Thanh xuân vườn trường, ngọt, HE------Đây là truyện đầu tay của mình nên chắc chắn sẽ có rất nhiều sai sót, mong các bạn thông cảm. Mình xin ghi nhận và lắng nghe mọi ý kiến của các bạn và sẽ cố gắng khắc phục.Vì mình rất thích ngôn tình nên chuyện có hơi hướng lối ngôn, kể cả tên nv cũng có phần hơi TQ nhưng vẫn sẽ không làm mất văn phong Việt.Nó có thể hơi giống teefic một xí nên nếu bạn nào không thích có thể lặng lẽ rời đi không cần nói những lời khó nghe!"KHÔNG YÊU XIN ĐỪNG NÓI LỜI CAY ĐẮNG"…
Tác giả: 灰都眯眼了Trans: TanakaThể loại: Reallife, fanfic, showbiz, song hướng thầm mến, hơi ngược...Cặp đôi: Park Seoham x Park Jaechan (cp trong phim Semantic Error)Dạo này xem phim Semantic error xong tui bị u mê cp này quá nên phải tìm truyện dịch cho đỡ vã nè mấy cô, ai muốn hít thêm về cặp chú với em pé này thì nhào dô luôn đừng si nghĩ nhe =)))Lưu ý: bản dịch chưa có sự đồng ý của tác giả, vui lòng không reup hay chuyển ver!…
"Người đem lòng yêu một dòng sông chỉ vì họ chưa nhìn thấy biển cả. Riêng tôi, nhìn thấy cả dải ngân hà, nhưng trong lòng chỉ có 1 vì sao" -Saving of youth-_______________________________________________Shoto vẫn còn chút kí ức bị vỡ vụ khi đó. Bóng dáng cậu thiếu niên xinh đẹp đứng chắn trước mặt cậu, ánh sáng từ đèn đường dường như bị bóng hình đó che khuất, toàn bộ tầm nhìn của đứa trẻ khi ấy đều đặt trọn trên người cậu thiếu niên trước mặt, hơi ấm từ lời nói của người ấy phả lên gương mặt cậu xua đi vết tích lạnh lẽo mà vệt băng để lại ....chỉ là sau lần gặp mặt ấy, Shoto mãi cũng không ngờ được rằng cậu thiếu niên khi ấy sẽ để lại trong cậu nhiều chiếp niệm đến vậy ....…
Jungkook tất nhiên không hề hay biết gì đến những suy nghĩ đen tối đang vần vũ trong đầu kẻ rỗi việc bên cạnh. Cậu hoàn toàn tập trung đến nỗi môi cậu hơi bĩu ra một cách vô thức, mái tóc bắt đầu có dấu hiệu rối rung lên vì cậu cứ liên tục vò đầu mỗi khi bí ý tưởng, và chiếc áo phông quá khổ đã trễ hẳn xuống từ bao giờ, để lộ một phần vai và xương quai xanh của cậu. Taehyung nhìn vào phần cơ thể lộ ra ấy, tưởng như nghe thấy cả những lời gọi mời thầm thì vang lên khắp nơi, và anh biết mình không thể chịu đựng được hơn nữa.…
Có người toả sáng.Có người đứng phía sau ánh sáng.Nhật Linh - coser nổi tiếng, hay livestream giữa đêm, em khóa dưới đầy năng lượng.Hoài Nam - sinh viên kỹ thuật trầm tính, làm staff hậu trường, chỉ biết im lặng theo dõi.Họ gặp nhau vì một sự kiện.Một ly trà sữa. Một ánh nhìn.Không ai biết liệu đó có phải là bắt đầu của một điều gì đó.Nhưng mỗi lần cô nói, cậu đều lặng lẽ lắng nghe.Một câu chuyện về tình cảm thầm lặng, như ánh sáng hắt qua rèm cửa - không chói, không rõ ràng, nhưng đủ để thấy lòng mình lay động.…
Đây là chuyện đầu tiên lên còn nhiều sai sót.~~~~~~Ông trời cho chúng ta được gặp nhau, cho chúng ta có tình cảm với nhau nhưng chắc ông trời lại không cho chúng ta tình cảm với nhau…
đây là chuyên mục review đam mỹ của mập, đúng hơn là spoil tình huống trong truyện. =))nếu bạn muốn đọc truyện gì mà muốn coi review trước thì cứ liên hệ với mập ~(•v•)~ ♡♡Thể loại nào cũng review sinh tử, abo, cổ trang tổng tài, hiện đại.... Mị sẽ không nói chi tiết đâu bởi nói chi tiết bạn biết hết rồi đọc cũng không vui nữa. Ahihi mập đúng là tốt tánh mà.À nếu tùy hứng mị sẽ đăng vài bức hềnh nơn cho mí bợn coi. A ('_'~)~ liên quan vcl ra....Cho dù không ai đoc vẫn làm dì dui =))…
Từ lần đầu tiên nhìn thấy anh cô đã biết sẽ có một ngày cô rung động vì anh. Từ lần đầu tiên anh đưa ô cho cô, cô đã biết sẽ có một ngày trái tim cô lỗi nhịp vì anh. Từ lần gặp lại cô cũng đã biết nhất định sẽ có một ngày cô yêu anh. Thế nhưng... cô lại không biết sẽ có một ngày cô sống chết cũng muốn ngừng yêu anh... * * *Một cơn gió thổi qua làm cho cái lạnh càng thêm ê buốt. Nhấp một ngụm cà phê cô trấn tĩnh lại bản thân mình. Người đàn ông đang ngồi đối diện cô ngũ quan không tồi mà nói thật lòng thì quả thật đẹp đến mê người. Chiếc mũi cao vút thật quyến rũ, đôi môi mím chặt khi cười sẽ để lộ ra chiếc răng khểnh bên phải trông rất có duyên như ánh mặt trời mùa đông vậy- thật sự rất ấm áp...Cô khẽ nhếch mép cười giễu bản thân mình. Người đàn ông này từ khi bước vào đây à mà không, không thể nói là bước được là đưa vào thì đúng hơn...khuôn mặt lúc nào cũng sa sầm lại, ánh mắt lạnh lùng chưa bao giờ rơi trên người cô cả. Vậy mà cô lại nhớ rõ, nhớ rõ đến từng chi tiết lúc anh cười. Khuôn mặt ấy vốn dĩ đã từng quen thuộc với cô, rất quen thuộc... quen thuộc đến từng hơi thở... Nhưng nó vốn đã không còn thuộc về cô kể từ 2 năm trước nữa rồi... * * *" Anh An, mai Noel rồi đó, đêm mai chúng ta đi ăn gì nhé?"" Anh An, hay mình đi ăn món Hàn ?" " Hay đi phố A ăn sushi nha anh?" " Hay em nấu cho anh ăn nhé?" " Anh An...?" - " Anh muốn ăn em. Hửm?"Diệp Hiên Lam: "..."…
Tác giả: Vãn Lộc Nhưỡng ĐàoTên khác: Ta là đệ đệ ba tuổi rưỡiGiống như mỗi lần quyển tiểu thuyết đều có người như vậy, bọn hắn vì yêu mê dốc hết tất cả. Bọn hắn bởi vì các loại nguyên nhân không có cảm thụ qua thân tình, từ nhỏ hoặc chịu đựng các loại ngăn trở hoặc trôi giạt khấp nơi chờ bị nhân vật chính cứu vớt, sau đó xem hắn/ các nàng vì duy nhất. Vì tiêu trừ oán khí, đệ đệ muốn đi tiểu thế giới, lại để cho nam xứng nhân sinh trở về quỹ đạo. 1/ Niên đại văn trong nam xứng:rõ ràng có thể trở thành thiên chi kiêu tử, cuối cùng lại lâm vào bùn ở bên trongĐệ đệ thò tay muốn ôm một cái:ca ca, đói đói, nhỏ hơn ô tôCa ca:đối mặt nhân vật chính dây dưa, thực xin lỗi, ta còn có đệ đệ phải nuôi2/ Biến hình kế trong nam xứng:chẳng qua là tính cách nghiêm túc chăm chú, kết quả lại bị toàn bộ mạng lưới hô đánhTiết mục trong đệ đệ níu lấy tiểu bít tất:ca ca, cái này vớ vớ mặc không hơnCa ca ôn nhu ôm lấy:tiểu béojio nâng lên3/ Khoa cử văn trong nam xứng:rõ ràng là lương tài mỹ ngọc, kết quả lại bị áo trắng tự vậnĐệ đệ ôm mô hình:ca ca của ta chính là đệ nhất thiên hạ lợi hại, ca ca là giỏi nhất! Ca ca rụt rè mỉm cười:là, ca ca sẽ hảo hảo cố gắng ......( thế giới trình tự bất định)CHÚ Ý:1/ tình cảm anh em gia đình, không phải tình yêu2/ hành văn tiểu học, không cần bắt bẻ…