Nam x Nam. Bác Quân Nhất Tiêu. Trung Hoa dân quốc.***"Thiếu gia, cảm ơn!""Thiếu gia, xin lỗi!""Thiếu gia, cuộc đời này không còn Vương Nhất thì cũng không còn Vương Đại!"***"Vương Đại, cậu quay lại đây!!!""Thiếu gia, tạm biệt!"***Truyện thuộc bản quyền Rinlychoi. Vui lòng không mang đi nơi khác khi chưa được đồng ý.…
đây sẽ là một số sự thật tâm lý mà mình tìm hiểu được mong mọi người sẽ thích nó𝐈𝐟 𝐲𝐨𝐮'𝐫𝐞 𝐡𝐚𝐯𝐢𝐧𝐠 𝐚 𝐛𝐚𝐝 𝐝𝐚𝐲, 𝐭𝐚𝐤𝐞 𝐚 𝐝𝐞𝐞𝐩 𝐛𝐫𝐞𝐚𝐭𝐡, 𝐢𝐭 𝐨𝐤 𝐑𝐞𝐦𝐞𝐦𝐛𝐞𝐫 𝐈𝐭'𝐬 𝐣𝐮𝐬𝐭 𝐚 𝐛𝐚𝐝 𝐝𝐚𝐲, 𝐧𝐨𝐭 𝐚 𝐛𝐚𝐝 𝐥𝐢𝐟𝐞 𝐬𝐨 𝐲𝐨𝐮 𝐦𝐮𝐬𝐭 𝐚𝐥𝐰𝐚𝐲𝐬 𝐛𝐞 𝐡𝐚𝐩𝐩𝐲…
-"Ta đã sai... đúng không A Yếm" Giọng Ly Luân vỡ vụn. -"Sai vì ta ngu ngốc nghĩ rằng, chỉ cần ta dốc hết tâm can mà yêu ngươi, ngươi sẽ không bao giờ bỏ rơi ta. Nhưng ta quên mất... nhân loại các ngươi luôn đổi thay, còn ta thì mãi mãi đứng lại nơi này, như một gốc cây ngu ngốc chờ ngươi, Triệu Viễn Chu." Mỗi chữ của y đều như máu rỉ ra từ tim, mang theo nỗi đau sâu thẳm và sự tuyệt vọng. Triệu Viễn Chu nhìn y, đôi môi mấp máy nhưng không nói được gì. Hắn muốn bước tới, muốn nói một lời gì đó, nhưng đôi chân như bị trói chặt bởi nỗi day dứt và hối hận.Cả người Ly Luân khựng lại, đôi mắt đỏ hoe mở to nhìn hắn. Y thầm nhủ: Thì ra đây là nỗi đau mà nhân loại kia thường nhắc đến... Là cơn đau sâu thẳm, đục khoét đau đến tận xương tuỷ.…
"Tôi ước nguyện ở một đền thờ kì lạ và khi đêm đến trong phòng tôi xuất hiện những người khác nhau, họ xuất hiện để thỏa mãn dục vọng trong tôi"Thể loại: Hiện đại, h văn, np,...Ảnh bìa: Pinterest.⚠️: Không mang truyện đăng nơi khác dưới mọi hình thức.⚠️: Nếu bạn thích truyện mình xin cảm ơn, không thích hãy lướt qua không cần thông báo.…
Pairing: Anh Lỗi x Bạch CửuWarning: OOC, có H hoặc ko,ko giống nguyên tác Nghiêm cấm hành vi re-up truyện 🚫🚫🚫 Ngày xưa, trên đỉnh Côn Luân u tịch, có một vị thần mang chân thân là hổ , hàng trăm năm ẩn dật trong mây núi. Người đời kính gọi ngài là Sơn Thần, vị thần uy nghiêm, quyền năng thao túng thiên địa, che chở cho muôn dân khỏi tai họa. Dưới chân núi, nơi làng nhỏ tựa vào rừng sâu, có một người tên Bạch Cửu. Cậu vốn là lương y tài năng, từng được người trong làng yêu mến gọi là "thần y". Nhưng vận mệnh trêu ngươi, sau một biến cố tang thương, mất đi người thân duy nhất và bị hàm oan, trở thành kẻ bị ruồng bỏ. Lòng người lạnh lẽo, lời đời cay nghiệt khiến cậu phải chịu kiếp sống đơn độc, lặng lẽ giữa chốn thế gian.Một ngày, lời sấm truyền vọng xuống từ núi cao: Sơn Thần muốn lập tân nương. Cả làng rộn ràng tranh nhau dâng lên lễ vật, mong được thần linh đoái thương. Thế nhưng, kẻ được chọn lại là Bạch Cửu- người từng bị xa lánh và khinh ghét. Sự lựa chọn của Sơn Thần khiến dân làng kinh ngạc, nhưng với cậu, đó là sự an bài không thể chối từ.Dưới ánh trăng bạc, Bạch Cửu khoác lên mình bộ hỉ phục, bước lên con đường dẫn đến núi Côn Luân. Cậu biết rằng phía trước là vận mệnh khó lường, là gió sương và sự thử thách của thần linh. Nhưng cũng chính tại nơi ấy, có lẽ cậu sẽ tìm thấy ý nghĩa mới cho đời mình - nơi khởi đầu của một câu chuyện kỳ bí và huyền hoặc giữa kẻ phàm trần và thần linh…
Yêu một ai đó là một cảm giác thật điên rồ. Dù có bị cấm đoán, phức tạp hay bí mật ngăn cản thì cũng không thể làm gì được.Nhưng Winter thì sao?Cô ấy không thể điên rồ hơn khi yêu một người đã chết cách đây trăm năm sao? Mọi chuyện bắt đầu khi Winter ghé thăm một cửa hàng đồ cổ và sở thích của cô nhanh chóng trỗi dậy khi nhìn thấy một bức ảnh cũ đầy bụi bặm, bức ảnh chụp một người thiếu nữ xinh đẹp mà cô không hề biết rằng bức ảnh đó sẽ thay đổi cuộc đời cô mãi mãi.Mấy cậu có biết mọi chuyện sẽ diễn ra như thế nào không nà? Chà, chắc chắn Winter sẽ làm bất cứ điều gì chỉ để biết cô gái này đó. Nhưng nó có đáng không? Điều gì sẽ xảy ra nếu Winter chỉ làm mọi thứ phức tạp tất cả?…
Nguồn: LofterBản dịch chưa có sự cho phép của tác giả, mọi người đừng reup nha. Mỗi đồng nhân mình đều sẽ up link của tác giả ở đầu bài viết nha, nếu thấy hay thì đừng ngại vào cho tác giả 1 tim và like để tác giả có động lực ra thêm nha.Mình cũng không up nhiều đâu, chỉ up cái nào mình thấy hay thôi à, nên sẽ không ra chap thường xuyên :<<<…
Có một sinh viên y khoa lúc nào cũng trong thể trạng mệt mỏi kiệt sức...là Kim Minjeong và em nhận thấy rằng những ngày ở bệnh viện không hề nhàm chán chút nào khi em đặt chân vào khu điều trị tâm thần và gặp....…
Tên: Nhà trẻ Đại Mộng.- Thể loại: Đam mỹ, bách hợp, 1x1, nhà trẻ ver, điền văn, thần thú, linh dị thần quái,...- Cặp chính: Ly Luân x Chu Yếm (Triệu Viễn Chu).- Cặp phụ: + Anh Lỗi x Bạch Cửu.+ Bùi Tư Tịnh x Văn Tiêu.+ Thừa Hoàng x Trác Dực Thần (Tại lụy hai anh bé).+ Phỉ x Thanh Canh.+ Băng Di x Ứng Long.+ Nhiễm Di x OC (Mặc dù thích Otp Nhiễm Di x Tề tiểu thư lắm lắm nhưng mà tui cũm mê Nhiễm Di nên hãy để tui ảo tưởng điii).+ Bùi Tư Hằng x OC (tại hỏng muốn bạn nhỏ ế :((()Tóm tắt:Chỉ là chuyện ở nhà trẻ có cả yêu cả ma cả người của đám trẻ ở Đại Hoang và Tập Yêu Ty mà thôi.…
Chú ý nhỏ trước khi vào truyện:- Truyện không phải do tôi viết, tác giả gốc là chị Thập Nhị Kỳ.- Truyện được đăng lại trên wattpad đã có sự cho phép của tác giả.- Ảnh bìa cũng không phải do tôi làm, đó là ảnh gốc của bộ truyện.- Trang nhà của chị tác giả là: https://thapnhiky.wordpress.com/ nếu ai thích truyện của chị thì có thể vào đó tìm đọc. Nếu không thích, xin đừng buông lời xúc phạm và hãy ấn click back.- Vui lòng không re-up hay copy mà không ghi đầy đủ bản quyền của tác giả gốc dưới mọi hình thức.Xin cảm ơn! solaire.…
Là một cô gái hư hỏng - giàu có và được hưởng những quyền lợi tốt nhất là danh hiệu mà Yu Jimin (Karina) nhận được. Khi cô buộc phải đi công tác với chị gái Irene và gia đình mình nhưng cô không cảm thấy gì ngoài nỗi sợ hãi với suy nghĩ "lãng phí thời gian". Bị ám ảnh và chiếm hữu với suy nghĩ đã in sâu vào tâm trí cô không thể không đặt câu hỏi khi cô gặp một thành viên phi hành đoàn ngây thơ và vô tư, Minjeong Kim.…
Đại Việt thiên tình sử.Dứt series Lý triều."Chấm dứt một vương triềuLại có vương triều mớiChỉ có một tình yêuNối liền hai triều đại."Chẳng có gì trong sáng và thánh thiện bằng tình yêu, nhưng trớtrêu thay lại bị lợi dụng trong trò mưu bá đồ vương nơi cung cấm.…
- Thiên Hinh, là ta có lỗi với nàng...Trần Cảnh nhìn nữ nhân trước mặt - Chiêu Thánh Công Chúa. Nàng dù đã tới tuổi tứ tuần, nhan sắc có vài chỗ tàn phai nhưng vẫn giữ nét đẹp thanh tao tuổi đôi mươi, dung nhan tựa hoa. Trần Cảnh chạy tới ôm nàng, Thiên Hinh tựa vào lòng nam nhân ấy lần cuối. Thiên Hinh chỉ khóc lần này nữa thôi, có thể đây là lần cuối nàng được gặp hắn vì mai nàng đã lên kiệu hoa làm phu nhân nhà người ta rồi. Dưới ánh trăng sáng, đôi nam nữ ôm nhau say đắm, dường như họ muốn thời gian ngừng trôi nhưng bất lực không làm được gì. Thiên Hinh sụt sịt nói, đôi mắt to tròn của nàng đã đầy nước nhìn nam nhân cả đời nàng say đắm.- Nhị Lang, nếu có kiếp sau, ta vẫn muốn gặp lại chàng, muốn được yêu chàng lần nữa. Nhưng đừng vào nhà đế vương nữa, kiếp này đã quá đủ rồi......_______________________________Author: Vương Ánh Nguyệt…