Con Mèo Điên
Câu chuyện dở hơi, đã bỏ từ lâu…
Câu chuyện dở hơi, đã bỏ từ lâu…
có 2 nhân vật chính. ( do máy tính bị lỗi nên mình k viết hoa được, mong các bạn thông cảm.)Nhân vật chính nữ: JulieTính cách: hiền dịu, cuteNgoại hình: tóc nâu, mắt xanh. có tai cáoThuộc họ cáoLà chú cáo duy nhất tinh khiết…
Trong đôi mắt điềm tĩnh kia anh đang nghĩ gì? Những kỉ niệm hai ta có hiện hữu ở góc nào trong tâm trí anh?Em tò mò muốn nhìn thấy chúng qua đôi mắt nâu hiền dịu kia, để rồi hạnh phúc mỉm cười. Chắc chắn chúng sẽ thật tuyệt đẹp, đẹp nhất là khi em không phải là người duy nhất gìn giữ mọi kỉ niệm.…
Là bản hoàn thiện hơn của Em, vẫn còn nơi đó một yêu thương...."Tôi là sườn dốc, cứng rắn và khúc khuỷu. Em là gió đông, ấm áp và dịu dàng. Nên mới tại xuân sang giao ngộ, nên mới vào thời đẹp nhất má điểm môi tô..."…
khi em gọi anh một tiếng "mình ơi", xin hãy đến bên và hôn em thật dịu dàng anh nhé. rồi em sẽ nhấc bổng anh lên, vì em luôn muốn làm vậy với người bạn đời của mình.…
Hạ Vũ Oanh là cô gái đam mê trai đẹp. Bỗng một ngày cô hốt được một anh chàng cực kì đẹp trai và dịu dàng. Thế nhưng một ngày nọ cô biết được sự thật của anh và cô đã bỏ trốn. Ba năm sau cô xuất hiện thì mọi chuyện sẽ diễn ra như nào?…
Truyện ngắn: Mối tình đầu của những năm tháng thanh xuân tươi đẹp Tác giả: Song Song "Rung động đầu đời tựa như tia nắng ban mai, ấm áp và êm dịu"…
Au: XiaoMeiMeiThể loại :NGÔN TÌNH ,Tổng tài, drama, thanh xuân vườn trườngCó chút bối rối, có chút thương nhớ, có chút giận hờn, có chút gen tuông, có chút rung động,..v..v.. Tất cả sẽ cùng tạo ra một thanh xuân không hề hối tiết…
Thanh xuân như một tách trà êm dịu và nhẹ nhàng. Thoáng qua nhưng làm là nhớ mãi về sau này nhớ đến nó cũng là một phần tươi đẹp mà ta đã đi qua. Thanh xuân của tôi luôn có một người như vậy một người đã làm nên 1 phần khó quên trong tôi.....…
Phàm là người sống trên đời, ai mà không mang nuối tiếc?Thanh xuân năm ấy,đem tất cả nhiệt huyết,chân thành và lòng yêu mến theo đuổi một người, bằng lòng vì yêu mà trả giá.Nhưng đáng tiếc, thanh xuân quá ngắn, người rời đi cũng vội vàng...Sau này gặp lại, nguyện đem tiếc nuối hoá dịu dàng.…
Như cơn gió nhẹ thoáng qua hất mái tóc bay bổng Như những ngày nằng bất chợt đổ cơn mưa Như những cánh hoa rụng đầy hiên cửa Như cách cậu khiến tôi trở nên dịu dàng Bất chợt đến như cơn mưa rào nhưng lại dai dẳng và títách, cậu đến bên tôi ..." Cảm ơn cậu, người đã trở thành thanh xuân của tôi. "…
/warning: truyện về couple tất nhiên sẽ có ooc nên hãy cân nhắccâu chuyện trên chỉ đang được viết theo plot mình nghĩ ra vì vậy sẽ khác hơn truyện gốc của Yura Urushibara/Mong mọi người sẽ đọc trong một tâm trạng tốt.…
kể về tình cảm của sasuke và sakura. Xoay quanh câu chuyện còn có các couple naruhina,nejten,shikatema.......Liệu tình iu cuả sasuke có xoa dịu được lòng thù hận năm xưa về sasukeđây là lần đầu mìk vít nên hơi dở!!!! ¤¿¤…
'' Tôi sẽ không bao giờ tha thứ cho anh ''. Kẻ đã làm tôi phải đau khổ , nhục nhã ngày ấy . Địch Nhã Nghiên đau khổ thầm lặng mù quáng trao nhầm tình yêu cho Tống Thừa Ân - Một kẻ đào hoa vô cảm , sự hi sinh thầm lặng của cô từ lâu đã không được nhìn thấu . '' Đôi lúc tôi tự hỏi...sao mình có thể yêu anh một cách mù quáng như thế?''.…
. Sự trăn trở của cô gái trước 3 người đều yêu cô rất thật lòng. Giữa Tôn Hạo nhí nhảnh trẻ con , Dương Phong lạnh lùng , thông minh hay Trịnh Khải ấm áp , dịu dàng. Cô sẽ chọn ai ? Diệp Lam Đứng trước tình cảnh thống khổ, đau đớn trong tuổi trẻ, cô vẫn mãi yêu một người là anh…
Hiện đại, từ thanh xuân đến trưởng thành, gương vỡ lại lành, nam bác sĩ ngoại thần kinh giả đứng đắn × nữ bác sĩ tâm lý dịu dàng, sạch, sủng, có H, HE…
cô và anh mỗi người một tính khác nhauAnh - tính cách ngang tàn, bướng bỉnh, luôn làm theo ý mình Cô - tính cách dịu dàng, hiền lành nhưng không dễ bắt nạtTuy hai người tính cách khác nhau cứ tưởng sẽ không hợp nhưng vòng quay số phận lại quay họ lại với nhau, hợp thành một.…
Dù đôi khi, chúng ta mất phương hướng trong việc đi tìm hạnh phúc của đời mình nhưng em hãy nhớ rằng anh sẽ đến từ phía sau và mang hạnh phúc đến cho em, anh sẽ ôm em từ phía sau và nói với em rằng:"Đừng sợ, CÓ ANH ĐÂY! "…
"Quang Trường cảm thấy Chí Thanh là phần khuyết thiếu mà ông trời đã ích kỉ giấu đi của gã. Chí Thanh cảm thấy nếu anh là mặt trăng lạnh lẽo cô đơn, thì Quang Trường chính là mặt trời gửi ánh dương đến xoa dịu cõi lòng anh."…