TextficMỗi người con gái là một loài hoa ngát hương trong cánh rừng đại ngàn, chỉ khi họ đoàn kết đó mới trở thành khu vườn địa đàng thực sự.Hãy để mùi hương tuổi trẻ nồng nàn trên cánh mũi, để đôi mắt ngắm nhìn sự rực rỡ đang tồn tại bạn sẽ thấy ngõ rẻ thanh thản trong tâm hồn đầy dằn vặt. Hãy cảm bằng lòng đừng chỉ vội lướt qua 💫.Textfic-Teenfic nói không với teencode, mọi thứ ở đây đều được chau chuốt từ chất xám của AU, phiền ai muốn đưa khỏi Wattpad hãy hỏi ý kiến trước 🤏…
Thanh Minh chém đầu ma giáo một lần nữa .Tất cả đều vui mừngNhưng...Thanh Minh thay vì chọn bước tiếp với bọn họ , hắn đã chọn kết thúc sinh mệnh này.3 năm sau , hắn trở về với gương mặt thân quen của chính Mai Hoa Kiếm Tôn hắn 100 năm trước cùng với toàn bộ tu vi võ công của hắn khi ở thời kì đỉnh cao nhất. // hê hê có thể mình sẽ đem một số người sống lại cùng Thanh Minh nữa á , nên mọi người thông cảm cho sự phi logic nhaaaa // // cái này mình viết mục đích cho Thanh Minh hưởng thụ sau 2 kiếp vất vả á , nên có chiều hướng thiên vị Thanh Minh xíuuu...một xíu hoi à hehe =))))) //…
Không phải mọi bóng tối đều đến từ nơi bạn nghĩ.Và không phải mọi đứa trẻ đều là người ta nghĩ chúng là.●○●Ngoài ra tôi có viết Wednesday Fanfic. Vẫn lấy hình tượng một số nhân vật trọng tâm của Harry Potter Fanfic này.…
- Truyện: Giáo sư hôm nay có phải học bổ túc không?- Tác giả: Trầm Ngư- Dịch: VnKhnh- Beta: BachPhiUyen- Bài dịch thuộc quyền sở hữu của Blog Tiểu Công Tử - 小公子, vui lòng không tự ý repost.- Giới thiệu truyện: Đem cuộc sống hàng ngày của bạn trai thành một cuốn tiểu thuyết và miêu tả anh ấy như một con sói gian xảo đội lốt một chú cừu trắng ngây thơ.Nhưng một chuyện đáng xấu hổ sau đó đã xảy ra, tôi bị anh ấy bắt gian ngay tại trận rồi!Sở Nguyên nhìn vào màn hình máy tính, đôi lông mày tuấn tú khẽ chau lại, "Anh ta cưỡng hôn tôi......"Hay rồi, không cần niệm thần chú cầu cứu nữa, ngay tại khoảnh khắc này tôi chỉ muốn biến mất luôn cho xong!Tôi lo lắng nhìn Sở Nguyên, anh ấy không phải là muốn chia tay với tôi đó chứ?Sở Nguyên tháo kính xuống, giọng cười trầm thấp, "Niệm Ương, sớm biết em thích mấy kiểu này, tôi đã không phải giả vờ như thế này bấy lâu nay."________________Mọi người theo dõi các tài khoản này nha, đây là tài khoản chính chủ. Tất cả ID trên mọi nền tảng của blog đều là "blogtieucongtu". Nếu có acc nào khả nghi reup k xin phép, xin hãy liên hệ với t ❤️ Xin mọi người hãy lựa nơi mà đọc, đừng làm giàu cho bọn ă.n c.ắp. Cảm ơn ạ 🙆Wattpad: https://www.wattpad.com/user/BlogtieucongtuFacebook:https://www.facebook.com/Blogtieucongtu/Tiktok: https://www.tiktok.com/@blogtieucongtu?_t=8UhpGf79QP3&_r=1Instagram:https://instagram.com/blogtieucongtu?igshid=YmMyMTA2M2Y=Youtube:https://youtube.com/channel/UCmgRb-37sa9cj9gjb-rI-wA#Blogtieucongtu…
CP: Địch Phi Thanh x Lý Liên Hoa (Lý Tương Di) Diễn biến tiếp diễn dựa trên bộ phim Liên Hoa Lâu (được chuyển thể từ nguyên tác Cát Tường Vân Liên Hoa Lâu (Đằng Bình)).Đồng nhân vật, sẽ có việc OOC, các chi tiết cũng có chút khác.Truyện viết vì muốn xoa dịu cái kết từ bộ phim theo tưởng tượng và thõa mãn cá nhân (còn là vì chèo thuyền <•~•>)Hành văn tập sự, xin thông cảm. Không thích xin đừng ném đá. Hiểu biết nông cạn nếu được góp ý xin hãy nhẹ nhàng, cảm ơn ạ.…
Tại vì quá ume trước vẻ đẹp của tiểu Liên Hoa , nên t không kìm đc lòng phải ik viết đồng nhân văn 🥲 Với đang rất cay cú với cái kết trong phim nữa :))…
Q: điểm chung của các bé liên?A: sa chân vào cạm bẫy của gái thẳng!!!hội nhóm bé liên đang cố chống chọi với hàng thính của gái thẳng tưng.warning: ooc, lowercase, textfic, bad words…
Thể loại: đam mỹ, trọng sinh, xuyên không, huyền huyễn, nhất thụ đa công, ngược ngọt đan xen, cổ trang, tiên hiệp, H vănTác giả: Tiếu Nhân AiTưởng rằng sau khi lên thuyền ra biển có thể thanh thản đón nhận cái chết đang dần tới. Hắn đứng đầu mũi thuyền hứng lấy từng đợt gió cắt qua da thịt, cơn đau ập tới khiến thần hồn quay cuồng rồi ngã xuống biển khơi mênh mông, dần dần chìm sâu xuống. Nhưng tại sao ? Tại sao sau đó vẫn có cảm giác đau đớn truyền tới cơ thể mãi không ngừng?Tại sao bản thân lại trở nên nhỏ bé thế này. Mặc kệ di, hắn muốn mặc kệ. Hắn cảm thấy đời kia hắn đã trả đủ rồi. Có thể để hắn yên ổn ngủ không vậy? Hết tên nay đến tên khác quấy nhiễu. Có thể đừng truy đuổi nữa không?Đã tới nơi lạ lẫm như nào mà vẫn bị trúng độc, vẫn bị đuổi bắt, lần này còn muốn cắt hết đuôi của hắn để không thể tu luyện được nữa. Rồi lại như nào muốn hắn gọi 2 tiếng sư huynh?Như nào lại gặp ma đầu muốn tỉ thí với hắn không được thành muốn dưỡng hắn ? Thật sự xui xẻo cứu người rồi lại bị người vây hãm tới lộ chân thân.Lại như nào đang ngủ cũng vớt được thiếu chủ đại tông môn đang hành hiệp trượng nghĩa rồi kéo về cuối cùng lại thành cục bông mềm treo bên người cho đại thiếu chủ ? Những tưởng ông trời thương hắn cho hắn sống lại 1 đời để an nhiên nhưng cuối cùng vẫn là cảm thấy hắn ăn chưa đủ khổ, thế giới này có những chuyện hoàn toàn trái ngược khiến hắn ý thức được nơi này không phải giang hồ kia. Hắn...xuyên không rồi.…
Truyện thì về phần dịch truyện của tôi không dịch đúng 100% Có chỉnh sửa có thể phù hợp nhất . Có gì sai sót vẫn mong được nhắc lần sau rút kinh nghiệm…