Cô không ai rõ thân phận, chỉ biết từ 1 nơi khác đến. Xinh đẹp dịu dàng là những thứ họ biết về cô với cái tên Thiên Nhi. Ở đây cô đã gặp và có 1 chuyện tình với một chàng trai . Gặp 1 rắc rối nên bắt buộc cô phải chuyển đi nơi khác. CHUYỆN TÌNH CỦA HỌ RỒI SẼ ĐI ĐẾN ĐÂU, CHỈ CÓ CÁC BẠN VÀ TÔI MỚI BIẾT.…
"Người ôm lấy tôi thật lâuĐủ cho tôi biết tình sâu nhường nàoĐêm nay sao tỏ trăng caoGặp nhau xin nói câu chào đầu tiên..."________Thích một người có đôi khi chỉ cần một khoảnh khắc nhưng khi khoảnh khoắc ấy trở thành một đời thì đó là yêu.Minh Nguyệt chỉ vì một nụ cười của Trần Nhật Dương mà bỗng nhiên rơi vào lưới tình. Cô quyết định bày tỏ nhưng lại bị từ chối phũ phàng. Không bỏ cuộc dễ dàng, cô tìm mọi cách xuất hiện trong tầm mắt của Nhật Dương để có thể chiếm được cảm tình của cậu ấy nhưng vẫn thất bại. Minh Nguyệt nghĩ rằng vậy là hết, cô đã cố gắng hết sức nhưng người ta không chịu thì đành vậy, cô phải chôn vùi mối tình gà bông còn chưa kịp bắt đầu này thôi.-----Từ chối thì từ chối thôi, người ta bảo làm người xấu thì sống thảnh thơi mà, sao phải lo nghĩ nhiều làm gì?-Ừ, sống thảnh thơi thật nhưng lương tâm không thanh thản nổi. Tao vẫn muốn làm người tốt hơn.Trần Nhật Dương muốn làm người tốt, vì Nguyễn Minh Nguyệt xứng đáng có được hạnh phúc bên người tốt nhất. Cậu không biết mình có phải người tốt nhất không nhưng cậu biết mình muốn trở thành người đứng bên cạnh Nguyễn Minh Nguyệt.___"Người có tình rồi sẽ về với nhau." Cậu luôn tin vào câu nói này, nếu người ấy không quay lại cậu sẽ không tiếp tục ngu ngốc chờ đợi nữa. Có lẽ, người ấy đã ở bên người mình yêu rồi.Cậu chúc phúc cho người ấy và giải thoát cho chính mình.…
Chúng ta là người xa lạ nhưng quen thuộc nhất. Là người mà cả đời này muốn quên nhưng không có cách nào quên được. Anh là người ấm áp nhất em từng gặp, là người mà cả đời em cũng không trả hết ân tình. Còn em là người con gái duy nhất anh yêu đến điên dại, là người từ đầu đến cuối anh muốn bảo vệ, là việc cố chấp nhất trong cuộc đời của mình.Năm năm không dài không ngắn, nhưng lại để lại trong lòng mỗi con người họ nỗi đau không nguôi. Họ đã yêu hết tuổi trẻ và thanh xuân của mình, đổi lại họ được những gì?Các bạn hãy đón xem truyện của mình nhé. Truyện sẽ được cập nhật vào những ngày mình có ý tưởng mới. Cảm ơn các bạn rất nhiều. <3…
• Tên truyện : Hoa Hướng Dương Bỏ Mặt Trời• Tác giả : Kẹo Dẻo Vị Nho• Thể loại : Ngôn tình , ngược , sủng• Chưa hoàn• Văn án :Hoa đã tàn , tình đã phai . Từ nay tôi không còn là hướng dương chạy theo mặt trời nữa rồi .…
Một câu truyện học đường đầy hài hước nhưng cũng không kém phần lãng mạn . Tình bạn hóa thành tình yêu , là một thứ tình cảm rất bình thường nhưng với hai người đấy lại là một kí ức tươi đẹp nhất , lãng mạn nhất . Hãy đón đọc nhé 😘Số chương : 50 chương Ngoại truyện : 3 chương Mỗi ngày một chương , nếu lúc nào bận thì có thể ra chậm hơn so với dự tính.…
" cẩn thận" tôi bổng nghe thấy một tiếng la to từ sau lưng vọng tới nhưng tôi chưa kịp phản ứng thì "bụp" một tiếng. một vật thể lạ đã đập vào mặt tôi với một tốc độ ánh sáng. Tôi ngã xuống đất sự vật trước mắt tôi trở nên quay cuồng, nước mắt trong tôi cứ tiết ra một cách không kiểm soát. Vì quá đau nên tôi chưa thể đứng dậy được. Trong lúc tôi chưa kịp tỉnh táo thì Thanh đã bước đến nhìn tôi hỏi " sao rồi bà ,có bị gì hong, cái kính có bị bể hong" câu nói này khiến lý trí tôi trở về, lúc này nhìn trái bóng chuyền dưới chân rồi đến cái kính cận của tôi, tôi mới nhận ra rằng cái tròng kính với cái gọng đã mỗi đứa một nơi. Khiến tôi đang còn đau về thể xác lại thêm nổi đau tinh thần. " ...... ...... Cùng lúc đó một giọng nói trầm ấm vang lên "xin lỗi bạn, tôi không cố ý, bạn có sao không", bấy giờ tôi mới nhận ra có mấy người đứng trước mặt tôi, có một người trong đó tôi nhận ra, người đó là Lâm Nhuận bạn cùng lớp của tôi. Cậu là người rất đẹp trai nằm trong top gương mặt vàng của lớp. Vì với vẻ đẹp lạnh lùng, góc cạnh với chiều cao 1m8 cùng thành tích học siêu giỏi của cậu nên cậu khá nổi trội trong lớp và cậu cũng chính là người lên tiếng vừa nãy. Trên gương mặt cậu đầy vẻ lo lắng. ...... .......... Trong phút chốc cái hình ảnh đẹp trai học giỏi gì đó trong tôi đã tan thành mảnh nhỏ tôi chỉ biết được rằng kể từ giây phút này cái tên Lâm Nhuận đã xuất hiện đầu bảng danh sách đen của tôi rồi.…
Giới trẻ hiện nay thường thích đọc truyện trên mạng hơn là đọc những câu truyện báo. Nhưng ai ngờ được là trên báo lại có rất nhiều câu truyện hay mà chúng ta thường bỏ qua. Dưới đây là những câu truyện mà mk thấy là nó rất hay và ý nghĩa nha. Ai thích thì vào đọc và bình chọn cho mk, còn ai k thích thì cứ lặng lẽ đi ra thôi.Nhưng mk thấy các bạn nên vào đọc đấy bởi vì những câu chuyện này rất có ý nghĩa vs cuộc sống chúng ta đấy. 😋😋😋…
Ngô Thùy Trang! nhìn lướt qua lớp vỏ bọc dịu dàng, ôn nhu ấy chính là ý chí kiên cường nguyện hiến dâng tất cả cho học tập và tương lai, là con nhà người ta chính hiệu. Vì một khoảnh khắc mà thanh xuân gieo rắc nam thần Trần Hải Đăng đem cô gái nhỏ này bỏ gọn trong lòng, tiếp cận cô bằng cách đấu tranh trên con đường học tập.Ngày mà Ngô Thùy Trang suy sụp nhất Trần Hải Đăng chính là liều thuốc chữa lành vết thương đang rách toạc sau bề dày tâm hồn cô gái mình yêu! Quan tâm bảo vệ cô giữa cuộc đời sóng gió bộn bề sau tấm lưng cứng cỏi của chàng thiếu niên.…
Ấy là khoảng thời gian tôi nghĩ mình sẽ phải chuyên tâm vào việc học để chuẩn bị cho kì thi đại học của mình. Tôi nghĩ tôi là người sắt đá và khô khan nên sẽ chẳng ai thích tôi đâu, và dĩ nhiên tôi cũng sẽ chẳng dở hơi đi thích ai. Thật không may, tôi lại dính phải chuyện tình cảm. Hóa ra tôi cũng mềm yếu như bao đứa con gái khác... Haiz...…
Hay thì đọc không hay thì thôi!Sẽ ra sao nếu người tôi thích là một thằng nhóc bí ẩn mà tôi chưa từng được chiêm ngưỡng khuôn mặt một lần nào nhỉ?"Ê! Bố mày thích mày. Giờ sao?""Bố láo bố lếu. Mày câm. Bố mày mới là đứa phải tỏ tình mày trước"…
Truyện học đường kể về tình yêu đơn phương của một cô gái vẻ ngoài mạnh mẽ nhưng bên trong cô lại rụt rè nhút nhát mãi không dám bày tỏ với chàng trai ấy để rồi... Các bạn đọc truyện thân mến, nếu các bạn thấy truyện mình hay hãy theo dõi và cmt cho mình biết suy nghĩ và góp ý của mọi người. Cảm ơn❤…
Tác giả: JenThể loại: ngọt ngào, tình cảm học đườngGiới thiệu:Cô là một cô bé lanh lợi, năng động, trên môi thường trực nụ cười. Tuy nhiên, cô có một tật xấu khó chữa: rất nóng tính. Nhiều khi , bởi chính sự nóng nảy của cô đã khiến mối quan hệ giữa cô với bạn bè trở nên căng thẳng. Vì nhận nhầm người, cô gặp được anh, quen biết anh, dần dần chìm đắm trong sự ôn nhu, săn sóc, yêu thương của anh. Cô nhận ra, cô đã trao trái tim của mình cho anh mất rồi! Điều này…thật tuyệt!! <3Nhìn gương mặt đáng yêu trước mắt, nghe tiếng gọi của cô, anh biết, cô nhận nhầm người rồi! Cô không nhận ra anh là ai, nhưng anh, lại biết rất rõ về cô, biết cô từ khi cô mới chỉ là cô bé học lớp một. Lúc trước, là anh không tự tin, không dám tiếp cận cô. Nhưng giờ đây, là chính cô " tự mình tới cửa", anh sẽ không để mình hối hận lần nữa! Cho dù cô nhận lầm anh với người khác đi chăng nữa, anh cũng chấp nhận. Anh sẽ dùng sự ôn nhu, săn sóc, yêu thương bao lấy cô. Rồi sẽ đến một ngày, trong tim cô có anh thôi……
Được hợp tác bởi Sakiko Karen và Do Tramy.Cỏ đêm đẹp thật, nhưng không giống cỏ kim tuyến, chúng có độc tố, chẳng ai muốn đến gần. Cô ấy chính là loại cỏ này: hoang dại, lung linh và đôi khi có chút độc đoán, thế nhưng lại mong manh như sương như gió.Tôi yêu cô ấy và muốn bảo vệ cô ấy cả đời, còn cô ấy che chở cho tôi. Chúng tôi đã cứu lấy hai mảnh tâm hồn lạc lõng giữa nhân thế hỗn loạn. Ôi những cô nàng mộng mơ, vì nghe theo tiếng gọi của trái tim mà lạc lối trong tình trường mênh mang khốn đốn. Dù cô đơn đã dẫn lối duyên phận, nhưng cuối cùng vẫn là ông trời định đoạt, ân tình ngày ấy liệu có trả được không...* Giới thiệu nhân vật chính:- Ngô Ngọc Trần: 18 tuổi, là một nữ sinh hiền lành, chăm học, được đánh giá là một học sinh xuất sắc và được lòng rất nhiều thầy cô.- Đinh Nguyệt Hà: 18 tuổi, không thích được gọi là Hà, mọi người luôn gọi cô là Nguyệt. Nguyệt là học sinh cá biệt, bỏ học từ lâu và sống trong các quán bar, sáng tối đi quẩy và lượn phố với các đàn anh đàn chị ăn chơi.* Các nhân vật phụ khác bọn mình sẽ phát triển sau.Hai người họ ngỡ như ở hai thế giới đối lập, một kẻ chơi bời và một người chăm học. Tưởng chừng cuộc đời này họ sẽ chẳng liên quan gì đến nhau, ngờ đâu được tơ mảnh se duyên, một cách thần kì nào đó họ đã đến bên nhau bằng tình yêu tha thiết với người kia.…