Joongdunk - Ái tình muộn màng (chuyển ver)
Đam…
Cái này hơi xàm á, mà truyện ko áp dụng cho đời sống thậtThông cảm nếu không hay(tại con tg ngu văn:)))))Nootp thì biến dùm nha:3,hoan hỉ lắm rồi đó…
Tên Hán Việt: Tàng kiềuTác giả: Lưu Thủy ThủyNguồn: DuFengDuĐộ dài: 72 chươngThể loại: Hiện đại, HE, Xuyên việt, Niên hạ, (có chút) ABOCP: Mỹ nhân công Quý Thiên x Thô kệch thụ Chu Đỉnh Nguyên.Editor cảm nhận: Thiếu gia bị 'giáng' làm dân thường từ từ học cách thương lượng khó chiều công Quý Thiên x Thô kệch mạnh mồm nhưng dễ mềm lòng thụ Chu Đỉnh Nguyên.…
2214 Thời gian và các tình tiết sẽ khác so với hiện tại Chỉ nhẹ nhàng và chữa lành thôi🫠…
"em thích sự tự do""anh biết"…
Ngày viết: 6/5/2025Ngày hoàn thành: ❌KHÔNG ÁP ĐẶT LÊN NGƯỜI THẬT ❌…
Cảm ơn vì đã ghé đến 💙🤎Viết nhảm để thoả đam mê ❤️🔥…
ehehe dô đọc đi ròi bícp/s truyện lấy cảm hứng từ tw em Joong viết…
DƯƠNG DOMIC x YOU…
Tình Đơn phương là tình chết…
đem lòng yêu anh nhà đối diện?…
Vui lòng không mang truyện đi bất cứ đâu khi chưa có sự đồng ý của tác giả…
Yêu từ cái nhìn đầu tiên chính là cái yêu khó quên nhất. Ta chẳng biết trái tim mình từ lúc nào đã trở nên loạn nhịp, cũng vô thức mà ém yêu thương vào trong từng câu nói với đối phương. Vậy ta rung động vì điều gì? Như thế nào mới gọi là tình yêu?Là ánh mặt trời ấm áp ôm trọn lấy đại dương dịu dàngLà cơn mưa phùn ngang qua biến những đóa cẩm tú cầu thành tri kỉLà cơn gió nhẹ nhàng lướt qua hòa làm một với bông bồ công anh xinh đẹp…
chỉ cần biết truyện này chỉ có NGỌT VÀ NGỌT, nói không với NGƯỢC và em nó sẽ là một câu chuyện sinh tử văn🖇️…
Em không ước được anh yêu em.Em chỉ cần từ anh một câu "Anh thương em" mà thôi..Anh có thương em không?- Không, Tobio ạ..Hoa đỏ.Hoa trắng.Máu nhuộm màu hoa.…
Nguồn: chengduchengdu.wordpress.comLưu ý: truyện chưa beta, còn typo, còn lỗi, mong mọi người thông cảm.Căn hộ đối diện cửa nhà Tô Mạch có một người đàn ông chuyển tới, khiêm khiêm quân tử*, ôn nhuận như ngọc, chuẩn kiểu cô thích.Anh ta mỉm cười, mắt mi dịu dàng: "Anh tên là Trâu Tinh Thần, em có thể gọi anh là A Thần."Cô đỏ mặt, giọng mềm mại: "Em là Tiểu Mạt Lị**."Từ đấy, hai sinh viên tốt nghiệp loại ưu của học viện diễn xuất trung ương*** bắt đầu cuộc sống đua tranh so kè diễn xuất của họ.Cho tới một ngày, nhà thiết kế chính Tô Mạch đại diện cho công ty đi gặp bên B, nhìn thấy nam thần hoàn mỹ trong cảm nhận của mình đập bàn mắng chửi người ta trong phòng họp: "Chút bug vặt như thế cũng không nhìn ra, hả, không muốn làm việc thì cút hết đi cho ông!"Tô Mạch: "..."*người quân tử lấy cung kính, nhường nhịn làm lễ.**Mạt và Mạch đều đọc là /mò/, mạt lị là tên gọi chung của họ hoa nhài (gồm nhiều loài) có cánh trắng, mùi thơm.***nói đểu, không có trường này.…
chưa gặp real love vậy để Dương cho em thấy…
Rồi sẽ có ngày em trở thành tất cả của một người khác.Anh nhỉ?Chia tay được vài ngày anh ta có người yêu mới, cậu im lặng.Bạn bè bảo Dunk rằng người mới rất hay khoe khoang về anh, chủ yếu là việc anh đặc biệt thế nào. Dunk nhún vai, không phải chuyện của cậu.Cậu chạm mặt họ hẹn hò ở quán quen của hai đứa, hơi khó chịu.Người nọ đăng video anh chơi bài hát trước đây từng hát cho cậu nghe bằng chính cây guitar cả hai đã đi mua chỉ khác lần này người trong mắt không còn như cũ, Dunk có chút buồn.Anh post mọi thứ về mối quan hệ mới lên mạng xã hội, họ dành cuối tuần xem series yêu thích của cậu, mặc đồ matching như cách Dunk và người yêu cũ thích, đi biển ngắm hoàng hôn, vòng tay đôi thậm chí nhiều hơn nữa. Cậu nhận ra mình chỉ là một người bước qua đời anh.Natachai nghĩ mình là kẻ vị kỷ nhưng cảm giác sự tự tôn rời bỏ bản thân dần dần khiến cậu dằn vặt. Vậy mà chẳng qua được bao lâu người yêu cũ chia tay người yêu mới của anh ta, đấy là Dunk nghe được từ bạn bè. Buổi chiều hôm ấy anh gọi điện hỏi thăm bằng tông giọng nhẹ tênh như thể tình yêu của cả hai chẳng là gì cả.…
ngọt ngào cùng otp <3sủng thụ vô điều kiện…