ngày hôm đó, trên một khoảng sân vắng lặng, hai đứa trẻ dựa vào nhau. những con người trẻ tuổi đang lạc lõng bơ vơ trong chính cuộc sống của họ. nắm lấy tay nhau để sẵn sàng chờ đợi. chờ đợi. chờ đợi...và chờ đợi. chờ đợi khoảnh khắc họ có thể đón lấy hạnh phúc, đón lấy ánh trăng xanh bàng bạc ngay giữa ban ngày chói chang. họ sẽ cố gắng, bền bỉ và kiên nhẫn. nhất định!…
Author: KihyunieDROP VĨNH VIỄNDo một số lý do liên quan đến preference top/bottom.Vô cùng xin lỗi các bạn. Mọi người vẫn có thể đọc tiếp ở đây: https://archiveofourown.org/works/16190918…
*low quality LOONA fanfic*[ FIC CÓ THỂ SẼ CÓ KẾT THÚC CỰC KÌ KHÓ CHỊU CÂN NHẮC KHI ĐỌC. ]Mình viết vài câu chuyện có couple lạ. Liên quan đến tình cảm của các cp không được ship nhiều trong fandom. Có thể có mối quan hệ tình cảm rối ren nhiều hơn 2 người. Nhìn chung là tùy hứng. Sẽ không drop nhưng kết thúc sẽ làm bạn hụt hẫng nên nếu bạn vẫn muốn đọc xin chuẩn bị tinh thần tránh bi thương.…
⚠WARNING⚠_Ngôn từ gây xúc phạm và cực kì thô tục._Đây là truyện do tôi tự dùng chất xám của mình viết ra, mong đọc giả sẽ không đem nó đi so sánh với những bộ truyện khác._Tôi sẽ chấp nhận những góp ý của bạn đối với truyện của tôi nhưng mong bạn sẽ không xúc phạm nó. Au: @JinBede88…
"Chào mọi người, em tên Moon Hyeonjun, sáng em đi học chiều em đi làm phục quán cà phê. Bố mẹ em cũng tích góp mở được cái sân golf cũng được gọi là rộng rãi, là một đứa con ngoan chắc chắn em sẽ luôn phụ giúp bố mẹ. Ngoài 2 công việc kể trên em còn làm phục vụ sân golf nữa"Minseok khoanh tay dựa lưng vào tường, nhìn thằng bạn cùng phòng ngồi trên giường trước mặt là máy quay cũng được tầm 1 tiếng rồiChuyện là chúng nó có một bài tập giới thiệu bản thân bằng tiếng Anh. Minseok đã hoàn thành nó ngay trong ngày hôm sau được giao bài tập, còn Hyeonjun? Nó cũng siêng lắm đó, nó cũng làm bài ngay trong ngày hôm sau được giao bài nhưng chẳng hiểu sao 2 tuần rồi vẫn chưa xongHyeonjun thở dài nhìn chiếc máy quay với màn hình tối thui vì hết pin. Nó chán nản nằm dài xuống giường, hai chân sớm đã vượt quá chiều dài của chiếc giường đung đưa lên xuống"Học hành mệt quá mày ơi, mốt kiếm phú bà bao nuôi cho sướng"Minseok cười khẩy, bước tới gần Hyeonjun, cậu nằm đè hẳn lên người nó, hai tay ghì chặt hai tay nó xuống giường"Mày thì chắc được giá lắm nhỉ? Để tao check hàng thử xem""Đ* m* gớm quá mày!"Hai má nó đỏ bừng lên, cố vùng vẫy thoát khỏi thế kìm kẹp của thằng nằm trên. Người thì 1 khúc mà chả hiểu sao khỏe vl raGiằng co một hồi Minseok cũng chịu kết thúc trò đùa dai của mình"Tao có bán thân cũng bán cho thằng giàu chứ đ*o bán cho thằng 50 won gửi xe cũng không có"Nó bĩu môi nhìn Minseok, cậu chàng kia thì chỉ cười khinh"Không ai chịu nổi mày ngoài tao đâu"Minseok mình chưa từng nói sai…