Mô tả sơ bộ: oneshot, OEKhuyến khích nghe 3 bài hát của nhạc sĩ - ca sĩ Bùi Công Nam trong quá trình đọc fic:- Nghe này ai ơi- Là sao em ơi- Ngại gì không đi (cả bản gốc và lofi version)Warning: Fanfic chỉ là sản phẩm của trí tưởng tượng, mọi sự kiện xảy ra đều không có thực. Vui lòng không áp dụng và hiện thực cuộc sống và không re-up, edit dưới bất kỳ hình thức nào.Chúc các bạn có thời gian đọc vui vẻ.…
bong bóng nước tản ra xung quanh, và vào khoảnh khắc chúng vỡ tan ngay giữa không trung, anh biết rằng mưa đã đến. từng đợt bong bóng cứ rời khỏi mái hiên là biến mất, giống như bị ông trời cướp lấy trước mắt mà chẳng biết phải làm sao.tiếng mưa râm ran khắp mặt đất, át hết mọi bước chân vội vã của người đi đường, át cả tiếng bong bóng vỡ vốn đã rất nhỏ bé. anh không cản cậu tiếp tục thổi để rồi đăm đăm nhìn bong bóng nước chẳng tồn tại được bao lâu, bởi vì anh cảm thấy, khiến cậu thực sự vui vẻ mới là ý nghĩa cốt yếu của lời hứa năm nào.…
*Lấy cảm hứng từ tiết mục vocal "Thu hoài" tại công diễn 3 của Nhà Trẻ tại chương trình Anh Trai Vượt Ngàn Chông Gai dựa vào bài hát cùng tên của Hoài Thanh & 14 Casper*Giữa lòng đại dương mênh mông, nơi những cơn sóng cuồn cuộn như muốn nuốt chửng mọi thứ, có những con người đã sống cả đời đối mặt với sự tàn khốc của biển cả. Họ là những người ngư dân gan góc, những người hiểu rõ hơn ai hết sự mong manh giữa sự sống và cái chết, khi mà chỉ một cơn gió đổi chiều, một ngọn sóng quá lớn cũng đủ để cuốn phăng tất cả vào lòng đại dương sâu thẳm. Nhưng trong ánh mắt họ, không chỉ có nỗi sợ hãi, mà còn có sự quyết tâm không lùi bước trước bất kỳ thách thức nào.Khi bão tố kéo đến, màn đêm phủ kín chân trời, con thuyền nhỏ bé của họ trở thành chiến trường giữa con người và thiên nhiên, nơi sự sống và cái chết chỉ cách nhau một sợi chỉ mong manh. Và trong khi những người thân yêu ở lại trên bờ chỉ biết cầu nguyện trong tuyệt vọng, họ phải tự mình đối mặt với sự khốc liệt của cơn giông bão.Liệu họ có thể vượt qua được những thử thách hiểm nguy để trở về? Hay biển cả sẽ nhẫn tâm cướp đi những người con của nó, để lại một nỗi đau không bao giờ nguôi cho những người ở lại? Hãy cùng dấn thân vào cuộc hành trình đầy kịch tính này, nơi mà lòng dũng cảm, sự đoàn kết, và ý chí sinh tồn được thử thách đến tột cùng.…
Tên Hán Việt: Mị TâmTác giả: Cầu Chi Bất ĐắcSố chương: 215 chính văn + 3 NTThể loại: Nguyên sang, cổ đại điền văn, ngọt sủng, HEGiới thiệu truyện:Ninh Quốc Công rong ruổi sa trường hơn nửa đời người, đến lúc về già mới tìm được cháu gái ruột của mình, nhũ danh gọi là Mị Mị.Dân chúng cả nước đều biết chuyện Ninh Quốc Công yêu thương cháu gái, chỉ tiếc nàng bị điếc từ nhỏ.Nhưng nghe không được cũng có chỗ tốt, thí dụ như, người khác sẽ đối đãi thân thiện với nàng hơn một chút, mà nàng cũng không cần phải miễn cưỡng bản thân đi nịnh hót những người nàng không thích.Chợt một ngày, lỗ tai của Tô Mặc nghe được âm thanh.Không chỉ có âm thanh của Ninh Quốc Công, âm thanh tiếng nước chảy trên cầu nước trong phủ, còn có...tiếng lòng của người khác?…
Viết tiếp những gì Quách Kính Minh còn đang bỏ ngỏ.--------Mình update facebook sẽ nhanh hơn wattpad, các bạn nếu yêu thích có thể vào page Tình Nông Sâu Chỉ Trăng Mới Tỏ để update các chap nhanh hơn nhé. --------…
"Tuyết Trùng Tử, viên kẹo ngọt cuối cùng đã hết.""Đời này ta không chờ ngài nữa, đời sau cũng sẽ không tìm đến ngài...".........❗️❗️❗️Cảnh báo:+ Occ nặng. Cp: Tuyết Trùng Tử x Oc+ Không phải gu xin hãy thoát truyện đừng buông lời cay đắng.+ Mình rất cảm ơn lời góp ý và nhận xét của các bạn (  ̄▽ ̄)…
Qua lớp sương mù dày đặc, che khuất tầm nhìn, che khuất trái tim...ta chỉ thấy được đôi mắt lạnh lẽo của nàng. Mỹ Nhân Thích theo gió mà vụt tới, đôi tay mịn màng từng ôm chặt lấy ta... không chút do dự đẩy ta xuống vực sâu vạn trượng. Nàng nói nàng không yêu, cũng không hận. Nhưng nàng muốn sống, sống để báo thù. Cho dù dùng tính mạng ta làm vật kê chân...nàng cũng không một chút do dự. Trong những giây phút ngàn cân treo sợi tóc...Cung Thượng Giác chỉ cảm thấy vô cùng nhẹ nhõm và thoải mái. Cơ thể to lớn nặng nề rơi xuống vực sâu, khoé mắt sắc bén đỏ lên, bật cười chua chát và thầm tự nhủ trong lòng rằng...kiếp này sẽ không yêu nữa. " Ta...đang trông đợi cái gì chứ?"Một gia đình hạnh phúc, có tiếng cười của những đứa trẻ? Một người chia sẻ mọi nỗi đau trên thế gian đầy máu tươi này? Một người có thể đặt mọi yếu mềm và điểm yếu lên trước mặt người đó?Cái giá của một thứ tình cảm chưa sâu đậm đã là tính mạng ta, vậy cái giá của những điều trên là gì? Cung Thượng Giác không dám nghĩ...Bởi cái giá này, hắn trả không nổi...cũng không còn vật ngang giá để trả. Cảnh báo: ngược…
Thể loại : phi thực tế , ngược , ngọt , h nhẹ ( HE ).Couple : Tiêu chiến , Vương Nhất bác , cùng 1 số nhân vật phụ khác .Lưu ý : đây là truyện do mình tự viết vì yêu thích cặp này .Nếu ai không phải fan couple , thì có thể không đọc , xin cảm ơn. _ đây là truyện tưởng tượng , không có thật , họ không thuộc về tôi , họ thuộc về nhau .…
fait avec amour_made with love ♡"i've been looking for the spring of my life, you just smile. "_ kaiser michael" the world is dull, but it has you. "_ ness alexis________________________writer: hoang_longfiction: amourdate: 28/05/2023schedule: no schedule(*các chap có liên quan với nhau, nói cách khác là một mạch truyện thống nhất đó. không phải oneshot đâu huhu🐧) [đừng đem đi đâu khi chưa có sự đồng ý của writer. 💀]tysm.…
Anh: 27 tuổi tổng giám đốc tài giỏi , lạnh lùng bá đạo dưới một người nhưng trên vạn người vì trên anh còn có một vị chủ tịch nữa đó chính là mẫu hậu đại nhân nhà anhCậu: 21 tuổi may mắn được thực tập tại tập đoàn Tiêu thị, và cũng vô tình vướng vào cuộc hôn nhân vốn dĩ không định trướcAnh vì giận dỗi người con gái anh yêu nên đã kết hôn cùng cậu . Cứ thế mà hai người bước vào cuộc đời nhau khi cả hai chưa từng quen biết, cũng không hề có tình yêu .....p/s Truyện mang tính chất hư cấu không liên quan đến người thật…
Tác phẩm: 银杏树Tác giả: 合散Bối cảnh thời Dân quốc, ngược từ đầu đến cuối.Tiêu Chiến: Tướng quân (hắn).Vương Nhất Bác: Thượng tá (cậu).Hai người hai phe phái khác nhau. Một bên theo quốc dân đảng, một bên theo cộng sản đảng.Đây là bản dịch. Vui lòng không reup. Xin cảm ơn!…