Nguyễn Thanh Pháp, cậu bé bán cá nổi tiếng với "cái mỏ hỗn" vang xa cả chợ, ngày nào cũng chửi lộn với khách mà ai cũng coi đó là duyên ngầm. Cho đến một ngày, Trần Đăng Dương - chàng trai từ thành phố chuyển về, chẳng biết "nết chợ" là gì - lỡ ghé trúng sạp cá của Thanh Pháp. Cả chợ được phen náo loạn khi hai người chửi tay đôi, suýt tí nữa úp nguyên rổ cá vào nhau. Nhưng đâu ai ngờ, từ những lần "khẩu chiến" nảy lửa, lại bén duyên thành... tình chợ cá!@𝐝𝐞𝐬𝐭𝐢𝐧𝐲…
"Iguro, tao yêu mày nhiều lắm nên đừng chết trước tao nhé?""Yên tâm, trước khi đám quỷ bị tiêu diệt hoàn toàn thì tao sẽ không chết"----Cửa phòng mở ra, ánh sáng lờ mờ từ bên ngoài chiếu vào làm Sanemi tỉnh giấc. Mắt hơi nheo lại để làm quen với ánh sángToàn thân tê nhức có lẽ do những vết thương từ hôm qua, có vẻ còn bị mất 2 ngón tay nữa...Sao đột nhiên nước mắt lại chảy ra thế này, không phải vì những vết thương chết tiệt kia. Mà là bây giờ chẳng còn hình bóng của em nữa Lũ quỷ bị tiêu diệt rồi...cả tên chúa quỷ kia cũng chết rồi, cớ sao em cũng rời đi vậy? Sanemi nhớ rõ khoảnh khắc đêm hôm đó, bàn tay anh ôm chặt lấy thân thể đã lạnh dần của Obanai Mọi người ai cũng bỏ anh mà đi, cả Genya và bây giờ là cả em nữa sao? "Phong trụ Sanemi! Xin ngài hãy nằm yên đừng cử động!"Con bé Aoi nói to khi thấy Sanemi cố nhích cơ thể mình dậy, nó chạy đến kiểm tra các vết thương có bị rách không. Sanemi nhận ra nó cũng đang cầm Kabumaru"Con rắn này....nó muốn gặp ngài"Aoi ngập ngừng khi nhẹ nhàng đặt rắn nhỏ cạnh giường Sanemi để nó tự bò lên người anh"Rốt cuộc chỉ còn tao với mày..."Sanemi cười dù nước mắt vẫn cứ rơi, sau cùng thì chỉ còn một người một rắn ở lại nhớ nhung về hình bóng của kẻ kia"Đợi tao nhé Iguro, nhất định chúng ta sẽ còn gặp lại"…
Tiffany nói nàng là mèo, tôi là chuột, tính tình giảo hoạt của tôi không thể thay đổi, bởi vì: Tôi yêu Tiffany, đây là chuyện không thể nghi ngờ; Mà tôi lại thích ngắm gái đẹp, đây là chuyện Tiffany căm thù đến tận xương tủy; Vì vậy những lúc ánh mắt thưởng thức của tôi dừng lại trên thân thể người đẹp lưu luyến không rời, y như rằng sẽ bị Tiffany dùng nhãn thần sắc nhọn như kiếm chiếu tướng, giống như hình ảnh một con chuột trốn phía đông lủi phía tây.…
Thể loại: Ngọt, Thanh xuân vườn .⭐Start: 30/06/2022⭐End:03/08/2022💖⭐Tình trạng:Đã hoàn(còn NT)⭐Số chương:19+?NT⭐Văn phong của tớ không hay vì tớ không giỏi văn cho lắm mong mọi người đừng nói nặng nhé?…
Ngày thứ ba sau khi Hạ Ngôn Mạt rời đi. Biệt thự Nam Dương. "Vẫn không tìm được tin tức của cô ấy?" "Gia chủ, tôi đã tìm kiếm suốt hai ngày, chỉ tra được số hiệu máy bay đưa Hạ tiểu thư đến biên giới, là của Bà Thương. Từ lúc hạ cánh xuống sân bay biên giới thì không thể tra thêm được gì nữa." Thương Dận toàn thân tỏa khí lạnh, đầu lông mày nhíu chặt rồi lại giãn ra, thở dài: "Thật sự không thể tra được gì khác sao?" Thanh Lôi im lặng vài giây, sau đó từ tốn nói: "Gia chủ, nếu đã là bà Thương ra tay giúp đỡ thì chúng ta không thể làm khác được. Dù gì bà ấy cũng là mẹ nuôi của cô Hạ, anh không cần quá lo lắng." Anh ngồi đó, như hòa làm một với màn đêm, đáp lại lời Thanh Lôi, dáng vẻ bình tĩnh bao nhiêu thì giọng nói phát ra lại có bấy nhiêu khổ sở: "Mẹ sẽ đảm bảo an toàn cho cô ấy. Tôi biết, nhưng người mình đặt trên đầu quả tim đến ôm chặt một chút cũng sợ cô ấy ngạt thở bây giờ đang không biết phải chịu đựng những gì ở vùng đất vốn dĩ đã chẳng an toàn kia, có thể không lo lắng sao?""Nếu cô ấy là đoá hoa bá vương thì chúng tôi sẽ sát cánh bên nhau, giống như ba mẹ tôi đã từng, nhưng cho dù cô ấy có lớn lên trở thành một đóa bách hợp ngây thơ tôi cũng nguyện dang tay che chở cô ấy cả đời."Nam Dương hôm nay nắng rất đẹp. Người có tình đã về bên nhau.…
Tác giả: Diệp Lạc Vô TâmSinh nhật lần thứ 14, Quan Tiểu Úc gặp tình yêu sét đánh tại Bule Pub. Anh chàng lạ mắt trông cao quý và hấp dẫn đã thu hút ánh nhìn và trái tim cô bé mới lớn. Rồi khi nhìn chàng trai xa lạ kia khoác vai người đẹp rời đi, "mối tình đầu thơ ngây" của cô bỗng tan thành mây khói.Năm cô 22 tuổi, bố mẹ cô sắp xếp một cuộc gặp mặt với Âu Dương Y Phàm, anh chàng nổi tiếng đẹp trai, giỏi giang, con nhà gia, hai nhà đã có hẹn ước với nhau từ nhỏ. Nhưng vì nghe nói anh ta là một "hoa hoa công tử", thay người yêu còn nhanh hơn cả thay áo, Quan Tiểu Úc chưa kịp gặp mặt đã lén trốn đi mất. Cô rất ghét loại người như anh ta.Rời khỏi quán trà, cô vô tình đụng phải Ivan, anh chàng đẹp trai cô tình cờ gặp trong bữa tiệc sinh nhật một người bạn. Và trong lúc "nguy cấp", cô đã lên xe anh ta để chạy trốn khỏi cuộc gặp không mong muốn. Tiếp xúc nhiều với Ivan, cô mới hiểu đằng sau khuôn mặt bất cần đời, luôn ung dung, tươi cười kia là một người hết lòng vì bạn bè, một con người quyết đoán trong công việc đầy áp lực và hơn hết là một trái tim si tình trong tình yêu. Dần dần cô có cảm tình rồi rung động trước Ivan, quyết định cho anh cơ hội để có thể trở thành bạn trai của cô.Nhưng định mệnh thật trớ trêu khi đến sinh nhật lần thứ 23, Tiểu Úc phát hiện tên hoa hoa công tử Âu Dương Y Phàm và Ivan hóa ra chỉ là một người...…
Triệu Viễn Chu là hoàng đế trẻ tuổi quyền khuynh thiên hạ, một tay chấn chỉnh triều cương, làm kẻ thù e sợ. Thế nhưng, trong một lần đi tuần, y bị phản thần ám sát, rơi xuống vách núi, tính mạng ngàn cân treo sợi tóc.Dưới vách núi thâm sâu, nơi ít dấu chân người, có một thiếu niên sống lặng lẽ giữa núi rừng-Ly Luân, thứ tử không được sủng ái của Ly gia. Hắn vốn xuống núi hái thuốc, lại vô tình nhặt được một nam nhân hôn mê bất tỉnh, trên người đầy vết thương.Hắn chăm sóc y, giúp y băng bó, đút thuốc, nhưng khi y tỉnh lại, thứ đầu tiên y hỏi chính là:"...Ta là ai?"Ly Luân nhìn khuôn mặt tuyệt mỹ của người nọ, trong lòng bỗng sinh ý xấu. Hắn thở dài một tiếng, nghiêm túc đáp:"Ngươi là vị hôn phu sắp thành thân với ta."Chu Yếm: "..."Chẳng biết có phải đầu óc bị thương không, nhưng nghe vậy, y chỉ trầm mặc một lát, sau đó... gật đầu.Ly Luân ngây người: "Ngươi tin thật à?"Chu Yếm nhìn hắn, đôi mắt đen sâu thẳm như hồ nước mùa thu, giọng nói nhàn nhạt nhưng lại khiến tim Ly Luân lỡ nhịp:"Nếu là phu quân của ngươi, vậy thì ngươi sẽ không bỏ rơi ta, đúng không?"...Ly Luân không ngờ được, một câu nói dối tùy hứng năm ấy lại trói buộc hắn cả một đời.Cũng không ngờ được, nam nhân hắn cứu về, không chỉ là phu quân của hắn... mà còn là đế vương cao cao tại thượng, là chân long thiên tử trong mắt thiên hạ.Mà khi bí mật phơi bày, cũng là lúc bàn tay y siết chặt lấy hắn, thấp giọng cười khẽ:"A Ly, ngươi lừa ta một lần.""Lần này... đến lượt ta."…
Tên gốc: 战山为王《 独尊 》Tác giả: kagami 凌飒Cre: Lofter + WeiboTag: Cổ phong ABO, song khiết, có tình nhân trước, báo thù, sinh tử (không mô tả kĩ)Bản gốc: Hoàn (35 chương)Truyện chỉ được đăng tại w.a.t.t.p.a.d Hanhien55🌟 Bản edit thiếu các chương 6, chương 12, chương 24 (do đây là các chương có H, tác giả up ở afd nên không xem được raw), bỏ các chương này không ảnh hưởng cốt truyện, cân nhắc trước khi đọc 🌟💥Từ chương 23, mỗi chương sẽ chia làm 2 phần, phần 1 up ở chương H, phần 2 up đúng chương 💥✨ Fic có pass, làm ơn không share pass công khai nha, lộ pass sẽ đổi khó hơn (✷‿✷)✨❌KHÔNG RE-UP TRUYỆN, KHÔNG CHUYỂN VER❌❌TRUYỆN ĐÃ ĐƯỢC TÁC GIẢ CHO PHÉP TRANSLATE❌💥Không đảm bảo bản edit đúng 100% nhưng sẽ cố gắng đúng raw!!!💥✨ Bản quyền truyện thuộc về tác giả, bản edit thuộc về Hanhien55, KHÔNG được dùng cho mục đích thương mại ✨…
Minh Nhật là một đứa kiêu ngạo, nhưng vì quá thích cô ấy. Cậu đã... Tìm mọi cách bắt chuyện.Giả làm Grab đón đưa.Hướng dẫn cô ấy học Toán. Trộm nhìn cô ấy rồi dùng 7749 lý do biện minh. Nhưng cô ấy không hiểu lắm, cô ấy nghĩ cậu và cô ấy thật sự là bạn.…
• [𝐇𝐚𝐫𝐮𝐧𝐨 𝐒𝐚𝐤𝐮𝐫𝐚] 𝐈𝐧 𝐚𝐧𝐨𝐭𝐡𝐞𝐫 𝐋𝐢𝐟𝐞 • 𝗔𝘂𝘁𝗵𝗼𝗿 : @Céline •𝗡𝗼𝘁𝗲 : - Nhân vật không thuộc về tôi nhưng số phận của họ do tôi quyết định. - Không dành cho Anti Sakura ! Nếu các cậu phớt lờ lời nói của tôi và vào phá truyện, tôi chắc chắn sẽ không để yên đâu.- OOC là điều không thể tránh - Không hối chương, pls ! - Tính tôi dễ cọc nên đừng cmt thiếu văn minh, lịch sự trong truyện của tôi !- Tuỳ tâm trạng tác giả mà ra chap. - Cấm đạo truyện dưới mọi hình thức. - Truyện chỉ đăng trên WP, các trang khác đều là ăn cắp. - Kết chưa rõ ! - Thể loại truyện là Harem nếu không thích cũng click back nốt ! - Những chương đầu tôi viết không được ổn cho lắm, nếu có thời gian tôi sẽ chỉnh sửa lại sau, cảm ơn ! - Đục thuyền của tôi thì tôi cũng đục thuyền của bạn, có qua thì có lại, hiểu chứ ? 𝙏𝙠𝙨 𝙛𝙤𝙧 𝙡𝙞𝙨𝙩𝙚𝙣𝙞𝙣𝙜 ! @Céline…
Có nhau là điều may mắn cớ sao không giữ lấyLỡ buông tay chẳng thể quay lạiKhi có cậu cạnh bên chăm sóc lại chẳng trân trọng ngược lại còn giày vò khiến cậu nên thân tàn ma dại, hắn bây giờ muốn kiếm cậu chỉ có xuống mồ chôn mới thấy được thôi.…
Tác giả: 绿簌簌Trans-tờ: MieeBate: MeoLink: https://www.zhihu.com/question/266682515/answer/2709523813(*) Bản chuyển thể thuộc quyền sở hữu của Nguyệt Tịch Hoa Thần, chỉ up wattpad và facebook, vui lòng KHÔNG reup dưới mọi hình thức!!________________________________Thân là con gái duy nhất của tỷ phú, tôi bị bắt cóc rồi.Bọn bắt cóc đã đánh cắp chiếc két sắt lớn nhất trong nhà tôi và bắt tôi tiết lộ mật khẩu.Nếu không nói, họ sẽ giết chết người mà tôi yêu thương nhất.Tôi sợ quá định nói ra nhưng họ lại đưa con tin lên.Tôi nhìn chăm chú con tin--Tuỵt lém! Đây không phải bạn trai cũ tặng tôi cặp sừng và bạn cùng phòng trà xanh sao!?…
- Tác giả: Túy Vũ Khuynh Thành- Thể loại: Đam mỹ, Huấn văn, Quân văn, 1×1, ngược thân ngược tâm, ngọt, HE- Tình trạng bản gốc: 8 quyển (hoàn)- Editor: Lạc Nhi- Beta: Tiểu Vi, White_lotus- Nhân vật chính: Giang Dương x Tô Triêu VũCảm ơn chị Mikannest đã chia sẻ bản raw và QT.…
Cuối năm 2010, trước khi ra nước ngoài Trần Ngật nhận được tin nhắn từ một dãy số xa lạ."Yêu thầm thật khổ, tựa như gió mùa hạ, nghe thì có vẻ thích, nhưng mang đến toàn là gió nóng. Vì thế mùa hè đi qua, tôi cũng không thích cậu nữa.""Trần Ngật, chúc cậu lên đường bình an, tiền đồ như gấm."Khi ấy, Trần Ngật 17 tuổi, sinh ra trong gia đình thư hương thế gia, đẹp trai ngang tàn, là nhân vật phong vân của trường Trung học số Tám, ở trường được vô số bạn nữ theo đuổi.Đối với tin nhắn này, anh chưa từng để tâm, chỉ coi như tin rác rồi tiện tay xoá đi.Mãi đến thật lâu về sau, Trần Ngật nhìn thấy tin nhắn này một lần nữa trong điện thoại cũ của vợ chưa cưới của mình. Anh mới nhận ra rằng, tin nhắn rác lúc trước mình tiện tay xoá bỏ ấy, đối với Nguyễn Miên năm 17 tuổi, chính là dấu chấm hết của một thời thanh xuân."Không có người như anh. Một câu có thể mang đến thiên đường hay địa ngục."…