Tên truyện: Câu chuyện cổ tích của anh và emTác giả: Dương MạnThể loại: tình cảm, cổ tíchNguồn ảnh: design từ CanvaTình trạng: đang tiến hànhTrích đoạn:- Tại sao ngươi lại nghiên cứu nước hoa?- Hoa thì thơm, nếu chọn đúng những loại hoa phù hợp để tạo ra tinh dầu độc nhất thì cũng như con người, nếu chọn đúng người, đúng mùi hương mình thích thì đấy là tình yêu độc nhất.Author: NGHIÊM CẤM MANG TRUYỆN ĐI EVERYWHERE!!!!!!!!!!!…
Hán Việt: Thị nhĩ bất đáo đích nữ chủTác giả: Quy Sơn NgọcNguồn: WikidthThể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Cổ đại, Hiện đại, HE, Tình cảm, Ngọt sủng, Xuyên nhanh, Cẩu huyết, Sảng văn, Nhẹ nhàng, Nhiều CP, Hài hước, Ngược tra, Xuyên vào vai chínhĐộ dài: 59 chươngTình trạng bản gốc: Hoàn thànhTình trạng edit: Đang tiến hành (1 chương/ tuần)Editor: Ânn ( mình mới tập tành edit nên vẫn còn có những sai sót, mong các bạn đọc thông cảm và nếu có thể chỉ ra lỗi sai để mình sửa thì càng tốt ạ ^..^)Văn án: Tra nam chủ lãng tử hồi đầu muốn theo đuổi lại nhưng đuổi không kịp. Nữ chủ cùng nhân vật phản diện phi nhân loại HE Một câu tóm tắt: Hối hận đi đồ cẩu nam chủTag: Ngọt văn, Mau xuyên- TG1: Thái tử phi gả thay x Đại kim long - TG2: Bé câm x Đại hồ ly- TG3: Con bướm ốm yếu x Mỹ nhân tâm cơ- TG4: Hà Thần thiên sứ nhân gian x Tiểu mỹ nhân sát tâm quá nặng- TG5: Huyền Lộc cấm dục x đáng yêuCác thế giới khác nhau, nhân vật khác nhau nhưng có quen nhau, bối cảnh cổ đại, chỉ giống nhau đều là xuyên sách, vả mặt nam chủTruyện được edit chưa có sự đồng ý của tác giả và người nhúng bản quyền, vui lòng không RE-UP, không CHUYỂN VER hay mang đi đâu.Mình chỉ edit dựa trên convert và không có biết tiếng Trung nên chỉ được 60-70% và với mục đích để đọc cho thuận tai thôi nên mọi người đừng mong chờ một bản edit hoàn hảo. Chúc cả nhà đọc truyện vui vẻ !!!…
Bác Văn từ nhỏ cậu đã được nhận nơi bởi gia đình của hắn (Âu Thần-một cậu nhóc cùng tuổi với Bác Văn) mặc cho bố và mẹ của Âu Thần có thiện cảm đến đâu thì hắn vẫn khinh thường một cậu nhóc được nhận nuôi chả có tích sự như cậuBác Văn nép mình thu vào một góc phòng trầm ngâm nhìn cậu bằng đôi mắt sợ hãi nhưng vẫn cố gắng nói với hắn -"Không sao đâu ! Em sẽ xem như hôm qua không có chuyện gì cả. Em sẽ không nói với ai cả đâu anh cứ yên tâm đi"Hắn trầm ngâm đứng một hồi thì lên tiếng-"Bác Văn !!! anh sẽ chịu trách nhiệm với em"-Không cần đâu, em đâu phải con gái vã lại em cũng đâu mất mát gì chứ thoi được rồi em đi nấu buổi sáng cho anh-Làm người yêu anh nhé Bác Văn!!!!_Giọng hắn đầy nghiêm túc ánh mắt đầy sự dịu dàng nhìn cậu....Ánh mắt đầy căm phẫn của Bác Văn cùng với những dòng lệ của cậu dần dần tuông ra khi trước mắt của cậu là người mình yêu lại tần tịu cùng với người phụ nữ khác -Sao anh dám làm như vậy với tôi-Cậu tức giận nhìn hắn chờ đợi câu trả lời -Vì sao ư ?-Hắn nhoẽn miệng cười rồi nhìn cậu rồi nói tiếp "Vì tôi không bị gay giống cậu !"....Thời gian chảy trôi, tháng ngày tiếp nối ...Bác Văn yếu đuối ngày nào đã trở thành một chàng trai mạnh mẽ và không kém phần khôi ngô....Hắn thiết tha nói-"Người Bác Văn em yêu sẽ chỉ có anh và mãi mãi phải là anh Âu Thần này, anh quyết sẽ không phụ bạc em đâu"Cậu nghẹn ngào nhưng vẫn cố tỏ ra mạnh mẽ-"Anh lẽ ra nên biết nên biết từ sớm rằng tôi đã mất đi hết dũng khí để yêu anh."Yêu thương của cậu, hắn luôn đ…
Nội Dung Truyện : Người Tình Nhỏ Bên Cạnh Tổng Giám ĐốcCô là một trợ lý của tổng giám đốc trong truyện Người Tình Nhỏ Bên Cạnh Tổng Giám Đốc, một lần trong một đêm mê loạn .Anh đã bắt, ôm chặt lấy cô và khiến cho người con gái ấy không thế chống cự . Trông anh như là một con sói liên tục cắn lấy môi cô và nếm máu của miệng nàng ... Cô quá sợ hãi và đã biến mất khỏi cuộc sống của hắn sau khi chuyện ấy xảy ra cùng với khuôn mặt bị thương của mình.***Anh nâng chặt mặt của cô, nhấp nhẹ máu trong môi cô, giọng khàn khàn, gấp rút nói: "Tôi đã nếm máu của cô, mạng của tôi sẽ là mạng của cô, nếu Nhà họ Park phản bội, tôi làm Quỷ cũng sẽ không bỏ qua cho bọn họ!"Ngoài cửa tiếng bước chân càng lúc càng gần. . . . . ."Bây giờ tôi đi ra ngoài dẫn dụ bọn họ! ! Mặc kệ ở bên ngoài nghe được âm thanh gì, ngàn vạn đừng lao ra, cũng đừng báo cảnh sát!" Anh nói hết lời, bưng chặt vết thương bên bụng trái, nhịn đau mở cửa đi ra ngoài!"Này. . . . . ." Yuju còn chưa kịp phản ứng, chỉ ôm cái hộp gỗ nhỏ màu đỏ, núp ở sau khe cửa, nhìn bóng lưng của anh, căng thẳng lo sợ run rẩy vội gọi: "Tôi không biết anh, tại sao tôi phải giúp anh? Tôi không biết những người anh nói a! ! Tôi nên làm thế nào?"…