atsh || 1 Người Già Và 30 Cái Mỏ Hỗn
Cái chung cư này không ngày nào là không rộn ràng um sùmOOC nhé mấy níKhông mang nó đến với các anh!!! Cám ơn…
Cái chung cư này không ngày nào là không rộn ràng um sùmOOC nhé mấy níKhông mang nó đến với các anh!!! Cám ơn…
Không recommend dưới mọi hình thức nhé.Tác giả: Tương Tử BốiEditor gốc: Tiểu Dài Mân DòngSố chương: 56+ 5PNTình trạng: HoànThể loại: Nguyên sang, thuần ái, tình yêu hiện đại, chủ thụ, nhẹ nhàng, đô thị tình duyên, tình yêu giới công sở, ngọt văn.Câu chuyện về một ông chủ lưu manh, mạnh miệng nhưng dễ mềm lòng công x hoạ sĩ đáng yêu, ngốc nghếch hướng nội thụ.Mối tình vụng trộm ở chốn công sở, chuyện ngớ ngẩn ngọt ngào mỗi ngày.__Chuyển ver chưa có sự cho phép của tác giả- sẽ gỡ ngay nếu có vấn đề.…
"DÃ THÚ DƯỚI VÁY EM" [ Cô gái đáng yêu vs Đương kim vô địch quyền anh đến đi đường cũng bạo khốc]🥊Tác giả: Cảnh Kỳ Tâm🥊Độ dài: 56 chương và 9 NT🥊Thể loại: Nguyên sang, ngôn tình, ngọt văn, song xử, 1vs1, HE🥊Couple: Lệ Kiêu, Vân Đóa🥊Bìa & Edit: riri_1127Trên võ đài quyền anh, người đàn ông cao lớn nhanh nhẹn bình tĩnh, ra quyền tàn nhẫn, chỉ bằng một chiêu đã KO đối thủ trên mặt đất. Lúc anh nhận lấy đai lưng Champion vàng chói lóa, cơ thể cường tráng cùng khóe mắt còn đang rỉ máu, bạo phát hormone tỏa ra bốn phía. Quần chúng ăn dưa: Lệ Kiêu biệt danh "dã thú" ,cũng không biết vị tiên nữ nào có phúc hưởng thụ đây. Nhưng mà, anh ấy ngay cả mấy cô gái bảo bối làng quyền anh cũng chẳng để vào mắt, hay là mắc có bệnh gì khó nói ?!!( đầu chó. jpg)Tin tức "Dã thú" không gần nữ sắc lan nhanh như cháy rừng, mãi cho đến khi nhiệt sưu bùng nổ!!!Là một tấm ảnh chụp: Quyền vương bạo khốc đang quỳ một gối xuống đất, ở đường lớn cột dây giày cho một cô gái nhỏ!Lệ Kiêu quỳ một gối xuống, đuôi mày khóe mắt đều tràn ngập nhu tình, nào còn có vẻ tàn nhẫn trên võ đài quyền anh đâu chứ. Sau khi buộc dây giày, anh ấy lại tháo sợi chun buộc tóc trên cổ tay ra, ôn nhu cột tóc cho cô gái đang ăn kem say sưa. Thủ pháp thành thạo, kỹ thuật tuyệt đỉnh :) Vân Đóa nhẹ nhàng đưa mũi giày đá đá anh, bất mãn chu chu miệng: "Anh kéo ống quần em xuống làm gì thế? Để lộ cổ chân mới đẹp mà!"Lệ Kiêu nâng cổ chân trắng nõn của cô lên, thanh âm sủng nịnh: "Ngoan nào, cẩn thận cảm lạnh."…
Ngọt ngào nhẹ nhàng ạ. Có thể là chữa lành, cũng có thể là chưa rách vết thương chưa lành ạ.Mỗi chap là một truyện ngắn, nó sẽ không theo một quy luật nào cả. Có thể tạm xem, mỗi chap là mỗi thế giới khác nhau.…
Thuở ban đầu, khi họ gặp nhau còn là những thiếu niên. Vương Sở Khâm và Tôn Dĩnh Sa, một người mang sự nhiệt thành của tuổi trẻ, một người sở hữu sự kiên cường của thiếu nữ.Khuôn mặt non nớt ẩn chứa ánh sáng rực rỡ của một tương lai vô cùng xán lạn, tựa như những vì sao trên bầu trời đêm.Cho đến khi hình bóng và ước mơ hòa vào nhau, sự đồng hành này dần trở nên rõ ràng.Thời gian trôi đi, năm tháng trao tặng. Không chỉ là vinh quang, mà còn là vô số khoảnh khắc cùng nhau nâng đỡ, là tình tri kỷ theo đúng nghĩa.Tâm tư tuổi trẻ, cuối cùng cũng trở thành một khung cảnh rực rỡ, tráng lệ.Mô tả:Thích viết về những câu chuyện vụn vặt, day dứt của tuổi trẻ. Cố gắng bám sát dòng thời gian, cố gắng giảm thiểu OOC (lệch tính cách nhân vật)...Tác giả: dianmo1108…
Mang yếu tố ngược, 🔞, HE.Chúng ta là gì của nhau? Câu hỏi mà biết bao nhiêu người đã dùng cả cuộc đời để tìm kiếm. Có ai may mắn vừa yêu đã yêu đúng người. Gặp được nhau là cái duyên bên cạnh nhau lại là cái nợ. Để mãi mãi thuộc về nhau chúng ta phải yêu đúng cách, tìm đúng người cùng nhau cố gắng vì hạnh phúc vì 1 nửa còn lại mà xây dựng. Trải qua bao thăng trầm của cuộc đời ngày càng khẳng định vị trí, giá trị của đối phương đã cho và nhận được gì. Không cần anh yêu em, em yêu anh. Mà đơn giản chúng ta là của nhau.…
Thể loại: Thanh xuân vườn trườngJang Wonyoung, tiểu thư cành vàng lá ngọc của gia tộc Jang danh tiếng, sinh ra đã như một đóa thạch thảo lạnh nhạt giữa mùa đông - đẹp đẽ, kiêu kỳ, và tưởng như xa cách với tất cả mọi thứ trên thế gian này.Một biến cố bất ngờ buộc nàng phải rời xa cuộc sống xa hoa, về lại vùng đất yên bình Dunsan-dong, bắt đầu những ngày tháng bình dị chưa từng trải qua.Ở nơi ấy, Wonyoung gặp Ahn Yujin - lớp trưởng hoạt bát, rạng rỡ như ánh mặt trời sớm mai, cô gái khiến bao người ngước nhìn bởi tài năng, vẻ đẹp khỏe khoắn và trái tim dịu dàng.Ban đầu, giữa họ là sự lạnh nhạt, là hiểu lầm, là tự tôn chạm tự tôn.Nhưng dần dần, trong từng ánh mắt chạm nhau ngượng ngùng, từng cái chạm tay vụng về, từng nhịp thở hòa vào nhau trong những ngày mưa phùn lất phất, khoảng cách ấy dần tan ra.Wonyoung - tưởng chừng ngạo kiều không thể chạm tới - hóa ra lại là một cô mèo nhỏ dụ hoặc, mềm mại và bám người một cách vụng về.Yujin - tưởng chừng chỉ biết nở nụ cười nồng nhiệt - hóa ra lại cất giấu trong tim mình những mạch xúc cảm sâu sắc hơn bất cứ lời yêu nào.Họ yêu nhau, theo cái cách tự nhiên như hơi thở, ướt át như cơn mưa đầu hạ, bồng bềnh như những ngày nắng quấn lấy tóc ai.…
Hồi còn học đại học, Châu Kinh Trạch và Hứa Tùy là hai cá thể hoàn toàn đối lập, khác nhau một trời một vực, hai người họ vĩnh viễn sẽ không xuất hiện cùng lúc.Một người tùy hứng phóng đãng, luôn được đám đông vây quanh sùng bái. Còn một người lại vô cùng yên tĩnh ngoan ngoãn, dễ dàng bị phớt lờ đi sự tồn tại.Cô ở thư viện miệt mài làm đề thi thử, trong lúc vô tình đã nhìn thấy anh cùng người khác tình cảm mập mờ. Cô cũng tận mắt thấy anh đổi hết người bạn gái này đến người bạn gái khác.Một lần bạn bè tụ tập, Hứa Tùy uống say, ngay tại chỗ đông người khích lệ bản thân đi tỏ tình.Châu Kinh Trạch sửng sốt, sau đó anh rướn khóe môi, hờ hững nói: "Xin lỗi nhé, cậu ngoan quá rồi."❤❤❤2. Gặp lại nhau, anh vẫn giống trước kia kiêu căng ngạo mạn. Vô số lần cố ý vô ý chạm mặt nhau, Hứa Tùy đều đã che giấu thật kỹ những suy nghĩ vốn không nên có trước đó và giữ khoảng cách với anh.Nhưng anh lại từng bước từng bước ép sát khiến cô không còn nơi trốn tránh. Hứa Tùy bị anh ép lên tường, cô thấp giọng nói: "Tại sao lại là tôi?"Châu Kinh Trạch cúi đầu sát lại bên tai, hơi thở ấm nóng, ngữ khí xấu xa: "Chẳng tại sao cả, lúc trước là do anh mắt mù!"…
Trải qua đủ hỉ nộ ái ố trên đời, Lee Minhyeong được nhân duyên sắp đặt cho gặp ánh trăng sáng lòng mình - Ryu Minseok.__________________Author: Yeian⚠︎︎ You are not allowed to repost or change the version without my permission ⚠︎︎( Không được phép đăng lại hoặc chuyển ver khi chưa có sự cho phép của tôi )© @celwsyei…
"Tình yêu của em là thứ duy nhất có thể khiến anh chìm vào cơn mơ, và cũng là thứ duy nhất đánh thức anh trở lại."_your love is the only thing that can make dream, and the only thing that can wake me again._…
Tác phẩm: Xuyên thành một cái ngốc tửTác giả: Thất Nguyệt NgạnPhi v chương chương đều điểm đánh số: Tổng số bình luận: 6591 Số lần bị cất chứa cho đến nay: 16497 Số lần nhận dinh dưỡng dịch: 19101 Văn chương tích phân: 246,445,008Thể loại truyện: Nguyên sang - bách hợp - giả tưởng lịch sử - tình yêuThị giác tác phẩm: Chủ côngHệ liệt tương ứng: Còn tiếp chính đổi mới chi tiểu ngốc tửTiến độ truyện: Kết thúcSố lượng từ toàn truyện: 482180 tựBản quyền chuyển hóa: Chưa xuất bản (Liên hệ xuất bản)Trạng thái hợp đồng: Đã ký hợp đồngTác phẩm vinh dự: Thượng không có bất luận cái gì nhận xét tác phẩmTag: Linh hồn thay đổi Xuyên qua thời không Sảng văn Cổ đại ảo tưởng Băng sơnTừ khóa tìm kiếm: Vai chính: Khâu Lương, Tống Kiến Sương ┃ vai phụ: Thật nhiều thật nhiều ┃ cái khác: Ngọt văn…
Khi một chàng trai dùng đủ cách để câu dẫn người đàn ông, không phải vì tiền, vì tình, mà chỉ vì danh phận, người đó sẽ làm như thế nào???Dĩ nhiên, vị thương nhân của chúng ta đời nào chịu thiệt. Thế là...lăn giường thôi chứ sao??Chàng trai gian xảo gặp phải người đàn ông nham hiểm, hươu chết về tay ai còn chưa biết. Chỉ biết thật sự là một cuộc chiến tình trường nảy lửa. ...Người ta đều nói con trai nhà họ Hoàng dịu dàng thùy mị, nhưng anh lại cảm thấy chàng trai này còn tinh ranh hơn cả hồ ly. Thú vị hơn chính là con tiểu hồ ly này lại coi anh là một con cừu béo. Sau một đêm xuân triền miên, Nguyễn Quang Anh nhìn bản thỏa thuận trước mặt, ngạc nhiên hỏi: "Em làm nhiều việc như vậy, chẳng phải vì muốn gả cho tôi sao?"Hoàng Đức Duy lắc đầu: "No no, tôi chỉ muốn được cái danh 'bà' Nguyễn."Cái danh? Nguyễn Quang Anh nhếch môi, sau đó xoay người đè cậu xuống dưới. "Thật ngại quá, trước nay tôi chưa bao giờ làm ăn lỗ vốn."…
Đây là tập hợp đồng nhân văn của phim Thèm Muốn mà mình mới nhận được lời gợi ý từ một bạn dễ thương để lên list. Tất cả đều là bản dịch có sự góp sức của các công cụ chuyển ngữ và AI, sẽ có sai sót, hy vọng mọi người vui vẻ bỏ qua nha.Tôi chưa xem phim nên đây sẽ là tập hợp all cp, thấy gì up nấy.Cảm ơn sự ủng hộ của mọi người.…
Tôi đã từng nghe ai đó nói một câu như thế này: "Uống nhầm một ánh mắt, cơn say theo một đời..."Ấy, phiền phức thế, tôi thề là tôi ghét cái loại tình yêu sét đánh, chẳng có chút tin tưởng nào cả.Vậy mà ngang trái thế nào, tôi lại lỡ uống nhầm ánh mắt của ai đó khi mới lần đầu tiên gặp mặt.____Vô tình đọc được fic này, thấy truyện hay nhẹ nhàng nên muốn cover lại cho mọi người cùng đọc. Chỉ là 1 ShortFic thoiiiii.Author: Mooncaca…
Ai ai cũng biết, Lương Dược của trường Cửu Trung xinh đẹp lại kiêu căng, không ai dám chọc.Nhưng rất ít ai biết, cô còn có một cô em gái song sinh mềm mại yếu đuối.Một ngày nọ, em gái rưng rưng nước mắt cầu xin cô: "Chị, chị có thể giúp em theo đuổi một nam sinh không? Chúng ta giống nhau như vậy, cậu ấy nhất định sẽ không nhận ra đâu."Lương Dược: "Không được, đầu óc của chị đây lại không có bệnh."Ba mẹ từ trước đến nay luôn thiên vị em gái: "Nếu chuyện này thành công thì sau này tiền tiêu vặt của con sẽ tăng gấp năm lần."Lương Dược: "Chị cảm thấy chị có thể."Vì thế Lương Dược thay váy trắng, duỗi tóc thẳng dài, giả thành bạch liên hoa đi theo đuổi nam sinh cho em gái.*Sở Trú nhờ vào thành tích hạng nhất toàn thành phố nhập học ở trường Nhất Trung, tính tình lạnh lùng kiêu ngạo, hoàn toàn xứng đáng là nam thần của toàn trường, xung quanh có vô số người theo đuổi, nhưng anh chưa từng để tâm đến những thứ đó.Cho đến một ngày, anh phát hiện người theo đuổi anh trước kia, tính cách đột nhiên thay đổi hoàn toàn, thế mà lại trở nên... có chút đáng yêu."Này, tôi thích cậu, có thể mời cậu đi ăn không?"Cô gái trước mắt cắm hai tay vào túi, cười nói xinh đẹp."Không đi." Sở Trú vòng qua người cô muốn đi khỏi đây, nhưng cô gái lại nhanh chóng duỗi tay nắm lấy cổ áo của anh."Sự nhẫn nại của tôi có giới hạn." Khuôn mặt xinh đẹp của cô gái sát lại gần, con ngươi đẹp đến mê hoặc lòng người."Nếu hôm nay cậu vẫn không thích tôi, thì đừng mơ bước khỏi nơi này một bước."Rất lâu về sau, Lương…
"Đâu cần áo, ôm em là đủ ấm rồi!" Anh nhìn tôi đầy âu yếm rồi đưa tay qua eo tôi, siết nhẹ. Mặc dù đã cách một lớp áo dày nhưng tôi vẫn cảm nhận được hơi ấm từ bàn tay anh đang kéo mình lại gần. Anh ép tôi thu gần khoảng cách theo một cớ tự nhiên. Tôi cảm nhận được mùi hương thanh mát quen thuộc, không quá nồng như nước hoa mà rất dễ chịu. Mùi hương như đem dư vị của biển, cũng chính là signature của anh. Thoảng qua một lần là khiến người ta nhớ mãi. "Sao vậy, không muốn ôm anh à?" Anh lại ghé vào tai tôi nói với giọng thân mật. ... Lưu ý:- Truyện ra chương mới với tốc độ rùa bò - 70-80% địa danh được đề cập có thậtNgày bắt đầu: 17/10/2023Dự kiến: khoảng 60 chươngNgày hoàn thành: ??/??/2025Artist: Thảo Nguyễn…
Anh chú và em bé nhà hắn…
Tác giả: Từ Từ Đồ ChiThể loại: Hiện đại - Bác sĩ đại thúc (thánh mẫu) công và mỹ thiếu niên dụ thụ - Kết thúc viên mãnSố chương: 66 chính văn, 11 phiên ngoại, 3 đặc điểnEditor: Kurokochii | Beta: Ngọc LanBác sĩ Vương Cẩm tình cờ nhặt được Ngạn Dung, một thiếu niên dụ lai, bên đường. Trong bóng tối, vẻ đẹp của cậu trai trỗi dậy đầy quyến rũ. Không kìm được cảm xúc, Vương Cẩm đem Ngạn Dung về và khám phá ra vào buổi sáng hôm sau, người đẹp đó chỉ là một đứa bé con. Cuộc gặp gỡ này đánh dấu sự xuất hiện của hai linh hồn đồng điệu, từ việc yêu thương bản thân đến yêu những điều tầm thường của đối phương, Vương Cẩm và Ngạn Dung đi tới bên nhau đến khi thực sự tuyệt vọng. Họ khác nhau 17 tuổi nhưng niên thượng không cản được tình yêu của hai người.Nhân vật chính: Vương Cẩm x Ngạn DungNhân vật phụ: Tạ Trúc Tinh x Vương Siêu.…
quanghung.masterd and liveyoursdripyours |8515 lần nói anh yêu em ở trong mess nếu mà em search,cũng tới lúc mình phải quên đi thôi dù từng có với nhau là rất nhiều cam kết…
Khép hờ đôi mắt, Chí Mẫn từng chút một cảm nhận hơi thở mình yếu đi. Ha, đến phút cuối đời, Chí Mẫn vẫn như vẫn lạnh lẽo tĩnh mịch không ai biết tới. Chí Mẫn thiết nghĩ, liệu nhiều năm sau, đến khi mộ mình xanh cỏ, liệu rằng nó có nhận được sự quan tâm của người khác, có nhận được một nén nhang trầm sưởi ấm hay không?Máu nhiều quá, càng ngày càng đỏ, màu đỏ bao trùm lấy căn phòng làm hoa mắt Chí Mẫn. Nó nghĩ về những đắng cay tủi nhục mình đáng lẽ ra không nên nhận từ gia đình này. Tuy vậy vì Tại Hưởng, Chí Mẫn gắng gượng bao lâu nay vậy mà...Chí Mẫn mệt rồi, đã quá đủ, vẫn là nên kết thúc thôi. Nó phải giải thoát cho Tại Hưởng lẫn bản thân mình. Ấy vậy mà lần này, thoát được Tại Hưởng, lại gặp phải Chính Quốc~o0o~Em sẽ đợi anh mỗi sớm chiều tà, ngay trên đồi Hoàng Hôn...…