Xuy mộng,giấc mộng tan vỡ,là bi kịch,hay là định mệnh?Nàng đưa tay cứu giúp người đó, trao đi cả tấm chân tình, cái nhận được lại chỉ là một giấc mộng Trang Chu.Nàng lên đường tìm lại nửa kia cuộc đời mình, lại không ngờ rằng, người đó vốn dĩ không tồn tại.Này đàn, này khúc, này nhất nhân,Chỉ là, người nghe đi đâu mất rồi..._Cát Miểu Yên_Plot của bạn @nieluvmatcha…
"Cuộc đời phải chăng là trò chơi...Thoáng cái đã thắng, thoáng cái lại thua..."Truyện kể về Mộc Uyển 1 cô gái khao khát được sống tự do với ước mơ trở thành danh y và có được tình yêu đích thực của đời mình .Nhưng liệu có được như ý nguyện của cô... và sau đó là những câu chuyện về tình yêu, tình bạn và khát vọng sống của những con người trong vòng xoáy đó.…
Cả lớp vẫn đang học, nhưng tôi chẳng thể nào tập trung được.Những lời giảng của cô giáo như chảy qua tai tôi, còn tôi lại không thể không chú ý đến Vũ.Nó ngồi ngay bên cạnh tôi, gần đến mức tôi có thể cảm nhận được hơi thở nhẹ nhàng của nó, cảm giác gần gũi đến lạ.Tôi đang viết vào vở, nhưng đôi mắt lại không ngừng quay sang nhìn Vũ.Nó vẫn như thế, bình thản nhưng lại khiến tôi chẳng thể rời mắt.Bỗng nhiên, tôi cảm thấy một cảm giác lạ lùng trên tay mình.Lúc đầu, tôi tưởng mình chỉ mơ tưởng, nhưng không. Một bàn tay ấm áp, nhẹ nhàng, lướt qua tay tôi.Trần Hoàng Thiên Vũ không hề nhìn tôi, nhưng có thể cảm nhận được cái nắm tay ấy, dù chỉ là chạm nhẹ thôi.Giọng nó cất lên, mang theo sự ngọt ngào không thể chối từ:- Nguyệt Anh,đừng làm ngơ tao nữa.Tao làm gì sai mà bạn không thèm quan tâm đến tao thế?.Tôi hơi giật mình, nhưng cố gắng giữ vẻ mặt lạnh lùng, mặc dù trái tim tôi đập nhanh hơn một chút.Cái kiểu làm nũng ấy của Vũ...thật sự rất khó để từ chối.- Mày lại muốn gì nữa? Tự dưng làm nũng vậy là sao?.Mắt Vũ sáng lên, nó tiến gần hơn một bước, vẫn giữ cái giọng nũng nịu ấy:- Cái gì mà "tự dưng"? Tao chỉ muốn hỏi một câu thôi mà.- Mày không thể dành chút thời gian cho tao sao?.- Không.Trần Hoàng Thiên Vũ × Vũ Hân Nguyệt Anh…