Hey you, let me see your stress. Ewww, your stress so ugly because you don't read my story *Pặc pặc* dume nó so beautiful honey :3Này, bạn đã có một ngày mệt mỏi chưa? Nếu thế thì hãy ghé qua nơi này, tôi sẽ phang chetme stress của bạn bằng những câu chuyện hài hước xoay quanh cuộc sống của tôi. Nếu như bạn không hết mệt mỏi thì... kệ bạn vậy :>>**Truyện có sử dụng ngôn ngữ không đứng đắn, đề nghị các bạn nghiêm túc thích thì đọc mà không thích thì đọc :3…
Lần đầu Viết truyện có sai xót xin mọi người bỏ qua [Tôi luôn muốn có được thể xác,linh hồn và cả trái tim anh nữa,Nhưng tôi chẳng có gì ngoài thể xác của anh] _MintMint_…
"Anh này?""Có thể nói."Người đàn ông phía trước tựa vào cánh cửa ra vào ở phòng khách, tiện thể đưa miếng táo được gọt hình con thỏ nhét vào tay tôi."Em hỏi thử anh nhé? Anh nghĩ em sống còn bao lâu nữa?"Anh không nói gì nữa, bàn tay đang cầm điều khiển Tivi bỗng dưng để xuống, dùng cây gậy chỉ đường mò mẫm về phía giọng nói tôi. Tôi chớp chớp mắt, hai tay dang ra đợi anh đến ôm cái. Như đụng trúng cạnh sofa, anh từ từ ngả người xuống, vừa đúng cánh tay tôi chờ anh. Anh để tôi nằm dài ra gối lên hai chân của anh, vừa chải tóc cho tôi vừa nói nhẹ nhàng."Anh không biết, nhưng chắc chắn nhiều hơn anh."Tôi quay người lại, nhìn chăm chăm đôi mắt của anh, chúng vẫn thế, vẫn xám đục nhìn về hướng khác. Như thấy sự im lặng khá lâu của tôi, anh mới hỏi."Em lại nhìn anh đấy à?" Anh cười nói."Nào có!" Tôi lém lỉnh đáp lại, tay đút cho anh miếng táo ngon ngọt, tiện nhìn chiếc cằm chẻ dễ ghét quá nên hôn "chụt" cái.Đôi lúc đầu tôi lại nghĩ suy kì lạ, chúng nghĩ rằng "Anh không nhìn thấy cũng tốt, nếu mà anh ấy nhìn thấy dáng vẻ mình khi lén thơm ảnh, chắc anh sẽ cười đến chết mất!"…
Câu chuyện về các cp trong TR khi đi ăn cơm miễn phí :))Warning: Có thể sẽ không trùng otp, truyện hoàn toàn là do tưởng tượng và sẽ có H nên ai cảm thấy không phù hợp thì quay lại nhé!!…
Cuốn tiểu thuyết được kể lại bởi một người đào tẩu trẻ khỏi Nga, về sự can thiệp cá nhân của anh trong các cuộc đàn áp có chủ ý, có hệ thống của Liên Xô đối với tất cả các giáo dân Kitô hữu vào cuối những năm 60, đầu những năm 70.…
Tâm sự và cũng có tí gửi gắm nhỏ. Đây không phải là truyện, mà là những lời tự thoại mà tôi nói với bản thân mình, hoặc là với một người invisible mà tôi nghĩ tôi đang trò chuyện cùng.…