Hi! Mình là các bạn, mình viết truyện là để thỏa mãn trí tưởng tượng của mình. Rất mong các bạn Ủng hộ. Cái trước quá dài dòng và khoa trương nên bây giờ mình sẽ theo chủ trương nói ít làm nhiều. Cảm ơn các bạn đã đọc.Mình nghĩ đến hè mình sẽ ra nhiều hơn nhưng mình lại ra ít hơn =))) Vì mình suốt ngày rú ở trong nhà nên ý tưởng nó đi chơi hết rồi 🏕…
Hắn đã ở bên nàng thời khắc sinh tử nàng đã thề sẽ chỉ yêu mình hắn.Huyết án Vân Tịnh môn năm đó là một nỗi ám ảnh không bao giờ quên được. Trần Quân về phát hiện Vân Tịnh môn máu chảy thành sông thì điên cuồng, tưởng nàng đã chết. Nàng đỡ cho hắn mũi tên độc cận kề cái chết,Trần Quân dùng tất cả tu vi để truyền cho nàng giữ lại tính mạng cho nàng nhưng chính bản thân hắn lại chết đi. Phong ấn lại ý thức của nàng hắn để nàng lại trong Hàn Băng cốc một ngàn năm. Ngàn năm sau tỉnh lại chẳng nhớ bản thân là ai, quên đi duyên tình của hai người. Ngàn năm luân hồi chuyển thế biết bao lần chia ly cuối cùng quanh đi quẩn lại một vòng lại phát hiện bản thân lại yêu hắn. Nhưng hắn và người con gái khác đã yêu nhau, nàng luôn lẳng lặng đi theo hắn giúp đỡ hắn cuối cùng cũng chỉ đành dùng tính mạng mình trả lại cho hắn. Lần nữa lại chìm vào giấc mộng trong Hàn Băng cốc.Ta từng nghe người ta nói vận mệnh là do mình quyết định nhưng sao bây giờ ta lại cảm thấy hai từ vận mệnh này luôn đeo bám ta, trói buộc ta vào những dằn vặt đau khổ nhất.…
Ba năm sống không bằng chết tra tấn, bị mẹ kế mang đến nữ nhi nhổ dưỡng khí tráo, lại trọng sinh ở mẹ tự sát ngày nào đó.Thời gian nếu có thể trọng đến, như vậy hết thảy bi kịch nàng đều phải ngăn cản.Thiếu nàng mẹ con nàng muốn nhất nhất đòi lại đến.…