Lảm nhảm xàm xí đú thôi à =)))) .BTS là cái động bỉ bựa nhất tôi từng gặp nhưng cũng là thanh xuân tuyệt đẹp của tôi. .Ai ko thik thì đừng đọc =)) không tiếp chó hoang sủa các kiểu ( sr phải nói trc ko thôi war nữa lại mệt) .cảm ơn đã đọc, đừng đọc chùa nhé. Không cướp bài nha mấy mẹ =)))))…
Tôi sẽ không quên bất kỳ kỷ niệm nào từ nhỏ cho đến mai sau này . Tôi sẽ không quên , dù cho nó có nhỏ nhoi và tầm thường đến đâu đi chăng nữa . Nếu có lỡ quên , thì tôi cũng sẽ nhớ lại sớm thôi ; vì , có một người đã nói với tôi rằng '': Đừng lo lắng nếu có lỡ quên mất một điều gì đó ; bởi , thứ gọi là '' sự nhớ lại '' sẽ giúp bạn .''…
"Tuổi trẻ là những ngày mà mọi thứ còn chưa rõ ràng, tâm hồn mình cũng lạ lùng như năng lực mình mang trong người - băng hoại. Nó không phải thứ siêu năng lực rực rỡ, mà như một căn bệnh nhẹ nhàng, âm thầm len vào từng suy nghĩ, cảm xúc. Từ khi mười tuổi, mình bắt đầu nhận ra điều khác biệt ấy, và rồi từng ngày lớn lên, mình học cách sống cùng nó. Mình không biết tương lai sẽ ra sao, nhưng mình chỉ biết rằng những rung động nhỏ bé, những nụ cười, những lúc yếu lòng - đó mới là điều thực sự quan trọng.Đây không phải câu chuyện về sức mạnh, mà là câu chuyện về tuổi mới lớn, về những cảm xúc chập chờn, về chính mình."Haribe Rin. Ở thế giới này, siêu năng lực không phải là thứ quá đặc biệt - nó như một "cơn bệnh lạ" của tuổi mới lớn, thường xuất hiện từ năm 10 tuổi và sẽ dần biến mất khi bước qua tuổi 25. Có người quên đi nó, có người bị nó nuốt chửng.…
Tất cả chỉ là hư cấu, thời gian, không gian đều do tác giả tự nghĩ ra.Gồm nhiều mẩu chuyện nhỏ về nhiều nhân vật nên xưng hô mỗi phần có thể hơi loạn.…
Có một em bé mẫu ảnh thích anh chủ quán nên hôm nào cũng lui tới uống cà phê, tới nhiều đến nỗi mọi người trong quán quen mặt. Một ngày không thấy em tới mọi người sẽ đều thấy trống vắng.--------fic kia do sẽ khá lâu nên tớ quyết định viết thêm một chiếc fic đền bù mọi người ạ♡…