[HieuGav] Call Me By Your Name.
• warning : ooc , poor literature• couple : HieuGav…
• warning : ooc , poor literature• couple : HieuGav…
tây thành có mộngthiên hạ có tình. bduong x cgiai x stu.start & end: 040522. cảnh báo kết OE.@vansan…
Tác giả: Vãn NiThể loại: Fanfic, đồng nhân, BL,...Nhân vật chính: Kim Dokja, Yoo Joonghyuk.Nội dung: ...----------Vãn Ni: "Ngại quá, không biết viết nội dung thế nào."__________Lưu ý từ tác giả: Nhân vật trong truyện sẽ không tránh khỏi bị OOC, xin vui lòng cân nhắc trước khi đọc.Lưu ý thêm: Bối cảnh trong các chương đều không có liên hệ với cốt truyện bản gốc, tôi mong sẽ không có sự nhầm lẫn nào ở đây.…
Title: ĐắmYoichi muốn có một đôi chân và trùng hợp thay không những có một đôi chân cậu có thêm cả một bông hồng...Tags : Cổ đại | Giả tưởng | Chigiri Hyoma | Isagi Yoichi | ChigiIsa | CgIsMay be OCCNhân vật không thuộc quyền sở hữu của tôiĐăng tải duy nhất trên Wattpad Author: Thiên Din (Nấm )…
tôi mơ về cậu, trong giấc mơ ấy. Lạ thật đấy, tại sao tôi lại bật khóc nhỉ? Vì một kẻ như cậu...?…
yêu thích Băng Tuyết Kỳ Duyên thì mời vào ạ <3Thể loại: Thanh xuân vườn trường cute hột me, dị nhân có siêu năng lực.Author: _BTGirl_…
- Em ơi...?"...bây giờ chị đến với em, liệu có là quá muộn...?"…
Anh đã khóc... cậu cũng khóc ... đã bao lâu kể từ lần cuối hai người vì nhau mà đổ lệ ? Thực lâu lắm rồi...…
Chuyện tình trong sáng đẹp đẽ tuổi mới lớn…
"Thanh xuân là những rung động đầu đời, những khoảnh khắc trái tim lỡ nhịp vì một ánh mắt, một nụ cười. Đó là sự chờ đợi đầy hy vọng, dù chẳng biết liệu người ta có quay lại hay không. Và rồi, dù có những vết xước vô tình, thanh xuân vẫn dịu dàng chữa lành bằng thời gian, bằng kỷ niệm đẹp đẽ và bằng chính sự trưởng thành của mỗi chúng ta."WARNING🔥🔥- 🔞- Ooc- Hài nhạt…
Gae Lichung là một trong những nhân vật phản diện gây sóng gió ở những chương cuối của [Con đường sinh tồn]. Cậu gặp Kim Dojka ở những kịch bản đầu của câu chuyện, người hiểu cậu nhất trên thế giới này. Thể Loại: Giả tưởng, Boy loves, harem, hành động, SE/OE (?)…
Là phần ngoại truyện của "Lỡ Hẹn", nội dung diễn ra ở thành phố Đức Minh hư cấu.Trương Ái Vy, một học sinh chuyển trường từ quận An Bình về làng Tân Phú. Tại đây cô gặp gỡ Trần Minh Đức, một nam sinh ngồi cùng bàn, người khiến cô thay đổi về nhiều mặt.Nhiều năm sau gặp lại ở công ty trà sữa SK'Tea, hai người lúc này đã mang trên mình hai số phận khác nhau. Liệu sự rung động đầu đời vẫn còn đó, hay tất cả chỉ là mộng ước thoáng qua.…
Tacgia : thuyduong thể loại : hiện đại, lãng mạn, sủng - ngược - sủng, có thịt Trạng thái : đang cập nhật…
Tên : [ Oneshot - Nhân Mã Thiên Yết ] Cô đơnTác giả : Lye ( Phở )-luonglinh2810--------------- " Thứ gì đáng sợ nhất trên thế giới này ? " " Cô đơn "Bìa by Tử Khiết…
Câu chuyện nói về một thời cấp 3 đáng nhớ của cô gái Tần Khả Nhi ham ăn và cậu bạn cùng bàn 4 năm liền-Tống Tử Ngôn lạnh lùng nhưng ngọt ngào.Đây là câu truyện đầu lòng có gì sai xót mong thí chủ bỏ qua😊…
Xin chào, tôi là Myung Joo.Tôi nuôi một anh chồng từ bé để đợi thịt.…
Tuyển tập drabbles về các cặp trong AllIsa-------Tình trạng: Đang cập nhậtAuthor: Bearixt (ao3)Original fic: https://archiveofourown.org/works/47939791/chapters/120869350Translator: @ddhBản dịch đã có sự cho phép của tác giả. Vui lòng không mang đi nơi khác.…
Apollo, Apollo của tôi rực rỡ, chị có thể đừng bỏ tôi lại một mình giữa những bộn bề đang chuyển luân?…
"Nếu có thể quay ngược thời gian, em muốn nuôi tóc dài giống chị.""Ngốc ạ, chẳng phải em bắt đầu nuôi từ giờ là được rồi sao?""Bây giờ e rằng... đã không còn kịp nữa..."…
Giữa lòng thành phố lúc nào cũng đông đúc và ồn ào, có một quán cafe nằm nép mình trong con hẻm nhỏ, tĩnh lặng như chẳng bị thời gian làm phiền. Không biển hiệu rực rỡ, không cần quảng cáo xô bồ, "17:17" vẫn có người ghé đến đều đặn - có lẽ vì cà phê ngon, có lẽ vì không khí dễ chịu, hoặc đơn giản chỉ vì họ cần một chỗ để thở ra nhẹ nhõm.Quán không lớn. Bàn ghế bằng gỗ cũ, tường dán giấy vàng nhạt, những chậu cây xanh mọc ngẫu nhiên trong từng góc. Tiếng nhạc phát ra từ chiếc loa nhỏ treo sát trần nghe như lời thì thầm quen thuộc. Và ở nơi đó, có những con người chẳng quá nổi bật, chẳng gắng gượng để thân thiện, nhưng cứ ở cạnh nhau, họ dần trở nên quan trọng với nhau từ lúc nào không hay.Mỗi ngày, đúng 17 giờ 17 phút, tất cả sẽ ngừng tay trong vài giây. Không ai nhắc, không ai hẹn, nhưng ai cũng nhớ.Giống như một thói quen.Giống như một cách để nhắc mình rằng, hôm nay vẫn còn đủ dịu dàng để mà sống tiếp.---- Đọc đi thì mới biết câu chuyện như thế nào…