Những mẫu truyện không đâu vào đâu, viết vào những ngày tâm tình bất ổn (nói trắng ra là quá rảnh :)) )Couple: Meanie, Seoksoo, Cheolhan, Verkwan, Hozi, JunhaoMình bias Joshua, spotlight của Joshua trong truyện của mình sẽ nhỉnh hơn các thành viên khác.VUI LÒNG KHÔNG RE-UP, CHUYỂN VER DƯỚI MỌI HÌNH THỨC!…
văn phong bất ổn lắmbối cảnh: Thời Mạc- LêNguồn kham khảo: https://vi.wikipedia.org/wiki/Nh%C3%A0_M%E1%BA%A1c https://vi.wikipedia.org/wiki/Chi%E1%BA%BFn_tranh_L%C3%AA_%E2%80%93_M%E1%BA%A1c https://vi.wikipedia.org/wiki/V%C4%83n_h%C3%B3a_L%C3%AA%E2%80%93M%E1%BA%A1c Đại Việt sử kí toàn thư ( chương XV, XVI, XVII)http://nhungdieunhobe.blogspot.com/2008/04/trang-phc-thi-l-mc.html ,v...v...v,..…
Trần Tuyết Linh là nữ nhính của một cuốn tiểu thuyết ba xu có tên "Hẹn ngày mai một lời yêu", vì là nhân vật nữ chính nên tuyến tình cảm của cô bắt buộc phải yêu nam chính. Khi nhận ra tất cả chỉ là giả dối là lúc cô đã trọng sinh trở lại năm bản thân 12 tuổi, trước khi cô gặp nam chính. Nhưng anh ta không còn là người đàn ông trong tâm thức của cô nữa, không thích cô cũng không yêu cô nữa. Cô nhận ra bản thân không những không còn là nữ chính nữa mà chỉ là một nhân vật phụ. Sau đó mọi ký ức của cô bắt đầu bị đảo lộn.Ngô kể: Thứ nhất - "Tôi"Thể loại: ...Dựa vào tác phẩm cũ cùng tên từ acc @Duongtran065…
Tác phẩm mở màng cho vũ trụ ngôn tình của mình.Tên: Bắc Thượng Phồn HoaTác giả: Giai DiNgày đăng tải: 04/02/2023Ngày hoàn thành:Nguồn ảnh: PinterestEdit: CanvaVăn án:Là một buổi chiều tối khó quên đối với tôi...Cảnh Niên nằm trên chiếc giường rộng lớn, bên trong vòng tay rắn rỏi của anh là cô gái xinh đẹp, quyến rũ, vô cùng thu hút đang ôm lấy thân thể trần trụi của ai đó. Tôi thật sự không muốn nói ra sự thật trước mắt mình, rằng người con gái xinh đẹp anh đang ôm trong lòng là một người con gái xinh đẹp khác, không phải là tôi. Nhưng dù cho vậy thì tôi có thể nói gì lúc này bây giờ? Ngay cả một âm thanh nhẹ nhàng, tôi cũng chẳng có sức để thốt ra. Đôi đồng tử mở to hết mức có thể, tôi bất động một chỗ, trừng mắt nhìn bọn họ.Nếu tôi là đàn ông, chắc chắn tôi cũng sẽ bị nhan sắc này mê hoặc.Người đàn ông vẻ mặt vẫn lạnh lùng vô cảm, không để lại trên khuôn mặt tuấn mỹ của mình chút sắc khí ấm áp nào, đôi mắt màu đen sâu thẳm, không ngừng nhìn chằm chằm lấy cô gái đang đứng im phía cửa, đôi môi mỏng bất giác nhếch lên ý cười mang vài phần khinh bỉ."Nhìn đủ chưa?"*** Lưu ý:1/. Mình là tác giả của truyện, mình chỉ đăng tải truyện ở tài khoản Wattpad: Giai_Di_230204; tất cả các tài khoản khác đăng truyện đều là reup trái phép, tài khoản (trang web) hoàn toàn là giả mạo. Không phải Giai_Di_230204.2/. Mình không cho phép reup truyện dưới bất kỳ hình thức nào.3/. Vui lòng đọc tất cả thông tin trước khi vào truyện…
Tôi và bạn thân cùng xuyên vào 1 bộ tiểu thuyết!!!Nghe thì có vẻ vô lí nhưng rất có lí...Xuyên vào phải đi làm nhiệm vụ và ở bên nhân vật nam phụ yêu thầm nữ chính..ai chịu cho nổi!!!"Ôi trời ơi..cho tôi về điii, tôi không muốn dính dáng đến mấy thằng nhân vật phụ não tàn nàyyy khônggg"Và đó chính là cái đó...lí do bị xuyên vào thì...ai mà có ngờ là do sau khi nằm ngủ trên đống bài tập vật lí chết tiệt đó rồi xuyên luôn:) thật ngớ ngẩn nhưng đó là sự thật...Còn nhỏ bạn thân, chỉ có thể là die trên đống tiểu thuyết và đam mỹ được chất đầy phòng nó...điên rồ...quá điên rồ... [Truyện đầu tay 100% sáng tác của người Việt!!] Chấp nhận tất cả mọi góp ý của độc giả nhưng mà có gì nhẹ tay vì tâm lí tác giả mong manh dễ vỡ .Xin cảm ơn.…
Nỗi đau khổ của người khác giống như một hồ nước nhỏ. Nhìn thấy, biết đó, mà chằng rõ nông sâu. Người trong đó chịu dày vò như thế nào? Vốn dĩ chẳng ai biết được...…
mơ mộng chẳng làm đau ai bao giờ, và yêu thích người khác luôn là một cảm giác đáng thử. dù cho em sẽ chẳng bao giờ nghe thấy những lời này, tôi vẫn muốn kể cho em những giấc mơ của tôi, những giấc mơ có em, kể cho em những khao khát của tôi, khao khát gặp được em lấy một lần. và kể cho em cả sự bận rộn của tôi nữa, khi mà thời gian nghĩ về em chẳng bao giờ là đủ. "does your lover even exist?""well, i hope not. then i still cant have him though."…
"Khoảng cách 7 tuổi và 17 tuổi là 10 năm. Khoảng cách 17 tuổi và 27 tuổi là cả cuộc đời. Khoảng cách trưởng thành ấy bắt đầu từ tổn thương kết thúc là cô độc." "Chúng ta không sai, thời gian không sai, sai là lòng người. Đã không có tin tưởng đi cùng một đường đến ngã rẽ cũng phải quay lưng.""Tôi đã từng nghĩ rằng bản thân là người hạnh phúc nhất. Cho đến ngày chúng tôi yêu nhau, tất cả đau thương chỉ vừa bắt đầu.""Ngô đồng năm ấy chứng kiến tình yêu của chúng tôi, cơn mưa hôm nay tựa như trào phúng sự tự tin của anh."Chỉ là một vài chuyện nhỏ, một buổi chiều mưa một chút bí mật. Tôi xin giấu tên nhân vật thật sự, bởi có một số người không thể nhắc tên. Nếu có trùng hợp chỉ là một nhân vật đừng nhập tâm quá.Tag: tản văn, truyện ngắn, buồn bã mất mát…
Tôi từng có một quãng dài vật vã với tình yêu từng coi là đẹp nhất của mình, đúng thật là cho đến nay từ "đã từng" có thể vẫn chưa nên dùng đến. Nhưng cho dù yêu thương đến đâu, buông tay trong vô thức là điều yên ổn nhất tôi có được, bỗng một ngày giật mình thức giấc, có thật mình và họ đã từng yêu hay không?"Đôi khi có thể thích nhiều người nhưng vẫn mãi chỉ thể dành tình cảm đặc biệt như thế cho một người. Tình yêu là... mỗi người chỉ có một trái tim và mỗi trái tim chỉ thể yêu một người? ""Tôi vẫn thường nghe rằng "trong cuộc đời có một người mà nếu không ở bên người đó thì ở bên ai cũng không quan trọng nữa", nhưng với tôi giống như là khi đã chấp nhận sẽ không còn ở bên người đó nữa thì cũng không còn muốn ở bên ai nữa. "....#La…
Nơi đây dùng để viết những mẩu chuyện hay những dòng tâm sự theo tâm trạng lên xuống..Thuộc thể loại: tản văn, tùy bút, kí, nhẹ nhàng, thanh xuân vườn trường, bla bla .Tác giả: Miin [lưu ý: hoàn toàn là công sức của Miin, không lấy từ một nguồn bất kì khác].Truyện viết tùy theo cảm hứng chứ không ra đều đặn theo lịch trình hay gì cả =3= .Bản thân tác giả hiểu rõ bản thân chỉ viết được ở dạng bình thường không hay cũng không dở là mấy nếu có gì sai sót mong giúp đỡ ●0● . ^v^ Xin cảm ơn! _DON'T COPY_DON'T COPY_DON'T COPY_…