành, slice of life, hiện đại, đời thường, tình cảm nhẹ nhàng, HE⸻"Một câu chuyện về lặng im, ánh sáng và tình yêu không cần lời nói."⸻Có những âm thanh không đến từ cổ họng,mà từ ánh mắt, từ lòng bàn tay, từ những điều nhỏ đến mức người ta hay lãng quên.Joss - một chàng trai khiếm thính sống khép mình trong một thành phố xa lạ. Ba năm, ba mươi hồ sơ xin việc, ba mươi lần bị từ chối. Anh sống đủ ăn, đủ mặc, nhưng trong lòng luôn thiếu một điều gì đó - như thể cuộc đời chỉ là bản nhạc nền không lời.Rồi anh gặp Gawin - cậu sinh viên ngành trị liệu ngôn ngữ, nụ cười sáng như nắng hạ và đôi tay nói được cả những điều ấm áp nhất. Cậu không hỏi nhiều, chỉ kiên nhẫn ở bên. Nhẹ nhàng. Như nắng. Như một thanh âm không ồn ào, nhưng vang xa trong lòng người.Từ một căn bếp nhỏ nơi góc phố Thái, giữa mùi cà ri xanh và hơi ấm từ nồi súp hầm nước cốt dừa, họ bắt đầu học cách lắng nghe nhau. Không phải bằng tai. Mà bằng sự hiện diện không lời.Đây là câu chuyện về một người học cách tin rằng mình không cần phải hoàn hảo để xứng đáng được yêu,và một người chưa bao giờ ngừng tin rằng -đôi khi, thế giới chỉ cần một người biết lắng nghe tiếng nắng trong lòng mình là đủ.⸻Mình nảy ra ý tưởng cho truyện này sau khi trò chuyện với mẹ về một người với số phận tương tự. Nhưng buồn thay anh lại không được may mắn như Joss. Hy vọng thế giới ngoài kia sẽ dịu dàng với anh hơn nhé ❤️…
Cuộc đời bất công đối với người con gái ấy. Tất cả mọi chuyện đều do cô gái đó mà ra hay sao?. Nên người ta mới ví cô gái rằng"con điếm bệnh hoạn" đúng không?."- Tôi bị bệnh đó..cô út mau tránh ra""- Dù em thế nào, tôi vẫn thương em mà"----⚠️ Lưu ý: Truyện được viết do ngẫu hứng không có thật.Bối cảnh được lấy vào những năm 19××.Đây là truyện đầu tiên của mình có sai sót hoặc không đúng xin mọi người hoan hỉ bỏ qua!⚠️⚠️⚠️: ĐÂY LÀ FIC NGƯỢC TÂM NGƯỢC THÂN, CÓ CHỨA CÁC TÌNH TIẾT NHẠY CẢM❗❗×3…
Tôi dành cho JongIn những trang viết của tuổi trẻ. Vừa có chút tâm tư của mình, vừa có chút tâm tư của người khác, vừa thật và vừa trong trí tưởng tượng của tôi. JongIn với tôi là chân thật, là một sự vật có thật, là một người tuy trong lòng muốn gặp nhưng thực tế thì lại không. Có lúc tôi sẽ gọi cậu ấy là anh, là em, là bạn người yêu, là người dưng tâm luôn thương, là cậu hay đơn giản là một JongIn mà miệng quen gọi. Dù trong cách gọi gì? Dù trong trường hợp nào thì tình thương cho cậu là không đổi. Bởi vì yêu thương, à đúng rồi đơn giản vậy thôi!…