helo!Bé truyện này đc sinh ra vào lúc tui đang có một tâm trạng ko ổn định .Lúc đó tui đang nghe mấy bản nhạc buồn và đọc một cuốn truyện tên là" Chúng ta liệu có hạnh phúc trong thế giới này ko?" .Tui đọc đến phát khóc luôn ý. Trong khi tui cũg mới đọc được một vài chương thôi đấy.Vì tui thích viết truyện nữa.Thế nên tui đã lấy ý tưởng từ lời bài hát và một số ý ngắn trong cuốn truyện này.Và tất nhiên bộ truyện này sẽ có ngược nhé.Mong mọi người sẽ ủng hộ! Love!!…
Đây là câu chuyện có một phần là chuyện tình của tôi đưa vào tạo thêm cho tình huống truyện được hay hơn, chuyện về Huỳnh Thái và Ngô Văn sau bao sóng gió cuối cùng họ cũng đến với nhau.…
Người là vạn vật chi linh, Thảo là tinh hoa đất trời.Thiên đạo bất nhân, ma đầu trùng sinh.Chuyện về một kẻ xuyên qua không ngừng luân hồi.Một thế giới kỳ lạ của kẻ gieo Thảo, luyện Thảo, hóa Thảo."…
2 chàng trai gặp nhau khi 18 tuổi và cảm giác như họ đã gặp nhau ở kiếp trước nhưng lại chẳng thể đến với nhau. Kiếp trước tình yêu ấy như ánh mặt trời của hai cuộc đời rồi cũng vụt tắt vào năm 18 tuổi tuổi. Nhưng rồi kiếp này họ lại bắt đầu tình yêu ấy vào năm 18 tuổi.…
Lục Vân Thư là Lục gia đại tiểu thư nhưng cha không yêu thương cô , mẹ cô mất chỉ để lại cho cô một số tài sản khổng lồ . Cha cô ngay sau khi mẹ mất liền mang người tình bên ngoài về cùng cô con gái chỉ kém hơn cô 1 tuổi , nếu không phải có ông nội thì cô đã bị ném ra đường rồi . Bất chợt tận thế ập xuống , cô vẫn vì gia đình mà cố gắng sống sót và bảo vệ gia đình cho đến khi bị bọn họ bỏ rơi không chút do dự , cô mới chợt nhận ra thứ tình cảm này nực cười biết bao nhiêu Tỉnh lại lần nữa , cô phát hiện mình đã quay lại 15 ngày trước tận thế trước lúc ông mất đã để lại 2 chiếc vòng cho 2 chị em cô , thấy cách cô ta chọn vòng thì cô biết ả ta cũng đã tái sinh . Nhưng vậy thì sao chứ , lần này để xem cả nhà mấy người liệu có sống tốt được không nếu không có Lục Vân Thư…
Tôi ở đây, viết nên tác phẩm này, tôi không lấy chủ đề nào xa xôi cả, đây là tác phẩm mà tôi lấy chính tôi ra làm đề, vì sao ư? Đơn giản vì tôi muốn buông thả hết những nỗi lòng, những chuyện tôi đã trải qua trong quá khứ, thả trôi nó để tôi được thanh thản nhẹ nhõm và không còn gì vướng tâm.Cân nhắc xíu: Đây là những dòng tâm sự của tôi và tôi biến nó thành truyện. Bạn có thể nhẫn nại đọc chúng hay là bạn sẽ bỏ dở giữa chừng, biết đâu chúng ta lại tìm thấy mình trong câu chuyện, những sự việc, tình huống đó.Nếu bạn là một người có 1 Happy Life đúng nghĩa, thì dù muốn hay không tôi nghĩ bạn nên đọc tác phẩm này của tôi, Vì sao nên?Đơn giản thôi, bạn sẽ hiểu tại sao những người lạnh lùng, trầm tính, vô tâm lại đối xử với mọi người khác khác hoàn toàn so với bạn, hay là 1 người luôn cười tươi cho dù chuyện gì xảy ra lại giấu lòng kín đến mức không hiểu nổi.Tôi chưa hẳn hiểu hết những việc đó, tôi biết cuộc sống của tôi vẫn chưa quá tệ, nhưng ít nhất là đối với tôi, còn bạn, bạn sẽ có cảm nhận gì khi đọc xong nhưng chương, dòng tâm sự chuyển thể này của tôi.Hãy Đọc Để Cảm Nhận Để Hiểu Nhé! Chân Thành Cảm Ơn!<3…
Đây chỉ một nơi nho nhỏ lưu trữ những cảm xúc bất chợt bắt gặp đượcP/s: tay viết mình hơi non nên sẽ có thể không truyền đạt được cảm xúc một cách trọn vẹn nhất được, mong mọi người góp ý với mình nhẹ nhàng với mình nha…
Ai con me xin dung lam me khócDung de buon...Len mat me nghe khong... La thong điệp minh muon gui đen các ban voi mong muon la các ban se luon yeu thuong va biet nghi cho me cua minh. Minh tin chắc rang các ban se luon la niệm tu hao cua me !…