Lần đầu tiên hai người gặp nhau cách đây đã mười mấy năm, đến giờ này họ vẫn chưa gặp lại lần nào. Nhưng anh luôn đứng sau lưng làm chỗ dựa cho cô, lo lắng cho cô từng li từng tí một.Tình cảm anh dành cho cô luôn bị cô từ chối, vậy mà anh chưa từng bực tức hay oán hận cô. Rồi chuyện tình của họ có tới hồi kết tốt đẹp không?…
Title: KissAuthor: BabyBearTaeChimTranslator: GàPairing: PangWaveOriginal version link: https://www.wattpad.com/story/224381828?utm_source=android&utm_medium=link&utm_content=story_info&wp_page=story_details_button&wp_uname=tpht00&wp_originator=ede7%2FGmVExJVsDl4ipMNx6k0uBm1s9%2BhS7L98mcF%2BRnZ6lbTehdVVNTUtb3q0a4m7lg0pwl6jx%2BDAOxTs3F0UpLyAV6IZbqeqku1t4WWcweN8KbCj4R11VpHQ4730YoHWarn: Chuyển ngữ đã có sự cho phép của tác giả.…
Tớ gặp cậu vào một ngày thu nóng bức, khoác lên bộ đồng phục học sinh, cùng nhau với cương vị là khách mời tham gia chương trình nọ. Tớ đã rất lo lắng, đó là lần đầu tớ tham gia chương trình thực tế mà không có các thành viên. Thật may là có các anh, đã như một gia đình mà cười đùa đối đãi với tớ. Thật may là có cậu, đã khiến tớ mạnh mẽ và thoải mái hơn thật nhiều. Ở nơi xứ lạ quê người, tớ lần đầu nhận ra cảm giác thích một người là ra sao, nhưng tớ lại chẳng thể nói rõ với cậu đoạn tình cảm ấy...Những năm tháng ấy của tớ thật tươi đẹp, vì tớ không chỉ có các thành viên (G)I-DLE, có những bạn fan Neverland đáng yêu, mà tớ còn có cậu tô điểm...----------------"Gửi đến một ngày "mưa" có "nắng"..."…
mặt wooyoung cứ đỏ lên mãi thôi, không sao chuyển về cái gam màu bình thường như mọi khi được nữa. phải thú nhận tình cảm của mình với san tự dưng làm cậu xấu hổ, cho dù cậu vừa mới thực hiện một hành động xem ra còn cần nhiều hơn một sự dũng cảm đấy thôi. san cười, thôi không trêu chọc cáo con của anh nữa, dù sao nghe chính miệng cậu nói ra cái câu nói tuyệt diệu ấy là quá đủ rồi. anh vuốt tóc wooyoung, khẽ đặt lên trán cậu một cái hôn nhẹ - bây giờ anh chẳng còn rụt rè ngại ngần điều gì nữa, và trong tiếng nắng reo xen lẫn với tiếng gió rì rào, san êm ái thủ thỉ, môi vẫn áp trên vầng trán con cáo họ jung kia."kể từ bây giờ, youngie...ta là người yêu, vậy nhé ?""chứ không vậy thì còn thế nào ?""youngie...tui yêu youngie nhiều lắm.""hừ...tui cũng thế...tui cũng iu ông..."- rose || sanwoo cielnuageux. - - inspired by d.o's 'rose' & nive, sam kim's 'like a fool' - happy bday sannie<3…
Ninh Dương Lan NgọcLê Huỳnh Thúy Ngân.Author : @turtlerabbitpLink fic gốc : https://www.wattpad.com/story/138635285?utm_source=android&utm_medium=link&utm_content=story_info&wp_page=story_details_button&wp_uname=_leewanghy&wp_originator=5mgb7PKpumw9bqsfdDo%2Fwwj33CM9qa3iZBdxyjDGfkAIufi16UZG8g9Eg7WEOwNI7Q44jbv7IaZr5teGkNy4ezPEWqdBWxmfW0aPWLs7su5uXSmEMBd7kOHxcz9VfEmC- Đã được sự đồng ý của tác giả.- Nếu có gì thắc mắc thì nhắn tin riêng với mình.…
Con gái à ! Anh là chồng của em .cha sủng thiên , con gái vợ😂Tên nhân vật :Hắn : Lãnh Hàn Mạc18t , lãnh khốc với mn trừ cô chủ tịch công ty RB đứng đầu tg .Cô : Lãnh Hàn Nguyệt Con nuôi hắn nhặt ở hẻm khi đi chợ 😂Lớp 8 , ngây thơ trong sáng .Bdanh: Tiểu cục bột .😍Sở thích : Ăn , chơi là chính pGhét đi học…
với sự tham gia diễn xuất của đen hồng, biểu tượng, chiến thắng, kho báu và một số con người khác nếu nói ra thì dài quá nên thu bớt lại :)WARNING! lowercase, swear words everywhere :) also không update thường xuyên, tuỳ theo ý muốn :)có thể drop nhưng sẽ cố gắng lấp yeaaa…
Thể loại: trúc mã trúc mã, gương vỡ lại lành, chữa lành, ông trời se duyên, nhất kiến chung tình, tình hữu độc chung, hiện đại, nhiệt huyết, ấm áp, thanh xuân vườn trường đến trưởng thành, ngược, nhiều CP, 18+, HE.Tác giả: Boocj.Ngày viết: 9/9/2022.Tình trạng: Đang tiến hành.Chú ý: Nhân vật chính là cả 12 cung, không ngoại lệ cung nào và đất diễn chia đồng đều.Hợp hoá tình yêu nam nam.Từ lúc còn trẻ cho đến khi trưởng thành.Có ngược có ngọt, đảm bảo không có cẩu huyết.Văn án:Cậu, ánh nắng mặt trời của hắn, là bạch nguyệt quang chiếu rọi tâm hồn đang trong vũng lầy của hắn, khiến hắn vùng lên, khiến mọi định nghĩa sâu thẳm bên trong bản thân hắn quay về, là chính hắn.Hắn, bầu trời của hắn tối đen không một mảnh sáng, đến khi ngôi sao băng vỡ ra từng mảnh vụn lung linh, khẽ khàng chiếu rọi bầu trời đen tối, từ đó vùng đất liền rực lửa, cháy bỏng mãnh liệt, ngôi sao băng vỡ vụn đó, là ánh trăng sáng ngày ngày luôn tồn tại tiếp sức cho hắn thêm niềm tin hy vọng.Nhiệt huyết tuổi trẻ sục sôi, chữa lành quá khứ, khắc người vào trong tim, nhẹ nhàng nâng niu nó giữa chốn xã hội hà khắc này, để trái tim luôn ấm áp, mang cái nắng chói chang của mùa hạ, khắc ghi dấu ấn rằng năm đó chúng ta bên nhau.(Văn án không liên quan đến cốt truyện.)---…
Thời này rồi mà còn có ai viết thư hay sao? - Đó là suy nghĩ lóe lên trong đầu Jungkook lúc hắn thấy một phong bao màu tím nhạt được nhét qua khe cửa trước nhà. Hắn nhàm chán dụi mẩu thuốc lá vào gạt tàn gần đó, từ từ mở phong bao ra. Nét chữ màu đen trên nền giấy trắng vô cùng rõ ràng, tiếng cười khảy thoát khỏi miệng hắn khi nhận ra chữ này sao mà giống hắn đến thế, để rồi qua vài giây thì đôi chân mày lại nhanh chóng nhăn lại. Trên thư viết: "Jeon Jungkook, đây là lá thư được viết bởi tôi, cũng là cậu ở bảy năm sau."--------------------------------Nếu vibe thích nghe nhạc Trung thì mọi người có thể vừa đọc fic vừa nghe "Chúng Ta Rất Tốt" của Lâm Tuấn Kiệt (我们很好 - 林俊杰) nha mọi người ơi TTvTT.…