Có người hạnh phúc bạc đầu có người gào khóc chia tay
Tản văn…
"Em nhất định sẽ tán đổ anh Hoàng Minh Dương..chờ đó""..."Cơn mưa ấy cứ qua đi tình ta kết thúc liệu thời khắc tình yêu tuổi học trò ấy có còn hay đã trôi thôi cơn mưa…
Bé Thỏ lúc nhỏ luôn đáng yêu trong mắt người lớn và hoá yêu dưới mắt bạn bè. Trời trao gương mặt ngây thơ lại dễ gần, người gặp người yêu, hoa gặp hoa nở nhưng người tùy từng độ tuổi mới có thể "yêu" được cậu bé hai nhân cách này. Bạn bè nhìn cậu không khác gì một con quái vật đội lốt thỏ con. Chỉ cần cậu khó chịu hay không ưng ý một chút thôi là họ có thể hứng chịu cơn thịnh nộ của con quái thỏ. Nhưng khi người lớn nhìn cậu thì chỉ thấy một bé Thỏ đáng yêu đang dỗi và làm nũng, lập tức mọi người sẽ mềm lòng mà cho cậu mọi thứ cậu muốn. Đội lốt một chú thỏ vô tội là một con sói vô số tội?…
Tình yêu ở tuổi 17,sâu sắc không thể quên.Đây là tác phẩm đầu tay của mình ^^ Mong mọi người góp ý! Chúc mng đọc vui vẻ…
Câu chuyện viết về sự gặp gỡ của một đôi bạn, trong đó nhân vật Mây, cô gái mang trong mình những kỉ niệm khó quên của ngày tháng tuổi trẻ lúc còn hồn nhiên cùng với lời hứa của cậu bạn từng được gặp gỡ lúc ấy, nhưng mãi sau này lớn lên cô mới hiểu rằng thời gian trôi qua sự cảm mến ngày ấy bây giờ được gọi là tình yêu. Xa cách năm năm khi mọi chuyện dần bị lãng quên thì vô tình lướt qua nhau một lần nữa và những diễn biến lại xảy ra...…
thanh xuân vườn trường…
Nhok kia em làm gì mà anh lại đánh mất tim anh cho em rồi vậy?!…
Chắc hẳn rằng ai ai cũng có một tuổi thơ hay thanh xuân, đối với tôi thời gian cặp sách đến trường là khoản kỉ niệm đẹp nhất, nhất là thời gian cấp 2. Vì lúc đó chúng ta chưa quá lớn mà cũng không quá nhỏ. Câu truyện trên ghi lại tất cả nhưng cái vui, cái buồn khi còn học ở Cấp 2. Từ ngày đầu tới đến trường năm lớp 6 đến buổi bế giảng cuối cùng của lớp 9.....…
Câu chuyện chỉ để giải trí cho tất cả các bạn , phù hợp mọi lứa tuổi .…
Có lần cậu hỏi mình: "Mặt trăng hay ngôi sao, Hân thích cái nào" Mình thích đôi mắt cậu.…
⏰Một câu chuyện mình đã viết demo từ lâu và giờ nó đã đủ để được đăng lên. Hy vọng mọi người đón nhận đứa con tinh thần của mình🍒 Tác phẩm : Là Lời Hứa Sẽ được mình chắp bút cùng những áng văn chữa lành cho chính nhân vật lẫn cho bản thân mình, và mình hy vọng nó cũng chữa lành cho chính các bạn.🐁 Là Lời Hứu là câu chuyện tình "gà bông" của hai bạn nhỏ Mây và Dương, hai người mà có tính cách thoạt nhìn khác xa nhau, nhưng thật ra lại rất giống nhau. Dường như giữa hai đứa đã có một sợi dây định mệnh nối lại, để gặp, để chữa lành, và để yêu...Một lần nữa hy vọng mọi người sẽ đón nhận đứa con tinh thần của mình🌷 Và cảm ơn bạn đã dừng lại nơi câu chuyện này được chắp bút, hy vọng bạn sẽ cũng câu chuyện nói chung, Mây và Dương nói riêng đi trên con đường tìm kiếm tình yêu, hạnh phúc....…
Tác giả: Tưởng Mục ĐồngConverter: luoihocNguồn: TTV( https://ngontinh.tangthuvien.vn/doc-truyen/hai-thuong-hoa-dinh )------------------------------------------------------ Nếu các bạn muốn mang đi đâu thì mong hãy vào link kia xin phép coverter nha!- Nếu các bạn muốn đọc mượt hơn thì cmt để mình edit nhaaaaa!!--------------------------------------------------------Tiền triều danh thần tôn nữ Mạnh Lan Đình gia đạo sa sút, xuôi nam ném vị hôn phu, ngẫu nhiên gặp Phùng Khác Chi .Phùng Khác Chi ở nhà xếp hạng lão cửu, đằng trước tám cái đều là tỷ tỷ. Hắn sau khi sinh, đoán mệnh nói hắn mức rộng người bên trong giàu, chính là không cầu phúc, phúc lại từ trước đến nay tướng mạo thật được, Phùng gia thả ba ngày pháo đốt, cửa bày ba ngày tiệc cơ động, lão Phùng mời đến đại nho, cho nhi tử lấy chữ "Dẫn Dực" -- chữ ra "Có Phùng có cánh, có hiếu có đức, lấy cho rằng cánh", tha thiết chi tình, có thể thấy được chút ít.Đáng tiếc đứa nhỏ này nuôi sai lệch, sau khi lớn lên, thành mười dặm đô thị có nhiều người nước ngoài ở nổi danh tiểu cửu gia, đó là thật gia.Tiểu cửu gia nhìn xem Mạnh Lan Đình, đợi nàng từ trong đống tuyết đi tới, hướng bên cạnh người nhíu mày phong: "Đi, đem cô gái này cho ta làm tới.". . .Trên biển hoa đình, đôi hạc anh dũng.Ngươi lấy cái cổ huyết thư Hiên Viên, ta đem nhu tình tận giao quân.(giá không, ngày mùng 1 tháng 11 mở văn, nhật càng hoặc là cách một ngày càng. )Nội dung nhãn hiệu: Dân quốc cũ ảnhLục soát chữ mấu chốt: Nhân vật chính: Mạnh Lan Đình, Phùng Khác Chi ┃ vai phụ: ┃ cái khác:…
Đó là 1 câu chuyện về mối tình tuổi học trò thật trong sáng về 3 người bạn thân nhưng nó cũng đủ để khiến cho 3 người đi vào lạc lõng...…
Thể loại: Ngôn tìnhNội dung: Về tình yêu đôi lứa tuổi học tròKết truyện: HENam chính: Võ Nhật NamNữ chính: Nguyễn Ngọc Linhcùng một số nhân vật khác.Cách gọi tên nhân vật: Nam - cậu Linh - emLƯU Ý: Tất cả các nội dung, tên và nhân vật trong truyện đều là tưởng tượng. Không có ý xúc phạm hay nói đến bất kì cá nhân hoặc tổ chức nào!Đây là lần đầu mình viết truyện nên còn nhiều sai sót, mong mọi người thông cảm. Nếu được thì mọi người có thể góp ý thêm cho mình nhéeChúc mọi người đọc truyện vui vẻ<3*DO NOT REUP!*COPYRIGHT BY kim phuongg…
Đây là câu chuyện mình lấy ra từ cuốn sách. Nó kể về những mẩu truyện ngắn của các bạn trên toàn đất nước Việt Nam: về đời sống hàng ngày, hay những thứ gần gũi với chúng ta nhất "tuổi học trò","học sinh", ngay cả là những người bạn thưở nhỏ. Mọi người nếu cảm thấy hứng thú thì vô đọc nhé! Cảm ơn nhìu ạ! *cúi đầu*…
Tên hán việt: Ám dạ thuế biếnTác giả: Yên thanhThể loại: hồi hộp kinh dị, suy luận trinh thámEdit: WindTình cờ tình cờ gặpEdit vì vui vẻKhông reup truyện👊🍀chúc mọi người đọc truyện vui vẻ🍀Tóm tắt nội dungPhần thứ nhất:Tự/ Lý Tây MânNăm 2004 vào mùa đông nào đó, tôi cùng yên thanh mới vừa chờ ở Bắc Kinh một con phố nào đó đi qua thời điểm, tôi cảm giác được có một loại hơi thở quỷ dị tràn ngập trong không khí, tôi không biết người qua đường có hay không cảm giác được chúng tôi không giống người thường, này không chỉ là vì chúng tôi là người viết tiểu thuyết kinh dị, càng là vì rất nhiều thứ trong thế giới này càng ngày càng làm chúng tôi sợ hãi...Lời dẫn: 1, huyết thề 2, ác mộngChương 1 sát thủ liên hoànChương 2 người truyền giáo mất tíchChương 3 huyết tinh SalomeChương 4 đêm mưa ở giáo đường cổChương 5 truyền thuyết khủng bốChương 6 chạm trán lần thứ nhấtChương 7 hơi thở tử vongChương 8 thi thể mất tíchChương 9 tách rờiChương 10 nỗi bất an của đội trưởng đội cảnh sát hình sựChương 11 tìm kiếm người biến mấtChương 12 màn tàn sát dưới mặt đấtChương 13 lời nguyền ma quỷChương 14 sứ giả địa ngụcChương 15 câu đốChương 16 thức tỉnhChương 17 ranh giới sinh tửKết thúc: Ma tính sẽ không kết thúc…
Thành và Ly là hai đứa bạn tưởng chừng không hợp với nhau nhưng xui xẻo thay, lại còn bị xếp lại cho ngồi cạnh nhau khi còn ở dưới mái trường. Trong những năm tháng đèn sách, cả hai đội lúc chí chóe, chọc ghẹo nhau nhưng đồng thời cũng dành ra thời gian để quan tâm đến người còn lại. Đây cũng là lúc tình cảm thuần khiết nhất chớm nở trong cả hai.…
"This is not a love story, this is a story about love."Câu chuyện mà mình muốn kể không phải là một chuyện tình, nó nhiều hơn thế. Đó là câu chuyện về tình bạn, tình thân, tình yêu, và tuổi trẻ. Mình là một người trẻ đang try to figure things out ở tuổi đôi mươi này, và dĩ nhiên, thời cấp 3 ngây ngô của mình đã trôi qua rồi. Mình mong câu chuyện mà mình viết nên có thể giúp những người trẻ như mình cảm thấy được một chút ấm áp và bớt sợ hãi trên con đường trưởng thành. Và, dù bạn đang ở độ tuổi nào, mình mong bạn có được một tuổi 17, 18 thật trọn vẹn và tươi đẹp. Bất cứ khi nào nhớ lại những tháng ngày ấy, bạn đều có thể mỉm cười, như mình đã, đang và sẽ."Tất cả những người đã cùng tôi chen chúc trong thời thanh xuân chật chội ấy, ai cũng mang trong mình đầy lí tưởng và hoài bão, từng bước tạo nên con đường của riêng mình sau này. Thịnh Công đã từng hỏi tôi rằng, có hối hận vì khi ấy đã không thổ lộ hay không, tôi cũng chỉ mỉm cười. Dường như, khi đem lòng đơn phương ai đó, tình cảm càng sâu đậm, thì bản thân sẽ càng tự hoài nghi. Tôi khi ấy trong mắt mọi người xuất sắc là thế, ưu tú là thế, vậy mà tôi lại cảm thấy mình thật "què quặt" trước cậu. Bây giờ nghĩ lại, có lẽ Diệp Mai năm 18 tuổi là tự ti đến hoang đường, cũng kiêu ngạo đến khó tin, đúng là tột cùng mâu thuẫn. ...Ngày tốt nghiệp, chúng tôi nói lời tạm biệt như thường lệ. Nhiều năm sau, tôi nhận ra rằng chính thanh xuân đã nói lời tạm biệt với tôi của ngày hôm đó..."…