《僵尸王爷》作者:诗花罗梵Tấn Giang 2014-06-10 kết thúcTrước mắt bị thu tàng sổ:433 văn chương tích phân:7,563,817[ văn án ]Dân quốc trong năm, nghèo túng thanh niên học sinh Đường Nghị Minh, cùng đồng học Tống Chí Lương đi tới bị vây khó khăn bên trong Dự Tây 「 thực nhân thôn 」Hành vi quái đản thôn dân, thiện ác khó phân biệt cương thi, làm người ta run rẩy cổ lão truyền thuyết, trở thành này hoang vắng thâm sơn trung nguy cơ tứ phía khúc nhạc dạo……PS: Ngôi thứ nhất nhân vật chính công.Nội dung nhãn: Dân quốc cũ ảnh linh dị thần quái kinh tủng huyền nghi kiếp trước kiếp nàyTìm tòi mấu chốt tự: Nhân vật chính: Đường Nghị Minh ┃ phối hợp diễn: Tiết Vân, Tống Chí Lương ┃ cái khác:…
Ai yêu thích thể loại cô trò thì mại dô❤️_____________________________________Nguyễn Hồng Nguyên(19 tuổi): Học trò lưu bang của trường THPT Thái Nhã, năm nay cô lên lớp 11. "Đàn Chị" của tụi cá biệt khối 10,12. Gia đình khá giả, cha mẹ cô đều định cư ở nước ngoài, hiện tại đang sống với ông bà nội .Lý Ngọc Hạ(26 tuổi): Mới về trường dạy và bộ môn của chị là ngữ văn, cha chị mất sớm, ở nhà chỉ có hai mẹ con hủ hỉ với nhau, mẹ chị giờ đang ở với bà ngoại nên chị đi dạy cũng đở lo. ______________________________________Cơ sở, địa điểm, nhân vật trên đều là hư cấu, không có ý bôi nhọ, xúc phạm đến cá nhân, cơ quan hay tập thể nào🥺Lần đầu viết truyện sẽ có rất nhiều thiếu sót mong chư vị bỏ qua cho❤️…
Phó Thu là người chấp hành nhiệm vụ xuyên qua các thế giới, có vai trò sửa lại lỗ hổng của từng nơi mà hắn đã xuyên qua. Sau khi đạt được chỉ tiêu mà hệ thống Chủ Thần đề ra, hắn được đưa trở lại thế giới cũ.Trước khi đi, hệ thống cho hắn biết thế giới thực của hắn đang phải đối mặt với tận thế sắp đến, tương tự với vị diện mạt thế mà hắn đã trải qua. Chủ Thần đồng ý cho hắn mang theo hai năng lực từ vị diện mạt thế, đồng thời tặng cho hắn "Món quà của Thần", xem như thù lao làm việc của hắn trong hơn vạn năm làm việc cho hệ thống Chủ Thần. Trở về với thực tại, Phó Thu nỗ lực đảm bảo an toàn cho người nhà, đồng thời sinh tồn trong thời đại mạt thế, kiến tạo một nơi yên bình không tranh đấu cùng những người thân yêu trải qua ngày.…
Tên Hán Việt: Học Trường Khóc Nhất CáTác giả: Mạnh LanEditor: Nai Vàng Ngơ NgácTình trạng: đang chạy nhảy tung baySố chương: 105 + x phiên ngoạiThể loại: đam mỹ, hiện đại, vườn trường, đô thị tình duyên, 1x1, HE, niên hạ...《Văn án》Lục Lẫm có sở thích rất kì quái, đó là thích xem người ta khóc.Nhưng đa phần những người đang khóc này đều làm hắn bực bội, chỉ cần một dòng nước mắt chảy ra cũng khiến cậu cực kì hưng phấn.Nhưng người kia lại cố tình không khóc, trong trường học nổi danh là nụ cười sát thủ.Lục Lẫm bày ra hết thảy biện pháp dùng để tra tấn Nhan Trạch, hy vọng đem học trưởng cao cao tại thượng nhiều người ngưỡng mộ khóc lóc cầu xin đưới chân hắn, nhưng làm thế nào cũng chỉ thấy người kia trưng ra bộ mặt chán ghét sợ hãi, còn không có một nửa giọt nước mắt.Thẳng đến khi có người nói cho hắn một cái phương pháp, trí tuệ của Lục Lẫm mới có thể khai mở...--------------------------CP chính: Dương quang lại phúc hắc yêu thích xem người khác khóc đại soái công X nhìn như cao quý lãnh diễm kỳ thật ngạo kiều nhuyễn manh không thích khóc mỹ nhân thụCP phụ: Tàn nhẫn độc ác bá đạo tổng tài công X tao lãng tiện mười tám tuyến tiểu minh tinh thụ._________________________Đây là tác phẩm đầu tay của tớ nên còn nhiều sai sót, mong các cậu điều chỉnh lỗi sai và bỏ qua cho tớ nhé. Edit có thể chỉ đúng 70-80% văn bản gốc, nhưng nội dung khônh có bất cứ thay đổi gì, chủ yếu là chỉnh sửa câu từ cho dễ đọc. Cảm ơn mọi người. Moah moah ta~…
Hai tháng sau một lần ngoài ý muốn ngủ cùng nhau, cô mang trong mình dòng máu của anh, anh và cô theo lời cha mẹ mà kết hôn.Cô nói: "Cố tiên sinh, tôi thích đồ ăn nhà hàng này", ngay ngày hôm sau đầu bếp nhà hàng đã trở thành đầu bếp riêng trong nhà cô.Cô nói: "Cố tiên sinh, tôi thích túi ở cửa hàng này", ngay đêm đó nhà thiết kế này liền trở thành người thiết kế riêng của cô.Những tưởng kết hôn không có tình yêu, cô và anh sẽ giống như trước, nhưng anh lại sủng ái cô đến tận trời. Cô muốn đi làm, anh không đồng ý, cô liền lén tìm việc nhưng cuối cùng do anh sau lưng dở trò quỷ khiến cô không tìm được công việc. Cô tức giận đến tìm anh, anh liền cười híp mắt an bài cho cô một công việc. Ngày hôm sau, cô vui vẻ đi làm lại phát hiện ra bản công việc của mình viết, họ và tên: Tần Chỉ Yêu, chức vụ: Vợ của Cố Dư Sinh…
Chỉ cần còn có tình yêuDù cho gian khó trăm điều, cũng qua... ______________| Tác giả : @Realwl| Thể loại : Ngọt văn, hường, tuổi học trò, HE _______________..." Ngày đó đã lỡ mất nhau rồi, thế nhưng trong thâm tâm mỗi người vẫn luôn hướng về nhau.."" Bốn năm qua đợi cậu như vậy, tưởng chừng chỉ có mình tớ nhưng hoá ra..""Chúng ta chưa từng cô đơn, vì ít nhất..chúng ta còn có nhau"... ________________Đây chỉ là những câu chuyện mà tôi gặp được trong cuộc đời nhiều muối của mình, thì thay vì tôi ghi vào nhật kí và bị người ta đọc được thì tôi mang nó lên đây và đưa vào từng nhân vật, vậy nên nếu có muốn đọc một câu chuyện thật hay và cảm động thì đừng trông chờ vào nó quá nhiều :'>Nhưng cứ đọc đi, để biết rằng vẫn còn có những điều ngọt ngào như vậy trên đời này...…
Hán Việt: Mộ thiếu, nhĩ lão bà hựu trọng sinh liễu Tác giả : Hoa Hoa Liễu Tình trạng :hoàn thànhNguồn : https://wikidich.com/truyen/mo-thieu-lao-ba-nguoi-lai-trong-sinh-WuCtru8h7GG8caeaVăn án : Nàng chết không nhắm mắt trên sông trôi ba ngày ba đêm , nhưng đến nhặt xác vẫn không phải chồng nàng. Nhìn nam nhân khẽ hôn thi thể hư thối của chính mình, nàng trong lòng cảm động liền nghĩ nếu có thể sống lại nhất định sẽ gả cho hắn... Sau, nàng thật sự sống lại còn trở thành muội muội của hắn. Mộ Dung Thừa nói : "Em thử chết nữa xem, tôi không ngại trở thành biến thái cùng thì thể động phòng đâu" Nàng khóc không ra nước mắt, ca ca của ta! Ngươi như vậy còn chưa đủ biến thái sao!?…
Câu chuyện bắt đầu trong một học viện danh giá, Thanh Lam nơi mà các nhân vật đều có một vai trò nhất định trong một kịch bản đã được viết sẵn. Diệp Tô Tô, một nữ sinh bình thường, bất ngờ nhận ra rằng mình chỉ là nhân vật trong một tiểu thuyết harem, nơi cô phải gặp gỡ các nam thần nổi tiếng ở trong trường và trở thành "nữ chính" trong câu chuyện. Nhưng trong thế giới bị chỉnh sửa, mọi thứ không như Tô Tô tưởng. Các nam thần không còn bị cuốn vào sự quyến rũ của cô như trong kịch bản, thay vào đó, họ bắt đầu nhận thức về những cảm xúc và số phận của chính mình.…
Fic dành cho Liễu Yêu Đảng(Dành riêng cho Liễu Yêu ĐảngVui lòng cho qua nếu cảm thấy không phù hợp)Câu chuyện tiếp diễn mấy trăm năm sau khi Tương Liễu chết, người bầu bạn của Tiểu Yêu cũng rời đi, Tiểu Yêu quay trở lại trấn Thanh Thủy gặp lại Mao Cầu bấy giờ đã hóa thành hình người, vô tình họ phát hiện ra cung bạc có thể hấp thụ máu của Tiểu Yêu và xuất hiện trên đó là một chiếc vảy rắn...…
Cuộc sống này, tình yêu là thứ khó lường, có thể rung động trong giây lát, hoặc cũng có thể hết rung động vào 1 thời điểm nào đó....Biết rõ yêu sớm là ko tốt, nhưng ko thể cản được sự rung động trước mặt cậu bạn cách mình 2 lớp...Năm ấy tôi mới 11t, tôi ko nghĩ mình sẽ có cảm xúc này, một loại cảm xúc tới tôi còn ko biết là gì,...Bản thân tôi xấu xí, học ki quá giỏi, còn cậu ấy, rất hoàn hảo, bạn tôi từng nói "cỏ dại sao với được tới mây"...Còn bản thân tôi thì bướng bỉnh, cứ đâm vào cố gắng học tập thay đổi bản thân để có thể cùng 1 thế giới với cậu ấy...Cấp 2, tôi với cậu ấy khác trường....Cậu ấy thích người khácTôi thì vì sự bồng bột chưa biết suy nghĩ của tuổi trẻ đã biết "yêu" và có cái được gọi là "tình đầu"...Sau này tôi lại 1 lần nữa thích cậu ấy....Nhân vật chính: Trúc My, Khánh Toàn,...Thể loại: học trò, thanh xuân vườn trường…
Tuổi học trò luôn lưu giữ những kỉ niệm đẹp nhất trong cuộc đời mỗi người... Có vui, có buồn, có sẻ chia, có cảm thông và có tình yêu trong sáng nhất... Ai ai cũng ao ước có mối tình đầu thuở học trò. Không mạnh mẽ, không chiếm đoạt không vật chất, chỉ có lãng mạn, có tinh thần. Mối tình nhẹ nhàng, trôi như chiếc lá non trên làn sóng êm ái... Mối tình đáng để mai sau lớn lên luôn phải nhớ về... Truyện này tôi viết không dành cho những bạn đọc thích phiêu lưu, thích nhiều cách trở... Truyện vô cùng nhẹ nhàng nhưng gợi cho chúng ta nhớ về tuổi trẻ... Tựa như lời bài hát, tựa như lời ru...! " Trong mỗi chàng trai đều có một người con gái mà bạn không được đụng đến. cô ấy mang tên mối tình đầu!…
Tên truyện: MỘT CHÚT YÊU THƯƠNGTác giả: TRÀ CHANHTên nhân vật chính:-Hoàng Hải Anh X-Nguyễn Đức KhanhNỘI DUNG:- bộ truyện mang hướng học đường nhẹ nhàng bối cảnh vùng đất tây nguyên nắng ấp, Anh và Khanh học cùng lớp với nhau ai đứa nó như cho với mèo ghet nhau kinh khủng sau lần tập kịch với lớp cho 20/11 thù hai đứa nó thân nhau hơn và biết hoàn cảnh của Anh khá là khó khăn, Khanh thường xuyên sang nhà Anh chơi và rủ Anh sang nhà nó chơi với đứa em gái của nó, nhà khanh khá giàu nhưng nó k hề tỏ vẻ hơn người đối với cô và mọi người, ba mẹ nó thường xuyên di lằm ăn xa chủ có nó và đứa em gái còn bé của nó ở nhà 1 mình, đời đây co dễ để hai đứa đên bên nhau, đăng là 1 cậu trapboy ngầm nhưng nó đâu có biết anh là 1 cô gái khó rung động bởi hoàn cảnh gia đình khó khăn nhà nợ nần chủ có mỗi mảnh đất để trồng cà phê và tiêu nên cô không giám yêu đương gì nhưng khanh đã lỡ va vào ánh mắt đẹp mê hồn của cô thích cô từ lúc nào không hay…
Câu chuyện nói về 2 cậu Thiếu niên Lâm Tố Dục và Giang Trạch Nam là hai đối thủ ko độ trời chung với nhau từ khi còn bé cho đến khi lớn, dù là cãi nhau này nọ nhưng cả 2 luôn dành 1 tình cảm đặc biệt cho đối phương,nhưng trong một lần mâu thuẫn hai bên gia đình của hai cậu thiếu niên, nhà Nhất sơn đã phải chuyển sang thành phố A, từ đó hai người họ đã mất liên lạc hoàn toàn với nhau 6 năm trời,cho khi đến lớn 6 năm sau cả hai bước và năm Cao Trung cụ thể là năm cao nhị( LP 11 )hai ng họ đã gặp lại nhau khi trên đường tới lớp và điều bất ngờ hơn hai người họ đã được giáo viên chủ nhiệm xếp chung một bàn, mối liên kết và tình cảm của hai cậu thiếu niên đã nảy sinh từ đấy. Và sau đây là chuyện tình giữa hai cậu thiếu niên cực kì ngọt ngào này nhé.…
Phong Lưu Đấu Oan GiaTác giả: Trạm LượngNguồn: http://goctruyen.com.Văn ÁnĐỗ Lan cẩu thả, đời này cô hận nhất ai gọi tên cô mà gọi không rõ! Bởi vì phát âm sai một cái, tên cô sẽ trở nên rất khó nghe. Ai ngờ, ngày đầu tiên đến trường, đã bị tên "tiện bại hoại" - Thiệu Doãn Cương này cười nhạo! Càng quá đáng là, hắn cư nhiên cũng mắng cô "nam nhân bà"! Từ đây, hai người bọn họ kết thù sâu đậm! Nhưng mà, trải qua mười mấy năm nay, Thiệu Dõan Cương biết rõ. "Nam nhân bà" có thể thật lâu không tìm hắn, không cùng hắn liên lạc, nhưng hắn không cách nào nhịn không đi tìm cô, cùng cô đấu võ mồm.Hắn tự nhận chính mình phong lưu hoa tâm, nhưng cảm giác đối với 'nam nhân bà' lại hoàn toàn khác! Hắn thật vui vẻ vì trong đời cô chưa từng có người đàn ông khác, chỉ có một mình hắn... Chỉ có hắn... Hắn không nghĩ mất đi cô, cho dù từ nay về sau buông tha cho cả một vườn hoa, hắn cũng đồng ý! Ai kêu hắn muốn ăn người ta chứ? Ha ha... Hơn nữa một chút cũng không hối hận!…
Một câu truyện tình đẹp giữa chàng trai Trung Quốc du học tới xứ sở hoa anh đào, gặp một cô gái trẻ tuổi đang là sinh Viên đại học, sau những giấc mơ về cô nàng này thì định mệnh đã cho họ gặp nhau, làm quen với nhau và cuối cùng dẫn dắt tình cảm đi vào tâm hồn. Anh chàng một giấc mộng tưởng chừng không phải sự thật nhưng nó lại là thật. Trải qua bao nhiêu lần trớ trêu lùi đẩy khoảng cách giữa cô và anh, rồi để họ vượt qua tất cả và cuối cùng nắm đôi tay nhau đi tới trọn đời .Đơn giản chỉ là phép màu của tình yêu, nhưng sự kỳ diệu của nó lại kiến tình yêu trở lên đầy sức hút, sự ngọt ngào và lãng mạng tớ nhường nào..... Hạnh phúc đôi khi chỉ qua sự mơ mộng nhưng chúng ta cố gắng biến nó thành sự thật thì chính lúc ấy nó đã là thật rồi,chẳng phải ảo tưởng gì nữa.... By: Tracy ( hay Mitsuha cũng được )…
editor ; ánh nguyệt Convert ; ánh nguyệt tác giả Phi Sắc Khả Khả nguồn dichtienghoa.comThế loại: trọng sinh , ngôn tình , sủng , ngược tra khi chưa trọng sinh , cô nỗi tiếng ở thế giới đặc công sau khi trọng sinh , cô chịu bị khi dễ khí chủ thật đặc biệt , rỏ ràng là nữ lại cãi nam trang che giấu tung tích . Cha không thân , mẹ không ở bên cạnh , một thân một mình bị người kinh Cô cao ngạo cười , số phận được viết lại ! Bản thân lại không biết , Không cảm thận liền kiêu ngạo thành " Nam Thần Quốc Dân " mọi người lại không biết nam thần là nữ !!!Trọng sinh không có gì , nhưng nguyên chủ nữ giả nam vào trường quý tộc theo đuổi nam nhân , như vấn đề quá độ Theo đuổi nam nhân thất bại , bị đồng học ki dễ bị người nhà trào phúng . Nhìn những truyện nguyên chủ đã từng trải qua . Côn Lăng Nhi môi mỏng câu lên mở ra " Nghịch tập " chi lữ....T/g truyện edit chỉ đúng 50 , 60% mong mọi người không ném đá…
- nhân vật 1 chính là Nó tên là Tô Ngọc, cao 1m55, học lớp 10A1. Học lực giỏi. Hạnh kiểm âm (lì quá mà ai chịu nỗi). Nó Có 1 Thân hình nhỏ nhắn. Da trắng, mặt tròn tròn đã vậy đôi má còn phúng phính nhìn là muốn cắn cho 1 cái cho bỏ ghét. Và đặt biệt có chế độ thời tiết. Sáng nắng chiều mưa giữa trưa điên điên. Đôi khi rất lạnh lùng.Nó có 1 hội bạn thân tên Nhi, Như, Nguyên, nó tên Ngọc. học chung từ cấp 1 qua cấp 2. Mỗi đứa có 1 tính cách khác nhau. Có 1 điểm chung là Mê Trai 😂😂- nhân vật 2 là Hắn tên Trần Gia Huy. Học lớp 11A1 trên nó 1 khối. Da trắng. Lạnh lùng. Hoc giỏi. Các môn thể thao đều chơi rất giỏi.Hắn cũng có 1 hội bạn thân nào là Hải, Đức, Hoàng, hắn nữa là Huy. 3 nguời kia thì rất là nhây. Còn hắn thì như băng.--------------------------------------------------------------…
nặng lẽ ngắm nhìn Em, từng cơn gío lạnh tháng 11 thổi , một cảm giác lạnh mà không thể nào lạnh hơn vậy. Tôi rất lạnh hơn khi nhìn vào đôi mắt lạnh lẽo mà Em đang nhìn thẳng vào tôi. tôi biết bây gìơ là cơ hội cuối cùng để gĩữ Em ở lại, lấy hết can đản tôi nhìn thẳng vao đôi mắt tiểu phương, hét thật to! -Anh yêu Em! ở lại với anh đưọc không! Ánh mắt Em thoáng ngạc nhiên, rồi sau đó nhanh lấy lại vẻ bình tĩnh . Em nhìn tôi , làn mi liễu cong bất giác đôi mắt Em đỏ hoe những giọt nức mắt nhu đang trực trào nơi khéo mắt . Tôi bất chớt theo phản xạ chạy đến ôm chặt nàng. Tôi vẫm ôm chặt nàng như đang chờ đợi môt câu trả lới. Tôi ôm chặt nàng, mùi hương hoa ly ly quen thuộc biết tôi đã làm cho người con giái đang ôm trong tay buồn nhiều lần, hơn một năm trưóc tôi đã ngộ nhận tình cảm của Hằng đã cự tuyệt nàng . Tôi cũng biết tiểu Phương đã khóc rất nhiều lần vì tôi và bây gìơ tôi không cho phét mình thêm một lần nào làm tiểu Phương buồn nữa nàng nói đúng là tôi ngốc nghếch đã khiến cho nàn…
Bên tai tôi vẫn còn đang văng vẳng câu nói, "Thùy Dương có thích thầy không?""Có thích mà bây giờ hỏi mới nói hả?""Thầy chỉ đợi được 5 năm nữa, không đợi lâu quá được!""Có được không?"Thật ra, sau câu chúc mừng năm mới nếu tôi có thêm dũng khí ghi thêm một dòng nữa: "Năm mới Thùy Dương vẫn rất thích thầy" Thì có lẽ chúng ta giờ đã khác...*****[Năm năm sau như thế nào thì em không dám chắc nhưng mà hiện tại "Gói Gọn Hồi Ức Trao Cho Anh"]"Không thành đôi thì cũng đành thôi."Tôi không muốn tiết lộ bất cứ điều gì về anh ấy hết.Bởi vì...Dù cho đến lúc em tan biến đi, em vẫn muốn người mà em yêu là một ngôi sao. Một ngôi sao sáng giữa bầu trời đêm. Anh không thể bị lu mờ vì em được.…