822 Truyện
Đau Lòng Đến Mấy Vẫn Thương

Đau Lòng Đến Mấy Vẫn Thương

0 0 3

Tản Văn: Đau Lòng Đến Mấy Vẫn ThươngAuthor: Cửu Vĩ Hồ.Đôi lời___________Em thương anh đến vậy? Anh không thấy sao? Hay là anh giả vờ không thấy?Em mệt quá anh có từng dùng hết cả lý trí lẫn còn tim để yêu em không? Chắc không anh nhỉ?Chẳng ai đủ kiên nhẫn để yêu một cô gái như em!Em đã bỏ hết lòng tự tôn của mình để cầu xinh chỉ mong anh một lần ở lại cạnh em nhưng hình như anh chẳng cần quan tâm đến những gì em đang cố gắng.Em như quen với cảm giác lúc nào cũng có anh bên cạnh, có anh cùng em làm mọi thứ mất rồi anh ạ.Không hiểu sao lại ngã xe, tay trầy xước một chút liền không nghĩ đến móc ngay điện thoại ra bấm số của anh... Nhưng rồi chợt nhận ra mình chia tay rồi, vậy là lại lặng lẽ cất điện thoại vào tự mình đỡ xe lên.Những bài nhạc tâm trạng đối với em lúc còn có anh nó chỉ là những bài hát hay thì nghe, nhưng bây giờ lúc không còn anh nữa thì nó như đang kể lại chuyện của hai đưa mình vậy đấy.Anh à! Anh dạy em một bài học nữa thôi nhé rồi hẵng đi.Dạy em cách mỉm cười với người khác dù trong lòng không vui.Dạy em cách không ngu ngốc đứng chờ ai đó ở nới đấy thật lâu.Và...Dạy em cách bước đi trên đoạn đường chẳng còn bóng dáng của anh nữa.____ Cửu Vĩ Hồ ____…

Điều tôi muốn tìm lại.

Điều tôi muốn tìm lại.

14 0 1

Trong cuộc đời bạn có bao giờ muốn tìm lại một quãng đời, một quãng thanh xuân, một quãng tuổi thơ như tôi không? Tôi vẫn luôn luôn và đang tìm lại, lần lục trong từng phút giây không bận rộn.Tôi 35 tuổi có một gia đình riêng với ba đứa con, cuộc sống bình dị và luôn bận rộn. Nhưng đợt dịch bệnh kéo dài nên tôi không phài đi làm vì thế mà thời gian rảnh có nhiều hơn, khi trông con chơi với con tôi lại miên man nghĩ về quãng đời đã qua của mình với nhiều thứ tôi ao ước được một lần sống lại.Tôi ước trở về năm tôi 10 tuổi khi đó nhà tôi có bốn chị em đầy đủ, được sống với ông bà bố mẹ, được đón bà đón mẹ đi chợ về, được ông làm đồ chơi cho và rất nhiều những cuộc chơi các trò dân gian với đám trẻ trong xóm, những ngày trốn học, những buổi chăn trâu cưỡi trâu hái củi và tôi ước được một lần trở lại những ngày đi mót khoai, mót sắn, mót lạc nghe lạ lắm nhưng rất giữ dội và thân thuộc, quê tôi sau khi thu hoạch mùa màng trẻ con hoặc những người không có việc làm thường đi bới nhặt những nông sản còn sót lại gọi là mót. Chỉ cần chút thôi nhưng nó vui nó ấm áp vô cùng còn nhiều lắm những mong muốn trở về thời gian đó.Tôi ước mình được sống lại những năm 17 tuổi để tôi sửa chữa những sai lầm của mình, những thiếu sót mà trong cuộc đời sẽ theo mình mãi. Tôi để mất những người bạn, tôi để mất sự tin tưởng của những người thân, để mất cả tình yêu đầu vì sự bảo thủ và chút tự trọng ngang bướng. Tôi không ân hận mà tôi tiếc nuối tôi nghĩ nếu được sống lại ngày đó tôi có th…