Dương: Chỉ là những điều au nghĩ về manhua thôi. Hầu như toàn ném đá hoặc mấy câu than thở về các nhân vật thôi. Thủy: - Nói sao giờ nhỉ? Ngoài ném đá ta bao trọn ăn đá mà rep :) Cố gắng phản bác nhé?( Đây là bộ thuộc phần SL nên không có thời gian ra chap. Yêu cầu suy nghĩ kỹ trước khi nhảy hố )…
Tôi lặng lẽ ngồi đấy, để Nguyễn Hoàng Hải Lâm tựa đầu vào vai mình, để cái mùi thơm trầm ấm của nó chạy dọc sống mũi tôi, chạy thẳng tới trái tim đang chùng xuống. Thi thoảng tôi lại đưa tay vuốt mái tóc mềm mại của nó như dỗ dành em bé. Nó khóc lâu lắm. Dư âm của những tiếng nấc nghẹn ấy cứ còn mãi vang vọng trong đầu tôi đến tận bây giờ. Tôi có thể cảm nhận được cả người nó đang run lên bần bật, không rõ là do còn cảm thấy sợ hãi, hay là do cố nén lại tiếng nức nở nhưng cảm xúc lại cứ òa ra. Bối rối, tôi muốn an ủi nó vài câu nhưng cứ ngắc ngứ trong đầu mãi rồi lại thôi. Vì tôi biết, tôi chưa bao giờ giỏi trong việc an ủi người khác. Những lời tôi nói ra có lẽ là khá vô nghĩa và tôi sợ khi nghe xong những lời ấy, nó sẽ chỉ thêm buồn. Tôi khẽ thở dài, rồi lại đưa tay lên vuốt nhẹ mái tóc của nó, như để nhắc cho nó nhớ rằng, nó vẫn còn có tôi.o0o0o0o0o0o0o0o0o0o0o0o0o Lưu ý: Truyện về những đứa trẻ bị tổn thương tự chữa lành cho nhau, vì vậy có mang nhiều hơi hướng tiêu cực Hầu hết tất cả nhân vật và tình tiết trong truyện đều là giả tưởng, không có thật. Tôi không cho phép bất cứ ai lấy cắp truyện của tôi, hãy thể hiện mình là người có học!…
Tên truyện: ANH Ở PHÍA NAM ĐÁM MÂYTác giả: Cảnh Hành Tên Hán Việt: Tha tại Vân Chi Nam Thể loại: Hiện đại, cảnh sát chống ma tú.y x phóng viên, trinh thám phá án, cảm động, BE/HE tùy cảm nhậnSố chương: 20 Chương dài (40 chương ngắn)Editor: Fanpage Trên Kệ Sách Có Gì? / Fanpage Áo_bông_nhỏConvert: April (Wikidich)Giới thiệu: Khi mới gặp, anh cả người toát lên vẻ khát máu, như bóng ma chìm sâu.Anh hỏi, cô là ai? Từ đâu tới? Đến đây làm gì?Thật lâu về sau, cô mới nghĩ ra câu trả lời chân chính, "Tôi là Thẩm Tầm, từ phương Bắc xa xôi đến Vân Nam, để gặp người mình yêu."Anh là Mufphy của cô, ban cho cô tình yêu say đắm mê người như trong mơ, mê hoặc linh hồn, choáng ngợp tâm trí, khiến cô thành ngh.iện. Cô như binh lính qua sông, mang theo kiều diễm, vì anh vượt mọi chông gai, cam tâm tình nguyện đi về phía trước. "Trình Lập, nếu anh muốn quay về cưới em, một nắp lon cầu hôn cũng được." Thẩm Tầm. "Ở khoảng thời gian đen tối nhất trong cuộc đời, có một cô gái cố chấp yêu tôi như vậy."Trình Lập.…