[TRANSFIC] DỊCH VÌ ĐAM MÊ VÀ TÌNH YÊU DÀNH CHO OTP 💕Tác giả tag cả hai nên tui để cả hai nhà luôn 😉✨Canon Au✨ khi Katsuki không muốn giao lưu, nhưng vẫn muốn ở bên cạnh Izuku...Link fic gốc: https://twitter.com/aviii_coffee/status/1665968594738647040Tui sẽ đổi ngôn xưng để biến nó thành 2 fic tui đăng 2 page hehe1: BK(anh)-DK(cậu ấy) 2: DK(anh ấy)-BK(cậu)…
Tập hợp các đoản và shortfic về Bác Quân Nhất Tiêu, có ngọt có ngược HE có SE. Cp: Bác × Chiến Toàn bộ fic là sự tưởng tượng của Shizu (Dừa), không liên quan đến đời thực🥲 Vui lòng không mang đi nơi khác nếu chưa có sự đồng ý😓…
[TRANSFIC] DỊCH VÌ ĐAM MÊ VÀ TÌNH YÊU DÀNH CHO OTP✨Canon Au✨ Khi mà hai bạn nhỏ phải hợp tác để chăm sóc cho "em bé" túi bột của họ vì đó là bài tập được giao…
Deku bị một tên tội phạm biến lại thành một đứa trẻ 5 tuổi khiến Katsuki nhớ lại những kí ức mình đã quên từ thuở nàoĐộ tuổi: Gtôi muốn viết một chút gì đó dễ thương sau chuỗi 18+ :)))Truyện được viết bởi tác giả Kariekaria chỉ đăng tải tại wattpadHoàn thành: 18/3/2022…
Au: LuuPeru Fic hài viết để giải trí là chính.Truyện đây chỉ là hư cấu do trí tưởng tượng của tác giả, vui lòng không so sánh với người và sự việc ngoài đời thực.Không cho phép reup truyện với mọi hình thức!Ngày khai bút 17/08/2021.…
𝕿𝖎𝖙𝖑𝖊: Và rồi qua bốn mùa, ta sẽ lại yêu nhau𝕬𝖚𝖙𝖍𝖔𝖗: Hồ Điệp Chi Phương𝕯𝖎𝖘𝖈𝖑𝖆𝖎𝖒𝖊𝖗:Truyện gốc và nhân vật trong truyện thuộc về tác giả, riêng nội dung truyện là của mình. Mọi hành vi sao chép, đăng tải truyện đi bất kỳ nơi khác không được sự cho phép của mình đều là hành động phải lên án.𝖂𝖆𝖗𝖓𝖎𝖓𝖌𝖘: OOC, tình yêu của cả một đời.𝕻𝖆𝖎𝖗𝖎𝖓𝖌: IzuKatsu.𝕾𝖚𝖒𝖒𝖆𝖗𝖞:Biết nhau lâu như vậy, yêu nhau lâu đến thế, có giây phút nào nhàm chán hay không?…
quắn cp này quá nên đành tự viết:33tác giả :YuuNaib Subedar-là gã lính thuê trong 1 lần bị thương vô tình gặp đc 1 người tên là Aesop Carl, anh yêu cậu ấy từ lần đầu tiên gặp mặt. Anh yêu cách cư xử của cậu,cũng như là mái tóc và màu mắt vô hồn, lạnh lẽo, Aesop Carl cũng có tình cảm với Anh.Liệu câu chuyện của 2 người này ra sao? đọc rồi sẽ btWarning:fic này NaibxAesop, ko thích thì click back,ok?làm ơn đừng đục thuyền ạ:33 xin cảm ơn.…
__GinL__Những anh chàng quần đùi áo số mạnh mẽ trên sân cỏ, cũng chỉ là những chàng trai tuổi đôi mươi với nhiều ngổn ngang trong lòng....- Sao rồi, ổn không?- Có chuyện gì có thể không ổn hả mày?...- Chỉ cần em bình an, chỉ cần em vui vẻ…
Đây là một fic được viết bởi một con AU high đu đủ. Khuyến cáo người nghiêm túc, hay bị say xe,say sóng và đàn ông mang thai,cho con bú không nên xem. Đa số là oneshot, cò những cái fic ngắn nhiều phần sẽ được đánh số. Lưu ý 100%: Kacchan là uke. Dừng tưởng Deku lùn thì không thể làm công :3333 Lưu ý: Nhân vật thuộc anime Boku no Hero, trừ các oc và những thím nhân vật quần chúng.…
Truyện ko có thực . Chỉ viết để thỏa mãn tâm hồn hủ nữ của mình . Nêu mấy bạn không thích thì né ra . Truyện không giành cho những người kỳ thị clgt . Lưu ý :Làm ơn đừng đem truyện ra khỏi watt của tôi .…
Nếu như ta bắt đầu bằng một cách tình cờ thì lúc kết thúc cũng bằng một cách tình cờ. Giá như lúc đó anh có mặt thì chúng ta sẽ có một kết thúc khác......Tình cảm của họ bắt đầu như bao người khác nhưng kết thúc của họ lại khác với bao người khác...…
Ở một làng nhỏ ven núi Tà Lăng, nơi sương sớm giăng mờ mỗi buổi bình minh và tiếng suối róc rách như bản nhạc ngàn đời, có một cô gái tên Thảo. Thảo không giàu, nhưng nổi tiếng khắp vùng vì đôi bàn tay khéo léo, có thể biến những mảnh gỗ, sợi chỉ, hạt đá thành những chiếc kẹp tóc tinh xảo.Những chiếc kẹp của Thảo không chỉ đẹp ở hình thức mà còn mang hồn của núi rừng: có chiếc khắc hình lá phong đỏ rực, có chiếc gắn hạt cườm long lanh như giọt sương mai, có chiếc uốn cong như cánh chim én. Người ta bảo, kẹp tóc của Thảo khi cài lên mái tóc đen dài của thiếu nữ sẽ khiến cả gương mặt sáng bừng, nhưng điều đặc biệt hơn cả là mỗi chiếc đều ẩn chứa một câu chuyện riêng.Một ngày cuối thu, khi Thảo đang phơi những tấm vải nhuộm chàm bên bờ suối, cô nghe tiếng người kêu cứu. Một chàng trai lạ, quần áo ướt sũng, đang cố bám vào tảng đá giữa dòng nước xiết. Thảo lập tức lao xuống, dìu chàng trai vào bờ. Sau khi được sưởi ấm bên bếp lửa, chàng mới kể tên mình là Lâm, một nho sinh đang trên đường đi thi, chẳng may trượt chân ngã xuống suối.Họ trò chuyện cả buổi chiều. Lâm ngạc nhiên trước những chiếc kẹp tóc Thảo làm, còn Thảo thấy Lâm có nụ cười hiền và đôi mắt sâu như giữ cả trời thu. Trước khi rời đi, Lâm tháo từ tay áo ra một gói vải nhỏ, bên trong là một chiếc kẹp bạc đính đá xanh biếc. Anh nói:"Tôi chẳng có gì quý hơn để tặng cô. Khi nào thi đỗ, tôi sẽ quay lại, mang cho cô món quà còn đáng giá hơn cả bạc và đá quý."Từ hôm đó, Thảo luôn cài chiếc kẹp bạc ấy trên tóc. Mỗi sáng, k…