Nơi mà tớ vt truyện để thoả mãn sự thèm hàng bakutodo của tớ :))Đây là truyện đầu tay nên sẽ có nhiều sai sót, đặc biệt là tui chx từng vt H nên có j sửa cho tui 🥺Mỗi ngày sẽ là những mẩu chuyện khác nhau về hai đứa nó nhaMí bà nhớ ủng hộ tui nha, hứa ko drop :))Nhân vật thuộc quyền sở hữu của Kohei Horikoshi nha…
Chào các bạn. Mình là Khả :> Vì trước đây minhf đã mua và đọc quyên này và không thấy trên wattap có nên mình muons up truyện cho các bạn đọc :> Mong các bạn ủng hộ :> • Tên truyện: Sai Phi Bách Lý • Tác giả: Nguyệt Xuất Vân • Dịch: Mạn Lam Trân • Thể loại: Ngược, sủng, cổ đại, HE • Trích đoạn: Bách Lý Hàn cầm chiếc khăn chùm đầu đi về phía Lưu Sương, đến lúc này chàng mới nhìn rõ dung mạo của nàng.Khoảnh khắc, trong mắt chàng vụt lên một tia ngạc nhiên bối rối, lông mày dần cau lại, nụ cười trên khoé môi cũng theo đó mà đóng băng, vẻ dịu dàng trong mắt không còn, tấm khăn trùm đầu trong tay lặng lẽ rơi xuống đất như thể bị ruồng rây...." Ngươi là ai? "Nàng là ai? Chàng hỏi nàng là ai?Thử hỏi, một tân nương khi nghe thấy phu quân hỏi mình như thế trong đêm đoongj phòng sẽ cảm thấy thế nào? Câu "Cầm tay nàng mà hẹn mấy lời: Sống bên nhau mãi đến hồi già nua" của chàng, lẽ nào không phải nói với nàng?"Xin hỏi vương gia muốn cưới ai?""Lưu Sương!... Nhưng ngươi không phải nang ấy.""Thiếp chính là Lưu Sương.""Ngươi thật sự là Lưu Sương?""Sai rồi!" Chàng khẽ lẩm bẩm, chỉ thấy ần ý như sóng ập đến, dần dần vùi lấp ckang, phu nhân mới cưới của chàng không phải người mà chàng thích , thật nuc cười làm sao. Sai rồi ư? Chẳng lẽ ý chàng đã sai khi cuoi nàng?" Sai ở chỗ nào? Xin vương gia nói rõ." Lưu Sương không kìm được nỗi bi thương trong lòng, nhẹ hỏi" Ngươi không phải cô gái mà ta muốn cuoi."…
❗️Sếch, Sếch, Sếch❗️Nói chung là rất nhiều sếch, OOC ( ai muốn nhẹ nhàng thì qua bên "Những mẩu truyện nhỏ" nha )Warning: Chiếm hữu, Giam cầm, Rape, 3some,...Nói chung là khá nặng đô.CâN nHắC tRưỚc KhI đỌc, có bất cứ mệnh hệ gì thì xin miễn trừ mọi trách nhiệm =))Nên vứt não trước khi đọc💔Đói sếch nên cook, đĩ nào đục thuyền thì t đục Iồn.…
Thiên kim tiểu thư, con nhà người ta, lại bị gia tộc vứt bỏ, "lưu lạc" tìm đến vị kia trong truyền thuyết ca ca, phát hiện ca ca tư sắc quá hợp khẩu vị, muội muội liền thấy sắc nổi lòng tham.Nam thần vườn trường, biến thái tiềm chất, nhân mô cẩu dạng, lần đầu tiên nhìn thấy chính mình kế muội, hắn liền sinh ra vặn vẹo mê luyến.Túi da* xinh đẹp động lòng người, thuần khiết như thủy thần không dính khói lửa nhân gian, uyển điệu trong sáng kích thích tâm tư vấy bẩn cùng hủy hoại của hắn. Dáng vẻ ôn nhu giả tạo của cô làm hắn muốn lột xuống, nhắm nhìn linh hồn hư hỏng làm hắn si mê.Hắn thích cô, thích từ thân hình đến bản chất, thích đến không thể tự kiềm chế.Hắn thích cô không thể kiềm chế đến mức nào đâu?Cô ác ý dàn cảnh hắn cưỡng gian cô, sau đó lấy clip bản thân dàn dựng được uy hiếp hắn.Hắn sợ cô bị buộc tội làm giả chứng cứ, liền lắp đầy camera trong phòng, dùng côn thịt điên cuồng ức hiếp cô, sau đó đưa video full HD cho cô làm bằng chứng uy hiếp.Cô nổi lên máu S, hắn sợ cô nghẹn hỏng rồi, cam nguyện nhận một cái tội danh vô thực cô gián cho hắn, mặc cô cầm tù, chà đạp nam nhân tôn nghiêm.Chỉ là vô độc bất trượng phu, hắn quá xem thường trình độ ngang ngược, hư hỏng của bảo bối nhà mình.…
"Nhưng mà nay cũng cuối cấp rồi phải ráng học thôi. Nói là ráng học nhưng mà lòng vẫn nghĩ về người ấy ở lớp trên đầu- lớp a3, không biết bây giờ đang làm gì nhỉ. Tôi hay đọc truyện với mấy cái tiểu thuyết học đường ấy , thấy người ta toàn thích với yêu nhau vào năm cấp 3 mà nhìn lại bản thân thì thấy mình đã thích từ hồi cấp 1, cụ thể là lớp 5 ." "Tình cảm đơn phương là một thứ khó nói , nó giống như một đốm lửa ở trong lòng . Ta muốn nó cháy bùng lên nhưng sợ nó cháy quá lớn không thể kiểm soát rồi ảnh hưởng đến sau này. Nhưng nếu để đốm lửa đó vụt tắt cũng chẳng được vì nó làm nên một cảm giác luyến tiếc , tiếc nuối. Nên việc duy nhất ta có thể làm là cho từng cây củi khô vào để duy trì ngọn lửa ấy để nó không tắt mà cũng chẳng bùng lên. Nhưng cũng có người họ lựa chọn đốt hết đốm lửa này đến đốm lửa khác rồi sau này chẳng có được gì.""Xoài muối ớt" là câu chuyện nói về tình cảm của tuổi học trò giữa Hải Nguyên và Mỹ Nhiên , vừa vội vã vừa sâu lắng , ấm áp mà lại dễ tổn thương. Ngoài ra còn có một nhóm học trò bốc đồng , hay bạo lực học đường người khác gây cho họ những tổn thương , rồi sẽ có người đưa nhóm ấy ra khỏi những suy nghĩ và hành động gây tổn thương cho người khác kia.…
Đây chỉ là những câu chuyện bình thường một cách giản dị, đôi khi rỗi rãi không có việc mới viết. Nhiều khi viết xong vứt xó bị chuột gặm. Nên đôi khi cũng chẳng đủ đâu, vì vậy các bạn đừng trông chờ quá.…
Chỉ là mấy chuyện vu vơ bình thường mà tôi thấy hay nên ghi lại. Xen lẫn trong đó cũng có những sáng tác của tôi. Cũng có thể là chuyện viết quá tay vượt qua số lượng từ cho phép nhưng không nỡ vứt đi,...…
Title: Ngôn ngữ của những loài hoaTên gốc: Language of Flowershttps://www.fanfiction.net/s/9322245/1/Language-of-FlowersAuthor: Orithyea https://www.fanfiction.net/u/3060415/OrithyeaTranslator: Veronica Audrey CollinsRating: TGenre: Romance, Hurt, ComfortPairing: 1827, hint 6927Summary: AU.Sau khi bị chơi đùa và vứt bỏ một cách cay đắng bởi người yêu của mình, Tsuna, nhân viên một cửa hàng hoa, quyết định sẽ không bao giờ yêu nữa. Vào ngay lúc ấy, một đóa hoa hồng trắng và một lời tỏ tình bất ngờ từ một người hoàn toàn xa lạ làm dao động quyết tâm của cậu.Permission: http://imgur.com/a/VEom5…
bạn có bao giờ nghĩ về một vấn đề rằng, tại sao con người vẫn hay mơ mộng đến những thứ không bao giờ xảy ra?bởi vì mỗi chúng ta, đều có mộng, và giấc mộng ấy thật xa xôi, có thể sẽ là thứ mà chúng ta phải bỏ mạng sống quý giá này để vươn đến chăng?bởi thế, một thứ mà chúng ta đã bỏ mạng sống của chúng ta để sở hữu nó rồi, thì đừng bao giờ vụt mất nó.…