Cái này là một ý tưởng mình nảy ra trong lúc chán thui kiểu tự dưng trong đầu né ra suy nghĩ về cốt truyện của 3 nhân vật này á Lần đầu mình viết chuyện nên mong mọi người hoan hỉ đón nhận nha ( p/s : sẽ có mấy chỗ lủng củng và có sạn nên mong mn bỏ quaa )…
Tên truyện : Thế Kỷ Quỷ DịThể loại : Fanfiction,kinh dị,hư cấu,siêu nhiên,tình cảmĐộ tuổi: 13+Văn án:Một thế giới mà con người và yêu ma ,quỷ thầ cùng tồn tại,họ phải diệt trừ lẫn nhau.Tập đoàn thợ săn quỷ với những con người ưu tú,cùng nhau,họ thanh lọc những mối nguy hại đe doạ đến con người,...Đôi lời tác giả: mình hành văn không được tốt lắm mong mọi người góp ý,main của chúng ta sẽ là Ma Kết nhé mọi người,mình sẽ cố chia đều đất diễn,tất nhiên trong 12 chòm sao sẽ có nhân vật là phản diện để tăng hấp dẫn.…
Từ tuyển tập truyện ngắn The Wind's Twelve Quarters.Tác giả: Ursula Le GuinBiên dịch: Gf93Biên tập: AnTác phẩm Những người ra đi từ Omelas của Ursula LeGuin là một câu chuyện mạnh mẽ về chủ đề đạo đức học vị lợi dành cho học sinh trung học và về vấn đề rằng liệu có thể chấp nhận cho một người chịu đau khổ nếu điều đó mang lại sự tốt đẹp cho nhiều người hơn hay không.Nguồn: https://groundfloor93.wordpress.com/2017/02/10/trans-nhung-nguoi-ra-di-tu-omelas/…
Nhược Giang - 1 con nghiện tiểu thuyết ngôn tình và Nhược Hỷ - chị họ của Nhược Giang, 2 chị em cô trong một lần đi shopping thì gặp tai nạn ô tô. Tưởng như mình và chị đã tận mạng thế nhưng trời cao cho cô cơ hội sống lại nhưng là sống ở thế giới khác. Người ta xuyên không làm vương phi, làm phi tần, làm hoàng hậu còn Nhược Giang, cô vừa xuyên đã là Thái Hậu 😮 Cứ nghĩ mình chỉ việc làm Thái Hậu cao cao tại thượng, an nhàn sống cuộc đời cao quý. Đời đâu dễ dàng vậy, cô là Thái Hậu hữu danh vô thực a~. Không chỉ vậy cô phải tìm chị cô nữa. PHẢI LÀM SAO ĐÂY???"Bà đây không muốn làm bùn nhìn, bà đây muốn tìm chị, bà muốn làm THÁI HẬU CHÂN CHÍNH!!!!" .......................................................................................…
=> gặp thì tính seo ? 🍵yêu cầu bắt buộc : -1 : không thích truyện ,xin mời lướt chỗ khác nè . Chứ chửi là tui cầm dao rượt chém đó 😠🔪- 2 : không được gọi tui là Au gọi là ( Dav )📌Không được lấy truyện đi khi chưa có sự đồng ý của 25.Dav tôi 📌( ăn cướp bản quyền bắn bỏ đấy 🥺🏹 )…
Có một hoa, hoa in ngả giấy hoa tàn trong ánh lửa.Có một tình, tình trong lòng tình tan trong nước mắt.•không có mặt trăng nào tiễn người đi rồi lại chờ người trở về nữa đâu.•Cover siêu đẹp by: @hjameshoang…
"thanh hương bất nhập đồ mi mộng" _Tích Xuân_Bản quyền : DorothyeoTác giả:Dorothyeo(Yêu cầu không ăn cắp, reup khi không có sự cho phép dưới mọi hình thức)…
Là một du học sinh Việt Nam được nhận học bổng nên tới Trung Quốc. Và cô vẫn không hiểu tại sao lại mắc vào cái cảnh rối ren không kém phần hài hước với cái lũ con trai này :)) Cuộc sống của cô như thú vị và phức tạp hơn…
Từ nhỏ cô đã ưa thích biển cả, ước ao được nhìn ngắm biển xanh. Năm cô 8 tuổi, cha cho đi cùng trong một chuyến thám hiểm bằng du thuyền. Bởi là du thuyền nên rất an toàn, cha cô nghĩ vậy nên đã cho đi theo cùng. Ấy mà hôm ấy lại xảy ra một chuyện kinh thiên ! Rồi cả tàu bị đắm, cô bé trôi dạt tới một hoang đảo nào đó......…
Một giấc ngủ dậy, một nhân loại bình thường trở thành một con hồ ly.Bắc Quảng Hàn khóc không ra nước mắt, đời người đã khổ làm thú còn khổ hơn. Ai bảo làm thú sướng, ngày ngày tìm kiếm đồ ăn muốn chết mệt, lại còn phải tránh những thú ăn mồi cỡ lớn,con người và vô số điều khắc nghiệt khác nữa.Đem bi phẫn hoá sức mạnh, Bắc Quảng Hàn gào thét:" Ta nhất định sẽ hoá thành người và sẽ có một cuộc sống sung sướng."…
Mẫu đơn lay động, nước mắt tràn mi. " Nguyệt Nhi, đừng khóc. Đợi ta thắng trận trở về sẽ đem kiệu lớn tới rước nàng vào phủ. " Vị tướng quân trẻ đưa tay gạt đi giọt nước mắt đang lăn dài trên khuôn mặt thanh thuần. Mỹ nhân trước mắt nghẹn ngào muốn nói lại thôi, rồi nàng lặng lẽ cúi đầu tập trung tỉ mỉ chỉnh sửa áo choàng đỏ sẫm trên vai chàng. Tiếng trống trận lại vang lên từng hồi, tiếng tam quân vang như sấm dậy, nam tử quay gót bước đi, đầu không ngoảnh lại.Mẫu đơn úa tàn, tâm tê liệt phế. Tướng quân nơi xa trường chẳng thể quay về. Thân thành cát bụi, lời hứa năm nào bỗng hoá hư không. Mỹ nhân mặc tang phục, ôm chặt hỉ phục đỏ tươi mà khóc ngất trên thành cao. " Hàn Huân, chàng nợ ta một đời, một kiếp..."Mẫu đơn trong gió, phụng hoàng bay xa. Cô độc phải chăng chính là thiên mệnh?…