"Kể từ lúc bắt gặp ánh mắt mê hoặc lòng người của em,cái ôm nhẹ nhàng và nụ cười dịu dàng như bông hướng dương luôn hướng về ánh dương nơi chiếu sáng. Dù em không phải chất cấm, cũng không phải loại thuốc chữa lành nhưng có vẻ anh đã lỡ nghiện em mất rồi!."…
Nếu như tôi yêu em, mà em cũng yêu tôi. Khi tóc em bị rối, tôi sẽ cười dịu dàng rồi chỉnh lại giúp em, đôi tay ngập ngừng vuốt thêm vài giây nữa.Nhưng nếu tôi yêu em, còn em lại không yêu tôi. Khi ấy tóc em rối, tôi sẽ chỉ nhẹ nhàng nói với em rằng: "Tóc em rối mất rồi".- Nhà văn Murakami Haruki -Đăng với mục đích đọc off…
○ Bước chân vào cánh cổng cấp 3, có lẽ chúng ta đã từng mắc phải lưới tình của một ai đó. Liệu rằng lưới tình ấy có dịu dàng không, có êm ả mang lại cho ta cảm giác tin cậy không hay lưới tình này vô vàng những chiếc gai vô hình mà ta không hề hay biết....𓆝 𓆟 𓆞 𓆝 𓆟● Vậy hãy cùng nghe câu chuyện có thiệt năm 17 tuổi của tôi nhé 🎧…
Thanh xuân của tôi như một bản hòa nhạc với những giai điệu trộn lẫn vào nhau. Khúc đầu bản nhạc ấy trầm lặng, khúc giữa thì dịu dàng , thoăn thoắt nghe rất êm tai, nhưng ngay sau đó bản nhạc lại rất kịch tính, nặng nề, khúc cuối thì tràn đầy yêu thương...…
" Chim khôn hót tiếng rảnh rang, người khôn ăn nói dịu dàng dễ nghe"Đức Duy tay trong tay với ly vang trắng, khẽ nhìn xuống phía dưới, nơi có người con gái đang cố cướp lấy thứ vốn đã yên vị ở một nơi quá xa tầm với." đứng xéo thôi em, vì mình có xứng đéo đâu mà"…
Thế giới của Bạch Hồng Cường là những buổi sáng ồn ào, những bữa cơm chưa kịp nguội và bảy ánh mắt nhỏ luôn chờ đợi một vòng tay.Rồi Phạm Văn Tâm bước vào, nhẹ như cơn gió mùa thu, mang theo một trái tim đủ dịu dàng để chở che cho cả tám con người trong ngôi nhà nhỏ ấy.…
mim tựa vào vai cô, môi khẽ động đậy."chị view... chị đừng lo, em... em sẽ...""suỵt." view siết nhẹ lấy tay em, đặt trán mình lên trán em để đo nhiệt độ. mắt cô khẽ nhắm lại, giọng nói chảy xuống như một dòng suối dịu dàng giữa những lo lắng vỡ tan:"em không cần nói gì cả. chỉ cần dựa vào chị."…
THỂ LOẠI : HE , ngôn tình , vườn trường.Anh-Đăng Khoa-1 chàng trai THPT trẻ trung , năng động và đặc biệt luôn dịu dàng với người con gái anh yêuCô-Phương Nhã- 1 cô gái THCS tính cách đôi lúc bướng bỉnh cọc cằn như trẻ con lúc lại dịu dàng trưởng thành hay suy nghĩ tích cực không kiềm chế được cảm xúc của mình ... ________Bao lâu nữa m sẽ quay về với t !?-Cô nghẹn ngào trong nước mắt ...-T không biết nữa...t xin lỗi...là do m đã chậm 1 bước rồi...Anh đau lòng xót xa... ________Đúng! Tình yêu như con dao hai lưỡi, nó cho ta ngọt ngạo, hạnh phúc cũng cho ta cảm nhận đau đớn xót xa ... Vì vậy, nếu yêu nhau hãy trao đến nhau những tình cảm ấy, đừng giữ mãi trong lòng... Vì 1 phút bỏ lỡ thì 1 đời hối hận... Cảm giác đau xót vô cùng...…
Xuyên tiến tiên hiệp văn Trì Tri Noãn bị hắc phấn hạ đoàn tụ tán.Một đêm đi qua nàng xem cái kia phàm nhân, xấu hổ không chịu nổi.Cho nên hắn chạy.Người nọ đuổi theo nàng yếu công đạo.Hắn nhìn qua lạnh lùng , nhưng là nhất mở miệng lại thực dịu ngoan: "Chớ đi.""Đạo hữu, không bằng làm đó là một xinh đẹp hiểu lầm đi."Ai có thể nghĩ đến cái kia phàm nhân nghe nàng nói như vậy đã bị khí ngất đi thôi.Từ nay về sau bên người nàng hơn một cái tay trói gà không chặt phàm nhân.Khả kỳ quái là theo ngày đó khởi, tối hung mãnh thú thấy nàng đều đường vòng đi.Các lộ tiểu yêu tiểu quái lại chủ động đưa nàng linh thạch cùng kỳ trân dị bảo.# khiếm cái gì cũng không có thể khiếm tình trái ## ta hoài nghi ta trộm người khác số mệnh #Tri Noãn không biết, này mãnh thú còn có tinh quái ở nhìn thấy nàng trong mắt cái kia dịu ngoan thiện lương Thiên Tư Huyền sau lá gan đều nhanh dọa phá.…
Truyện Độc Quyền Kiêu Sủng của tác giả JUNE H. Xoay quanh nhân vật Nhật An được một gia đình giàu có nhận nuôi và từ đó mọi khuất mắt trong quá khứ lần lượt ngoi lên ánh sáng...Cũng tại nơi này, cô gặp anh - vừa là mặt trời, vừa là chuỗi bi thương....Trích đoạn:Cô mở mắt ra, ánh nắng nhẹ nhàng vuốt ve làn tóc đen dài của cô. Căn phòng chìm đắm trong sự dịu dàng, ấm áp của màu nắng sáng mùa xuân. Cô rướn người ngồi dậy, chiếc giường trải drap trắng tinh cùng đống mền gối che ngủ đi cơ thể nhỏ nhắn của cô gái.Như thường lệ, cô đưa mắt nhìn về phía chiếc ghế dài trong góc phòng, tìm kiếm một hình bóng quen thuộc. Anh đã thức trước cô tự bao giờ. Anh ngồi đấy, trầm tĩnh lật từng trang sách, nắng mai phản chiếu qua cặp kính trên sóng mũi cao ấy khiến cô không nhìn rõ được đôi mắt của anh. Cô chìm đắm vào việc ngắm nhìn con người này, dáng vẻ thư sinh, dịu dàng ấy tràn ngập trong tâm trí cô.…
Năm 16 tuổi tiểu Hoàng lần đầu gặp được Tuyến. 18 tuổi cô được bà mười nhận vào làm người giúp việc, mỗi ngày đều được gặp Tuyến. Cứ ngỡ chỉ cần làm việc chăm chỉ là có thể lâu dài nhìn trộm hình bóng của anh, âm thầm chăm sóc, quan tâm anh với tư cách là người làm việc cho gia đình anh. Nhưng tiểu Hoàng quá tham lam. Cô muốn được Tuyến cười với mình, dịu dàng với mình, nắm tay mình, che chở cho mình giống như...giống như buổi chiều hôm thứ 7 nghỉ phép, anh dắt về một cô gái xinh xắn, dịu dàng và giới thiệu với mọi người trong nhà :"Mẹ, đây là Thuỷ Như, bạn gái của con. Ba con muốn kết hôn rồi." Họ nhìn nhau cười thật hạnh phúc. Bà mười cười hiền lành dẫn họ vào nhà, khung cảnh hài hoà, ấm áp.Mẹ ơi, thì ra người mình thích cũng thích mình lại có thể hạnh phúc và tốt đẹp như vậy. Mẹ ơi, trên đời này chả còn ánh sáng tốt đẹp cho con dõi theo nữa rồi. Tiểu Hoàng lặng lẽ trong bếp nấu bữa tối, hơi nước đảo trong mắt kiên cường kiềm nén không dám rơi những giọt nước mắt cô đơn, khổ sở.…
Tống Á Hiên luôn nghĩ, thế giới này vốn chẳng có chỗ dành cho mình. Mẹ kế cười dịu dàng trước mặt, sau lưng lại tàn nhẫn gieo rắc những lời dối trá. Người em cùng cha khác mẹ lúc nào cũng đóng vai đứa trẻ ngoan hiền, khéo léo cướp đi mọi thứ cậu từng có.Trung học số 1 Trùng Khánh, lớp 1-ban A - nơi ấy có Lưu Diệu Văn, một người lạnh lùng như tuyết đầu đông, ánh mắt sâu như đêm dài, thành tích học tập đứng đầu suốt ba năm liền. Mọi người nói cậu ấy cao ngạo, khó gần. Chỉ riêng Tống Á Hiên biết, đằng sau sự lạnh lùng kia là trái tim dịu dàng biết chừng nào.Thật ra, gió xuân đã đến từ lâu, len lỏi trong từng ánh mắt lơ đãng lướt qua nhau nơi hành lang lớp học, trong vài lần va chạm tay áo khi cùng viết bảng, trong sự quan tâm âm thầm của học bá Lưu. Chỉ là... gió xuân vô tình quá, không hiểu nổi nỗi lòng của người thầm lặng đứng dưới hoa, cũng chẳng giúp họ thốt ra được lời nào.…
Tác giả: Mạch NhaThể loại: Thanh xuân, Nam x Nam (Mặt trời nhỏ thụ x Dịu dàng công)Dàn ý: Thanh xuân rực rỡ.Cảnh báo:- Thể loại nam x nam (bạn đã được cảnh báo).- Mọi chi tiết, địa điểm, nhân vật, danh từ riêng đều là hư cấu, không liên quan đến các yếu tố lịch sử, văn hóa, chính trị.- Bối cảnh và nhân vật được lấy cảm hứng từ các sự kiện, nhân vật trong lịch sử, nhưng KHÔNG PHẢI lịch sử. Mọi sự trùng hợp chỉ là ngẫu nhiên. - Bối cảnh truyện kéo dài trong 03 năm (1970 - 1972), tuy nhiên do tác giả chỉ mô tả thông qua lời kể lại nên bối cảnh chỉ để làm nền câu chuyện, không có giá trị tham khảo (Nếu có vô tình nhìn thấy, thì mong các cô, chú, bác ở thời kỳ đó thứ lỗi và góp ý đối với những phần bị sai lệch ạ).…
mình lỡ out tab sau khi dịch, mở nhiều tab quá cái h tìm kh ra nữa :)))Thật ra đây là 1 bắn, mình cắt ra thôi#R18 #Nhân thú Thời khắc phân hóa cuối cùng cũng đến, Simba như ý nguyện trở thành Alpha.Trong những ngày cha cậu, Mufasa, bận rộn, chú nhỏ đôi khi cũng phải ra ngoài xã giao công việc. Mỗi lần Scar rời đi, Simba đều nắm tay chú, dịu dàng dặn dò chú cẩn thận, chu đáo buộc khăn cho chú, thậm chí còn làm bộ mặt đáng thương chẳng khác gì cún con nhìn Scar. Cậu lo lắng, sợ chú mình dùng thân thể để đổi chác, sợ người khác chiếm lấy chú, trao nụ hôn, cái ôm, và sự dịu dàng mà cậu không thấy được cho kẻ khác. Cậu không dám nghĩ, chỉ cần tưởng tượng thôi, ghen tuông đã nuốt chửng cậu, máu trong người như đông lại. Cậu khao khát tình yêu của chú, mơ mộng được hôn lên đôi môi mỏng ấy, chạm vào chú như người yêu, khao khát đến phát điên, sẵn sàng vứt bỏ luân thường đạo lý.…
Cersinia sở hữu cơ thể của một phản diện, người sẽ chết vì bị xử chém.Thật may là, cô đã đến trước khi câu chuyện bắt đầu 3 năm.Cô trúng số độc đắc tại một nhà cái, nơi cô muốn thắng được tiền để thay đổi số phận của mình vì cô không bao giờ muốn chết theo cách đó. Nhưng tại sao lại như vậy? Ông trùm cờ bạc ra mặt vì không có tiền... Với một cậu nô lệ 19 tuổi được sử dụng như vật thế chấp."Tên cậu. Ben thì sao?""Dạ được. Sau này, hãy gọi tôi là Ben."Cô đặt tên Ben cho cậu bé, cậu thậm chí không có một cái tên. Cô nghĩ cô đã gặp một người bạn ở thế giới này, nơi cô không có ai để nương tựa."Tôi muốn ở bên cạnh chị.""Sao cơ?""Xin hãy ở bên cạnh tôi, Cersinia."Nhưng cậu ta lại biến mất không một lời từ biệt.Một mùi hương quen thuộc toát ra từ người đàn ông đứng trước mặt cô. Cersinia biết đó là một người hoàn toàn khác, điều đó thật vô lý.Nhưng cô vẫn bất giác mở miệng trước ánh mắt quen thuộc đó." Ben?"Anh rất mãn nguyện khi cái tên của mình lướt qua đôi môi đỏ mọng của cô, anh mỉm cười thật dịu dàng."Cersinia của ta, anh nhớ em."…
Showbiz phức tạp lắm em à. tại sao em vẫn lao đầu vào nó như thiêu thân?Ai rồi cũng sẽ tìm về hướng mặt trời một mặt trời rực rỡ hay dịu nhẹ nó cũng ấm áp🔆Thể loại: NgượcCó những phân đoạn hơi thô cân nhắc truoc khi đọc ❌❌❌…
Truyện nói về Mộ Dung Lục Thanh - một thiếu nữ xinh đẹp , dịu dàng , tài hoa của Trung Quốc cổ và Vương Hạo Thiên - chàng soái ca CEO lạnh lùng , đẹp trai đến từ tương lai . Hai người từ hai thế giới đến bên nhau dù bất đồng rất nhiều thứ . Cặp đôi này gặp rất nhiều sóng gió nhưng cuối cùng cũng bên nhau . Sao lại kì lạ như vậy ?…
"Cô gái nhỏ luôn cầm theo chiếc máy ảnh bên mình, chỉ thích lưu giữ lại mọi khoảnh khắc đẹp đẽ trong cuộc sống. Chàng trai với vẻ ngoài có chút lạnh lùng nhưng lại dịu dàng hơn bất cứ ai khi ở bên cô. Điều đó dựng lên một câu chuyện về tình yêu ngọt ngào, một thanh xuân đầy kỷ niệm - liệu có thể mãi mãi bên nhau như những bức ảnh không bao giờ phai màu không??"…
Suôt quãng thời gian thanh xuân ấy có đến ba người con trai đi qua tôi. Một người là vì cô đơn mà tìm đến. Một người là vì yếu ớt mà muốn dựa vào. Một người là quá dịu dàng nên không muốn từ bỏ. Trong ba người đó có người bây giờ đã là tri kỷ có người bây giờ vẫn là người dưng chung đường....…
Cậu đã thấy ánh nắng đẹp nhất của mùa xuân chưa, không chói chang như nắng hạ, cũng chẳng lạnh như nắng đông, cứ dịu nhẹ và mang hương hoa của mùa xuânThủ khoa đầu vào ( Nguyễn Ngọc Minh Anh )× học sinh giỏi lí ( Hoàng Minh Khiết )Happy Ending, lần đầu gặp là ở đội tuyển lí…