Nhược Du! Nàng Đã Trở Về?
Vòng xoay định mệnh để ta gặp chàng, liệu tình cảm nhỏ hàng ngàn năm trước vẫn còn vương vấn trong chàng không?Liệu chàng có còn nhớ tên ta? Hay khi hỏi đến...chàng chỉ đáp một cái lắc đầu...…
Vòng xoay định mệnh để ta gặp chàng, liệu tình cảm nhỏ hàng ngàn năm trước vẫn còn vương vấn trong chàng không?Liệu chàng có còn nhớ tên ta? Hay khi hỏi đến...chàng chỉ đáp một cái lắc đầu...…
Tổng tài và tongtaiNgười ta thường nói 'Một núi không thể có hai hổ' vậy mà tại thủ đô bé nhỏ lại tồn tại song song hai thủ phủ to lớn chiếm giữ hai đầu. Ở đây được Quang Hùng và Đăng Dương thống trị.Công ty liên doanh nước ngoài DM của Đăng Dương gần như che phủ cả vùng Bắc Thành rộng lớn. Ngược lại ở Nam Thành màu mỡ thì được thâu tóm gọn gàng bởi tập đoàn HM của Quang Hùng.Kỳ lạ nhỉ? Cả đất nước Việt Nam rộng lớn nhưng hai ông trùm nắm giữ huyết mạch kinh tế của cả đất nước lại nhất quyết tranh giành một vùng đất bé nhỏ. Không phải vì dưới đó ẩn tàng kho báu mà vì một sợi dây liên kết vô hình giữa cả hai.Liệu sợi dây đó là dây tơ hồng nguyệt lão hay là sợi dây thù hận truyền đời đây? Không một ai có thể nói trước được gì cả bởi vì...…
"Có thể khiến tôi điên cuồng chạy về phía trước, ngoại trừ mưa lớn, còn có anh"…
Câu chuyện của một cô gái và ước nguyện của mình.Lần đầu viết truyện văn vẻ còn lủng củng. Mong mọi người đọc và góp ý kiến.Mọi nhân vật và tình tiết trong câu chuyện đều không có thật.…
Truyện đam mỹ nha! Không phải ngôn tình đâu cơ 😂 cẩn thận chap đầu :))) sẽ nhầm lẫn đấy hahahaha…
Deft x DoranKim Hyukkyu bảo muốn ngắm tuyết cùng em.…
mọi người cứ thưởng thức truyện của tuii, có gì sau sót mong bỏ qua nhaa❤Truyện này do tui cover lai thôi nha…
Tác phẩm: Nguyện trở thành bề tôi dưới váy ngườiTác giả: Con mèo kêu meo meo [LIUKAT]Thể loại: Học đường Tags: Việt Nam truyện, học đường đến lễ đường, đồng phục đến váy cưới, happyending, thanh xuân, tuổi trẻ, song hướng yêu thầm,... Nhân vật chính: Nguyễn Phùng Công Dương x Nguyễn Đoàn Ánh Dương ***Mạng xã hội của cậu ấy không kết bạn quá trăm người, bài đăng của cậu chưa bao giờ xuất hiện, người khác nhắc đến tên cậu trong bài viết cũng chỉ để được không quá ba ngày. Ai cũng nói cậu ấy "lowkey", là hình mẫu bạn trai lý tưởng. Nhưng bọn họ không biết, không phải thiếu niên này "lowkey" mà là cậu ấy không có hứng thú với bất cứ thứ gì, mãi sau này cậu mới đăng lên vài tấm ảnh.Mỗi lần có người vào trang cá nhân của cậu ấy chỉ thấy vỏn vẹn ba bài đăng, tóm gọn không quá một cái màn hình.Bài đăng thứ nhất, là ảnh bóng lưng thiếu nữ mặc đồng phục cấp ba đứng dưới mái hiên đỏ chờ mưa ngừng rơi. Bài đăng thứ hai, là tờ giấy A4 cùng hai chiếc nhẫn đặt kế nhau. Bài đăng thứ ba, là một tấm ảnh chụp lại từ một tấm ảnh film polaroid, hai người trong ảnh đều mặc đồng phục cấp ba, một người đội vương miệng, còn một người cầm thanh kiếm bên hông. Trên bài đăng còn để lại lời nhắn...Nguyện vì em để tôi trở thành kị sĩ trung thành nhất của công chúa đáng kính. ***Tại đây, tôi xin phép gửi đến các bạn, không chỉ là một câu chuyện tình của Công Dương và Ánh Dương mà đây còn là sự chữa lành từ sâu bên trong, của mỗi chúng ta.…
Trường Quốc tế Lạc Việt, nơi mà mỗi góc hành lang đều vang lên đủ thứ ngôn ngữ. Người ta hay nói cầu thang ở dãy A là "đầu Tây" vì lũ học sinh hay túm tụm ở đó toàn nói tiếng Anh, Pháp, hoặc tiếng gì mà chẳng ai hiểu nổi. Còn cầu thang dãy B lại được gọi là "đầu Ta" - chỗ bọn con nhà Việt tụ tập cười đùa, ngồi bệt xuống bậc thang vừa ăn vặt vừa buôn chuyện như thể nhà mình.Nhưng có một người lại chẳng biết phải đứng ở đầu nào. Khoa - cậu trai có mái tóc bạch kim, mắt nâu đậm giống mẹ người Pháp nhưng lại nói tiếng Việt trôi chảy không kém bất kỳ ai. Ở đầu Tây, cậu bị đám bạn trêu là " thằng nhà quê"; ở đầu Ta, lại có kẻ xì xào gọi cậu là "đồ nửa mùa."Vậy mà Khoa vẫn chọn đứng giữa hai đầu cầu thang, nơi cậu có thể vừa nghe đám bạn Tây kể chuyện đi du lịch châu Âu, vừa nghe lũ bạn Việt Nam réo nhau chuyện ăn vặt vỉa hè. Với Khoa, đứng ở giữa không có nghĩa là lạc lõng - mà là tìm được một chỗ vừa vặn cho mình.…
Người đứng nhìn mưa giông bão tố, ta cầm ô trông theo bóng lưng hao gầy của người..…