Cảm ơn em vì nụ cười trên môi_Hopemin.
Còn trần trừ gì không đọc rồi following tôi hả các cô.…
Còn trần trừ gì không đọc rồi following tôi hả các cô.…
"Ta yêu nhau khi mùa Chi anh bung nở, em đứng giữa rừng hoa sắc tím, nụ cười em rạng rỡ, đôi mắt tôi u buồn."WARNING: OOCKhông reup, không mang ra khỏi wattpad. (Thấy mình nhắc nhưng không xóa là xóa truyện)…
Cảnh báo: OOC , Truyện sẽ có một số phần không giống với bản gốc ! Nếu có những điều gì sai sót , mong mọi người thông cảm . Rody Lamoree ( Bot ) : Hắn Vincent Charbonneau ( Top ) : GãMarieanne Vacher _Manon : Cô , ả _ Vincent Charbonneau x Rody Lamoree _ Nghiêm cấm nhắc trong truyện tôi là Rody phải làm top hay Vincent là bot , điều này làm tôi khá khó chịu , tôi không lưỡng lự để combat với bạn đâu ^^. Và tôi viết truyện để thỏa mãn niềm yêu thích của tôi với hai nhân vật này thôi !!!…
Đằng sau bóng ma trả thù này thì từng là một đứa trẻ ngây thơ mới học lớp 1Tsubuyara mitsuhiko là 1 cậu bé yêu khoa học , ngây thơ , đáng yêu Cũng vì thế nên các học sinh lớp lớn và cùng khối hay bắt nạt cậuCũng là 1 hôm giờ ra chơi ! Cậu bị 1 số học sinh lớp 9 đẩy xuống từ sân thượng xuống và tử vong tại chỗ vì nguyên nhân chết là bị chấn thương sọ não!Vì cậu bị chết oan nên cậu hiện hồn về và trả thù Cuộc đẫm máu xin được phép bắt đầu…
Chàng trai là Lê Đan đẹp trai lạnh lùng . Nàng là Anh Ngọc duyên dáng xinh đẹp . Tình yêu sẽ bắt đầu và có thử thách họ…
Fic: Cái Kết Cho Cuộc Tình Chúng TaAu: Kim SeaJinNhân vật: Kim Taehyung, Kim Seok Jin, Min Yoongi, Kim NamJoon, Jung Hoseok, Park Jimin, Joen JungKookSummary: Có một thứ tình yêu mà nỗi đau khiến trái tim họ gắn kết hơn. Có một loại chia cắt khiến họ yêu nhau hơn. Và hơn hết có một loại tình yêu mà con người ta không thể dứt được…
Choi Beomgyu là 1 cậu bé 15 tuổi sống ở vùng Daegu xa xôi, do có thành tích học tập xuất sắc nên được nhà trường hỗ trợ học bổng để lên Seoul học.cùng với đó cậu đi làm kiếm tiền thêm để trang trải cho gia đình ở quê nhà. và cũng tình cờ gặp được mối tình đầu của mình cùng với những người bạn thân vô cùng chất lượng.-----------lịch đăng: nào rảnh thì đăng nha, sốp hơi lười.tik tok: im.mthu1…
Tác giả: Kim SuhyunDịch giả: Đỗ Phương Nhung--------------------------------Có một cuốn sách viết rằng:"Dù bạn sống thế nào tôi vẫn luôn cổ vũ"Tuy nhiên, điều cần thiết không phải là người khác cổ vũ bạn mà bạn phải cổ vũ chính mìnhGửi đến bản thân tôi - bạn đồng hành với tôi cho đến cuối cuộc đời:"Dù tôi sống thế nào, tôi vẫn luôn cổ vũ chính mình"…
"Mùa đông năm ấy cô nàng không còn cảm thấy giá lạnh nữa, mọi muộn phiền như những bông hoa tuyết rơi xuống hòa cùng làn gió được Thiết Nguyệt giữ lấy trọn vẹn. Từng đường nét khả ái trên gương mặt Đồng Vũ rõ rệt khi cô vừa thấy bóng dáng người con gái quen thuộc suất hiện. Những sự tưởng tượng, chờ mong cả tháng trời nay đã thành hiện thực. Tình yêu của chúng ta không giống họ như tuyết rơi đầu mùa rồi sẽ thật nhanh tan vào hư vô, nhưng Đồng Vũ tin vào tình yêu đầu đời này."…
Một câu truyện tình đẹp giữa chàng trai Trung Quốc du học tới xứ sở hoa anh đào, gặp một cô gái trẻ tuổi đang là sinh Viên đại học, sau những giấc mơ về cô nàng này thì định mệnh đã cho họ gặp nhau, làm quen với nhau và cuối cùng dẫn dắt tình cảm đi vào tâm hồn. Anh chàng một giấc mộng tưởng chừng không phải sự thật nhưng nó lại là thật. Trải qua bao nhiêu lần trớ trêu lùi đẩy khoảng cách giữa cô và anh, rồi để họ vượt qua tất cả và cuối cùng nắm đôi tay nhau đi tới trọn đời .Đơn giản chỉ là phép màu của tình yêu, nhưng sự kỳ diệu của nó lại kiến tình yêu trở lên đầy sức hút, sự ngọt ngào và lãng mạng tớ nhường nào..... Hạnh phúc đôi khi chỉ qua sự mơ mộng nhưng chúng ta cố gắng biến nó thành sự thật thì chính lúc ấy nó đã là thật rồi,chẳng phải ảo tưởng gì nữa.... By: Tracy ( hay Mitsuha cũng được )…
ANH CÓ NGUYỆN Ý NGHE EM NÓI NHẢM CẢ ĐỜI…
Hinata vội vàng xin lỗi, Miya không nói gì, chỉ im lặng lái xe. Cậu cảm thấy chột dạ. Lúc xe dừng trước cửa tiểu khu, Hinata vội vàng muốn xuống, chợt nhận ra cửa không thể mở. Cậu chậm rì rì xin lỗi Miya. Anh cười cười, tựa lên vô lăng lẩm bẩm: Tôi tưởng tôi đã đủ tốt với cậu rồi. Hinata giật mình, đương nhiên là đủ tốt, cậu chỉ sợ mình phụ lòng người ta. Miya biết Hinata đã mắc bẫy, lại tiếp: Chẳng lẽ về nhà bạn chơi là quá đáng lắm ư?---Có lẽ từ rất lâu về trước, đáng lẽ một cậu ấm viên mãn sống một đời sung túc phải sinh ra ở nơi thôn quê nào đó, cùng di chuyển lên thành phố xô bồ, nơi tập hợp các lớp người thị dân, nông thôn than thở cùng nhau nỗi bất hạnh trong cuộc sống nhưng vẫn mỉm cười khi nhớ còn ít nhất một người đang ở nhà mòng tin đầy yêu thương. Có lẽ từ rất lâu về trước, đáng lẽ cậu không nên là Miya Atsumu nhà mặt phố bố làm to.---Miya Atsumu: từ một kẻ ngạo mạn, vô lý và trống rỗng, cậu trở nên bình thản nhờ tình bạn, sự giáo dục và trải nghiệm giản dị trong cuộc sống thường ngày. Cuối cùng, Atsumu nhận ra bản thân không phù hợp với hình ảnh "cậu ấm nhà mặt phố", mà lẽ ra thuộc về một cuộc sống mộc mạc, chan chứa tình người. Hinata Shouyou: nghèo, tốt bụng, ấm áp, bệnh nặng sắp không qua khỏi. Cả hai đều có tình cũ…