" Mẹ nó! Các ngươi đều không phải người!" Lam Diệp Phù khuôn mặt đầy hắc tuyến nhìn ba cục bánh bao nhỏ ngồi ngay ngắn trước mặt " Nhất là ngươi a, Nam Cung Thi Nguyệt, mới 3 tuổi liền được cả thế giới gọi là tiểu nãi nãi! Các ngươi đều cút!Nếu có ai đó hỏi ai sinh ra ngươi, đừng có khai là mẹ a!!"" Cái đó...cha cũng không phải người thường mà" Tiểu khả ái Thi Nguyệt vô tội hướng ngón tay về phía nam nhân trẻLam Diệp Phù bực bội liếc lão công đang tươi cười chói lọi " Mấy người các ngươi tốt! Hảo hảo tốt!Vậy ta liền cút! Trong cái nhà này ta chính là người bình thường nhất!"…
Đọc tên truyện nghe có vẻ đau khổ nhở? Nhưng không bạn ơi, để tôi giải thích cho bạn hiểu vì sao ngược dòng bi thương nhưng lại không phải chuyện buồn. Đọc truyện đi rồi bạn sẽ hiểu ý của tôi. Tôi là fan OTP Andray ( AndreexBray ), nói thiệt là tôi cũng chẳng biết sao mình lại nhảy lên cái quả chiến hạm này đâu, chắc dòng đời đưa đẩy. Nên là thông tin chi tiết về cả 2 nhân vật chính, tôi không quá rành đâu, có lẽ trong quá trình cốt truyện diễn ra sẽ có vài sai sót ấy, có gì cứ góp ý nhẹ nhàng với tôi nghen. Bản thân tôi cũng chưa biết mình sẽ viết bộ này như nào đâu, tới đâu thì hay tới đó thôi, nhưng đang hứng thú nên sẽ ko drop đột ngột đâu. Đấy, vậy thôi. Và đây là fic của tôi, có thể sẽ OOC nghen, nên là đừng mang đi đâu khi chưa hỏi ý tôi đấy. Thấy có mấy bạn cứ chụp ảnh fic rồi cmt vào bài viết của Tee, thậm chí là 2 chính chủ luôn. Ko có rén nhưng mấy bạn làm vậy là ko tôn trọng chúng tôi ấy, làm quá lên mà chính chủ ko thích là người ta sẽ đánh vào mấy fanfic đầu tiên này, nên là thà hỏi xin rồi đăng thì ok thoải mái, chứ tự ý đăng linh tinh mà để con này phát hiện là ko xong với tôi đâu. Vậy thôi, tôi hứa sẽ đem đến cho các bạn một bầu trời thanh xuân ngọt lịm với các cung bậc cảm xúc thăng hoa nhất có thể, và sẽ bám vào Rap Việt nghen, vì RV gần như là cái nôi của OTP ấy. Tác giả : Nguyệt Hàn.…