"Chuyện tình cảm của tôi không khác gì cuốn tiểu thuyết, cũng ly kỳ, đầy máu và nước mắt. Tôi yêu người đã có vợ, trốn chạy anh sang một đất nước khác, sau nhiều năm trở về, tôi vẫn không thoát được lưới tình của người ấy" Nguồn: mina =>> nếu mọi người thấy truyện hay thì đừng tiếc 1 lượt like 1 lượt vote và1 lượt theo dõi để ủng hộ mình nhé.…
"Ngươi có biết ta mặc B cup nội y, ta biết ngươi mặc tiểu tân đồ án tứ giác khố;Ngươi có biết ta có cửu khỏa đền bù trở xỉ, ta biết ngươi chân trái có một đạo tứ chỉ trưởng vết sẹo;Ngươi có biết ta mới trước đây đái dầm khứu sự, ta biết ngươi mới trước đây trần truồng gièm pha;Ngươi có biết ta yêu nhất ăn là mứt táo, ta biết ngươi không thích nhất ăn là bạch thủy nấu đản;Ngươi có biết của ta tiểu tính tình, ta biết đến của ngươi ý xấu mắt...Ngươi, có thể bảo ta mơ; ta, có thể gọi ngươi ngựa tre.Nhưng là...Ta tựa hồ càng muốn được xưng là quý phu nhân, ta càng muốn kêu ngươi trần tiên sinh."—— hái tự Trần Tiểu Mạt nhật kíThay tên thông cáoNguyên danh: 《 chính là yêu , làm sao bây giờ 》 vẫn cùng văn cô lạnh nhóm, chớ quên ta a ~~~Hiện thay tên: 《 thanh mai trúc mã, vô yêu không vui 》Cũng không biết sửa lại có phải hay không hảo điểm, dù sao ta là đặt tên vô năng.Nội dung nhãn:Tìm tòi mấu chốt tự: nhân vật chính: Trần Tiểu Mạt Quý Xuyên Thượng ┃ phối hợp diễn: Trần gia cùng Trần Tiểu Đóa Tào Thao từ chí ma Giang Lưu Uyển từ đễ Tương Dật ┃ cái khác: trường học tình yêu đô thị thuần yêu…
ノ*:・゚✧Pov: Bạn là một đứa trẻ tầm thường, cho đến khi bạn được chuyển sinh vào thế giới bsd. Bạn sẽ làm gì? Ác quỷ? tội phạm? hay bạn sẽ làm kẻ tốt? hay bạn sẽ chết như cái cách kẻ yếu chết để nhường đường cho kẻ mạnh?___________________________________________________________________Mình mới vào fandom không lâu và nay mình nổi hứng viết truyện sìn OC. Hy vọng mn có thể để ra một chút thời gian đọc truyện của mình và mình sẽ cố cập nhật sớm nhất có thể :3Please do not steal or repostCre: Jin SaitoCảm ơn mn đã đọc___________________________________________________________________…
Thuộc loại: Tổng giám đốc hào mônTác giả: Đông Mộc HòaTiến độ: Đã hoàn tấtCập Nhật mọi thời gianVăn án:Yến Mộ Tịch, đường đường là đại thiếu Yến gia, lúc sinh ra đã khiến cho người ta ghen ghét đố kị, khí chất bất phàm, nghiền ép trí thông minh của chúng sinh, người đời chỉ có thể ngưỡng mộ, ai có thể nghĩ tới, một ngày nào đó, hắn sẽ quỳ dưới chân một đầu bếp nhỏ, cam nguyện cúi đầu xưng thần."Chúng sinh đều cay đắng, em lại thật ngọt ngào."Đây là lời Yến đại thiếu thường ngày thổ lộ, hào hoa mà si tình, cảm động khiến vô số người rơi lệ, nhưng người được thổ lộ lại trương lên vẻ mặt bất đắc dĩ, "Nói tiếng người đi, anh lại muốn ăn cái gì?"Yến đại thiếu lập tức chỉ chỉ ngón tay "Tôi hôm nay muốn ăn cháo bát bảo vịt, thịt kho tàu hải sâm, thịt bò hầm rượu vang..""Tại sao tất cả đều là đồ ăn mặn? Chay mặn phối hợp mới khỏe mạnh."..Sủng văn không ngược, ngọt đến nổ mũi, tổng tài hào môn ngạo mạn, ác miệng không coi ai ra gì thế mà lại bị một đầu bếp nhỏ tinh quái dạy dỗ thành một chú chó con ngoan ngoãn phục tùng chủ.…
Trích đoạn 1:Nằm lim dim trên mặt bàn nhìn Khoa, nó thấy Khoa đang giải đề tiếng Anh thoăn thoắt. Cái cậu này...có bằng IELTS cao trót vót rồi mà vẫn cố gắng tới vậy. Mà cũng phải, có bao giờ nó thấy cậu không cố gắng đâu. Cái gì cũng cố, cố học, cố chơi thể thao, hoạt động ngoại khóa, cố ăn, cố giao tiếp, cố cả cười. Đấy vừa nói xong, Khoa quay sang nhìn nó, nở một nụ cười ấm áp như mọi khi:"Đan nghĩ gì mà nhìn tao lâu vậy?""Không có gì, chỉ thắc mắc Khoa có bị lập trình trước không?"Trích đoạn 2:Bức thư chỉ vỏn vẹn 2 dòng:You.You are my good days. Hít một hơi thật sâu, tôi dụi đầu vào lòng Khoa. Hương nước hoa hòa lẫn với mùi nước xả nhàn nhạt, thấm trọn cảm xúc của tôi. Khoa choàng tay ôm tôi, không nói gì cả. Mãi một lúc sau, tôi mới ngẩng lên nhìn Khoa, anh nhìn tôi cười hiền. Nụ cười không còn gượng ép như trước. "Cảm ơn anh vì đã thành thật với cảm xúc của mình"Mắt anh hơi giãn, anh nhìn tôi ngạc nhiên rồi lại kéo tôi vào lòng."Anh đã từng nghĩ là mình không thể, cảm ơn em"…
Tác giả(autor):Ốc Sên chạy Tác Phẩm:First loveCategory:Tình cảmRatting:K+ ~Văn án~ Cảm giác như thích cậu...Giống hệt như que kem mùa hè...Ngọt ngào này,dịu mát này..Có người nói đó là hương vị của mối tình đầu........ Tôi cũng như bao nữ sinh khác,cũng có tương tượng tuyệt vời về mối tình đầu của mình.Với tôi,tôi chẳng nghĩ sẽ gặp nó theo kiểu "tiếng sét ái tình" nhưng...với cậu ấy thì khác.!!Tôi thích vẻ đẹp trai của cậu ấy,thích sự lạnh lùng của cậu ấy,thích cái vẻ chăm chỉ học bài của cậu ấy trên lớp,tích cách cách cậu ấy trầm ngâm nghe nhạc,tôi thậm trí còn thích cả những ngón tay của cậu ấy khi lướt trên những sợi đàn guitar..Tôi thích mọi thứ thuộc về cậu ấy..TẤT CẢ!!Tôi ích kỉ...Tôi muốn là người nắm giữ chìa khóa để mở cánh cổng trái tim của cậu ấy,tôi muốn cậu ấy cười thật nhiều,bởi lẽ khi đó cậu ấy rất đẹp trai...Khi bị cậu ấy nhìn chằm chằm,cả người đơ cứng lại,hô hấp cũng dần trở lên khó khăn thậm trí là gần như ghẹt thở.................. Lần đầu tiên nhìn thấy,tôi liền thích con người này...RẤT RẤT THÍCH CẬU ẤY!!!!!!!…
" Nụ cười.... là cụm từ duy nhất mà mọi người dùng để liên tưởng tới nó... một "con người" lạc quan,tựa như không hề dính dáng gì đến 2 từ 'tiêu cực'. Nhưng đâu ai có ngờ, nụ cười ấy lại chỉ là cái mặt nạ mà nó dùng để che đi cái thứ kinh tởm trong tâm hồn của nó.... một tâm hồn méo mó và trống rỗng.Mỗi khi tâm hồn nó trở nên méo mó và đáng sợ hơn, nó cười. Khi được khen ngợi , nó cười. Khi bị trách mắng,nó cười ,....Nó bị trầm cảm ư? Không,cái "căn bệnh" mà nó mắc phải so với "bệnh" trầm cảm còn đáng sợ hơn....TRẦM CẢM CƯỜI" Đây chỉ là một cuốn tiểu thuyết viễn tưởng mà tác giả thêu dệt lên , có khoảng 70-80% là lấy từ cuộc đời thật của tác giả vậy nên nếu thấy nó không hợp gu bạn thì cứ việc bỏ qua, cảm ơn . __________________________________________________________________ehe... thì truyện này tôi có đăng ở Mangatoon và Noveltoon ó , ở trên đấy có nhiều chap hơn nên nàng/chàng nào muốn biết tình tiết tiếp theo thì lên đấy tra đúng tên truyện như này để đọc nhó =)))…
"Anh này?""Có thể nói."Người đàn ông phía trước tựa vào cánh cửa ra vào ở phòng khách, tiện thể đưa miếng táo được gọt hình con thỏ nhét vào tay tôi."Em hỏi thử anh nhé? Anh nghĩ em sống còn bao lâu nữa?"Anh không nói gì nữa, bàn tay đang cầm điều khiển Tivi bỗng dưng để xuống, dùng cây gậy chỉ đường mò mẫm về phía giọng nói tôi. Tôi chớp chớp mắt, hai tay dang ra đợi anh đến ôm cái. Như đụng trúng cạnh sofa, anh từ từ ngả người xuống, vừa đúng cánh tay tôi chờ anh. Anh để tôi nằm dài ra gối lên hai chân của anh, vừa chải tóc cho tôi vừa nói nhẹ nhàng."Anh không biết, nhưng chắc chắn nhiều hơn anh."Tôi quay người lại, nhìn chăm chăm đôi mắt của anh, chúng vẫn thế, vẫn xám đục nhìn về hướng khác. Như thấy sự im lặng khá lâu của tôi, anh mới hỏi."Em lại nhìn anh đấy à?" Anh cười nói."Nào có!" Tôi lém lỉnh đáp lại, tay đút cho anh miếng táo ngon ngọt, tiện nhìn chiếc cằm chẻ dễ ghét quá nên hôn "chụt" cái.Đôi lúc đầu tôi lại nghĩ suy kì lạ, chúng nghĩ rằng "Anh không nhìn thấy cũng tốt, nếu mà anh ấy nhìn thấy dáng vẻ mình khi lén thơm ảnh, chắc anh sẽ cười đến chết mất!"…
Ngươi có từng thấy có thể đem danh nhân danh ngôn nghiêm trọng vặn vẹo thành già như vậy sư sao? Ngươi có từng thấy dụ khiến khả ái : đáng yêu học sinh mới nhảy vào trong hồ vì mình mò giầy lão sư sao? Theo các sư huynh sư tỷ nói: "Người này không thể nói lý, lời nói không thể tưởng tượng nổi, cho cuộc đời của chúng ta tạo thành liễu lớn lao ảnh hưởng! !" Người từng trải lời của quả thật lời nói thấm thía, trọng yếu vạn phần. Ta nghe mãnh liệt gật đầu, sư huynh sư tỷ, Bão Bão ~ ta quá có thể hiểu được các ngươi! Các ngươi phóng tâm mà đi thôi, các ngươi trước ngã, tự nhiên có chúng ta nối nghiệp. Của ta bốn năm đại học, nhất định chính là muốn hủy ở này cầm thú lão sư trên tay. Mẹ ta nói với ta, đại học không thể so với trung học, để cho ta mọi chuyện đê điều Nhưng là... ta đê điều đứng lên sao? Ngày thứ nhất cùng đạo sư khiêng thượng, ngày thứ hai cùng đại tiểu lớp trưởng chống lại Ngày thứ ba... chao ôi, không nói Nếu như trời cao cho thêm ta một lần cơ hội, ta chỉ hy vọng nói "Xin đem của ta "Đê điều" đại học kiếp sống trả lại cho ta!"…
"Có chuyện cần mọi người giúp đây, tớ đang thích một bạn nữ trong lớp mình. Bạn ấy cũng xinh với hiền, tớ có nên mượn ngày Cá tỏ tình không? Nghiêm túc nhé xD"- Là "cô ấy" à , đẹp đôi đấy. tỏ tình đi Bí- Cặp đôi này được đấy, anh em ủng hộ couple này đi- Chúng mày không ai được động đến Phương của tao, chỉ QA được động thôi- ... ***"Đã hơn một lần...anh đã yêu em, đi tới đi lui, người đầu tiên nhớ, vẫn là em. Thật sự.....em không biết anh là ai?""Tao cũng hơn tuổi mày, ra trường rồi, mày nên bắt đầu gọi tao là anh đi thôi!" ***Anh vẫn ở đây chờ, vì anh biết có ngày em sẽ ngoảnh đầu lại. Anh vẫn đưa bàn tay về phía em, vì anh tin có ngày em sẽ đưa bàn tay của mình ra để anh nắm lấy. Cuộc đời này sinh ra anh, để dành cho emVì vậy, em đi đừng đâu nữa, em đã đi nhiều rồi. Nếu muốn đi, để anh đưa em đi, để khi em mỏi anh sẽ cõng, em mệt anh sẽ chăm, khi trời mưa anh sẽ che ô cho em đến hết cuộc đời...…
Cho Phép Tớ Làm Ánh Dương Nhỏ Của Cậu Nhé?! Nghe tên truyện là thấy "gà bông" ròi, truyện được viết dưới góc nhìn của cô em tên Hạ Dương (vụng về và đần độn) đã cảm nắng cậu bạn cùng bàn tên Minh Vũ (đẹp trai và ngầu lòi) Dù sao thì câu chuyện cũng xoay quanh hai cô cậu học trò lần đầu tiên học cách để ý bạn nào đó. Tí tởn, trẻ trâu và ngốc nghếch, nhưng lại siêu siêu dễ thương. Những câu chuyện nhỏ, cảm xúc say đắm, ngất ngây đầu đời mà trong sáng, đáng nhớ biết bao. Qua câu chuyện nhỏ này, bạn đọc phải chăng sẽ tìm thấy mình thời xưa cũ (nếu bạn đã qua tuổi "cảm nắng") hoặc cũng có thể nhận ra hoàn cảnh mình ( nếu bạn đang ở tuổi "cảm nắng") và cũng có thể là khám phá ra bản thân trong tương lai (nếu bạn chưa từng "cảm nắng") Vậy đó, biết đâu tình cảm khó gọi tên mà Minh Vũ và Hạ Dương dành cho nhau lại vẽ nên một chuyện tình tươi sáng và tràn đầy nắng ấm thì sao?! Liệu bạn đọc có hứng thú? Tác giả rất lười biếng, lịch ra chương không cố định, nhưng thường là 2-3 ngày sẽ có một chương, mong cả nhà ủng hộ \\\-\\\…
"Một năm học. Một lớp học. Một khoảng cách tưởng như nhỏ xíu... lại khiến tim ai đó rung lên."Ngọc Minh chưa từng nghĩ rằng năm lớp 11 sẽ có gì đặc biệt. Vẫn là những ngày học bài đến khuya, những buổi kiểm tra bất chợt, những lần dở khóc dở cười vì điểm số và áp lực thi cử. Nhưng rồi một vài thứ bắt đầu xáo trộn - một ánh mắt lướt qua nơi bàn cuối, một tin nhắn gửi nhầm, một lần vô tình chạm vai giữa hành lang chật hẹp.Gia Bảo không thích những thứ phức tạp, nhất là khi nó bắt đầu từ một người cứ mãi lặng lẽ như Ngọc Minh. Nhưng giữa vô vàn những tiếng cười, tranh cãi, trách móc và lặng thinh... cậu bắt đầu hiểu rằng có những điều không cần nói ra thành lời - vẫn đủ để khiến một ngày trở nên khác biệt.Câu chuyện không phải là một bản tình ca lãng mạn, cũng không phải là một cuốn nhật ký ướt át. Mà là về một tuổi trẻ ngốc nghếch, vụng về nhưng không kém phần rực rỡ. Và biết đâu, bạn sẽ tìm thấy một phần của chính mình giữa những dòng chữ này.…
Cập nhật mới nhất tại: triniemhuuly.wordpress.comTên truyện: Nhị gia rất lạnh lùng – 二爷好冷漠Hệ liệt: Tiểu tì điểm quân – Bộ thứ nhất Tác giả: Đường SươngThể loại: Ngôn tình cổ đại, Hài, Nhẹ nhàngNguồn Convert: meoconlunar Edit: Kozuechii Giới thiệu:Trên đảo nhỏ giữa Yên Ba hồ, có tòa Yên Ba Các cực kì thần bí.Nghe nói, trừ phi Các chủ gật đầu đồng ý thả người, không thì dù là Hoàng đế lão tử đích thân đến cũng vô ích.Mà thế sự biến hoá kỳ lạ khó đoán, Các chủ không chỉ có dung mạo tuấn mỹ, võ công sâu không lường được,Trọng yếu hơn là, hắn còn có được ba đại tỳ nữ vô cùng mỹ mạo tài giỏi hầu hạ bên người.Có quyền, có thế, lại có diễm phúc, quả thực muốn người trong thiên hạ tức chết!Có điều nhàn rỗi sinh nông nổi, Các chủ lại tâm huyết dâng trào nổi lên ý muốn tác hợp uyên ương.Muốn đem ba người con gái hắn từ nhỏ thu dưỡng, chân thành yêu thương gả ra ngoài.Cũng nói rõ luôn, chỉ cần là người vừa mắt các nàng, hắn chắc chắn sẽ tìm cách thỏa đáng hôn sự.Không ngờ nha đầu Mạc Vân lại nhìn trúng nhị đương gia Lệ Ngân Thiên nổi tiếng lạnh lùng.Ài, thế nào trong ngàn vạn người mà lại chọn cái tên lãnh huyết khó trị như thế? Vụ này khó giải quyết đây!…
Tối cường người đại diệnTác giả : Vũ Lạc Khinh TrầnThể loại : Trọng sinh - Tương lai - Giới giải trí - Sảng văn - 1×1 - HENhân vật chính: Sở Tự, Viên Tiệp ┃ phối hợp diễn: Lâm Khinh Vũ, Đàm Thịnh ┃ cái khác:Tình trạng : HoànNguồn convert : Slytherin House hoặc https://cuocsongcuatoi20.wordpress.com/2017/04/17/muc-luc-toi-cuong-nguoi-dai-dien-vu-lac-khinh-tran/Văn ánMang ra trẻ tuổi nhất ảnh đế người đại diện Sở Tự bị người hãm hại chí tử sau, mới biết mình nguyên lai là là một quyển tinh tế giới giải trí tổng thụ văn trung một cái pháo hôi.Bởi vì, đắc tội tổng thụ Lâm Khinh Vũ mà bị trả đũa chí tử, mà còn làm phiền hà cha của mình cùng cả cái gia tộc.Trọng sinh trở về, Sở Tự chỉ vì báo thù, đi lên giải trí giáo phụ chi lộ, thuận tiện cùng chính mình lão cán bộ trước vị hôn phu nói nói thương yêu cái gì.Lão cán bộ công VS nữ vương lãnh tĩnh cường thụĐột nhiên tưởng viết cái đặc biệt thích đặc biệt thích sảng văn, ngốc bạch ngọt tô thích, hoan nghênh nhảy hố.…
Năm ấy Hạ Mạc Thần vừa tròn 8, lại chứng kiến kết cục bi thảm của gia đình . Cha nằn nặc đòi ly thân với mẹ cậu , rước người đàn bà mà ông cho là người ông yêu nhất về . Mẹ cậu vì sốc mà trước cảnh gia đình êm ấm tan vở mà đổ bệnh nằm liệt giường . Cậu trong đêm mưa gió chạy đến nhà chính của Hạ gia khóc 1 đêm , vừa khóc vừa đập đầu , có thế thấy rõ huyết từ trán cậu đổ ra thấm đẩm mặt đất . Gia nhân trong nhà không nhịn được liền lén đưa chút tiền cho cậu để cậu cứu mẹ . kết quả chưa đi được ba bước , bị quản gia trong nhà phát hiện đánh người gia nhân kia đến **ết trước mặt cậu mặt cậu gào thét . Cậu nhìn huyết tươi tuôn ra từ người kia từ từ tràn lan đến mình mà không khỏi nôn nữa , rồi vùn vẫy chạy về cứu mẹ nhưng .. vẫn là không kịp về đến nhà mẹ cậu đã ra đi vừa sốc vừa bàn hoàng , cậu ôm mẹ khóc nấc , đến khi có người phát hiện thù đã 3 ngày sau . Thi thể của mẹ cậu đã bắt đầu phân hủy . Còn cậu bị ngất xỉu với hơi thở yếu ớt tưởng như không còn sống . Rất may ông nội cậu đã trở về nhà biết hết ông vội tìm đến đưa cậu đi khám chăm lo cho cậu nhưng cậu dường như lúc nhớ lúc không , trở thành một kẻ ngốc , lúc nào cũng đòi mẹ , không thì sẽ nói nhảm , rồi lại cuộn mình một góc cậu chân thành đến độ bị gạt bắt nạt cũg chẳng dám phản bác . cha cậu vì nể tình mẹ và vì ông mà giữ cậu lại . Nhưng vào một hôm cuộc sống của cậu bị đảo lộn rồi , cái cuộc sống tồi tệ ấy liệu nó sẽ ra sao?…
Nguồn: tangthuvien.comConverter: meoconlunar[ nội dung giới thiệu vắn tắt ]Người nhát gan, nao núng nam, thối cái thứ, đại phôi đản......Ô ô, nguyên lai hắn ở vĩ đại hoa hậu giảng đường trong mắt đã ác tâm lại thật giận Bất quá hắn hoàn toàn không phủ nhận, chính mình thật là phẫn trư ăn con hổ cao thủ Vì che giấu con lai tuấn dật bề ngoài, cùng không chịu nổi chân thật thân thế Hết sức có khả năng giả vờ giả vịt, thành phủ thình lình bất ngờ thâm mật Mà nàng biết chân tướng nhất định xui xẻo, trốn không thoát hắn ác chất uy hiếp Hưởng thụ trêu cợt của nàng độc đáo lạc thú, phá lệ thường đến hạnh phúc tư vị......Ai! Của hắn hắc ám thế giới thực sự cùng nàng có khác một trời một vực khoảng cách Xa đến biết rõ nàng đối hắn rất trọng yếu, lại vẫn là lựa chọn xa chạy cao bay Đã quên lo lắng của nàng ý tưởng cùng cảm giác, cùng với phát ra từ nội tâm trả giá Kiên trì trở thành mọi người tán thành có thành tựu nam nhân, đủ để xứng đôi được với nàng Tin tưởng một ngày nào đó nàng hội đương nhiên thuộc loại hắn, hắn không bao giờ nữa buông tay Không nghĩ tới hắn rất tự cho là đúng , hơn nữa sai thái quá lại xứng đáng Chẳng những không chiếm được lượng giải, còn kém điểm sai thất nàng tận lực giấu diếm đại bí mật......…
Converter : MeoconlunarNguồn : Tangthuvien-----------------------------------------Ô! Ô! Lão thiên gia vì sao muốn như thế trêu cợt nàng?Thế nhưng làm cho phụ mẫu nàng cho nàng lấy một cái “Đưa linh phân” tên?Không! Không! Là “Tống Lăng Phân” Mới đúng!Càng thật giận là, cái kia kêu Liêu Chí Vĩ thối nam sinh,Cư nhiên ở trường học trao giải điển lễ thượng, bởi vì tên của nàng mà cười bản thân bất lực!Mà trọng yếu không may, hắn thế nhưng âm hồn không tiêu tan từ tiểu học đến đại học luôn luôn cùng nàng đồng giáo,Nhưng lại nơi nơi cùng người nói, nàng là của hắn bạn gái, hại nàng đến bây giờ ngay cả cái bạn trai cũng không có.Xem thế này nàng cùng của hắn thù khả kết lớn!Tưởng hắn Liêu Chí Vĩ tốt xấu cũng là cái tuấn tú lịch sự, có được công nghệ cao công ty tổng tài,Nữ nhân đối hắn nhưng là xua như xua vịt thật sự đâu!Duy độc cố tình chỉ có này Tống Lăng Phân đối hắn tốt giống như anh em,Còn muốn hắn bồi nàng đi xem mắt, này thật sự là muốn gọi hắn chủy tâm can nha!Không được! Nàng là của hắn! Hắn từ nhỏ sẽ định rồi nàng,Ai cũng không thể theo trong tay hắn đem nàng cướp đi!Hắn hạ quyết tâm, cho dù đem hết tiểu nhân bước đếm,Cũng muốn tiên tiến trú nhà nàng, thắng được lòng của nàng mới được......…
=================Tên sách: Ta rốt cục cũng có đối tượng để phát sóng trực tiếp tinh tế hằng ngàyTác giả: Ly Âm Chi HạVăn án【 nguyên văn tên (phát sóng trực tiếp tinh tế hằng ngày ) 】Tạ Phàn Ý mang theo di vật từ cổ địa cầu từ kiếp trước trở lại tinh tế, quyết định làm một tên quần chúng đơn thuần dưỡng lão bình thường.Cuộc sống hàng ngày bao gồm ngâm quả kỷ tử trong bình giữ nhiệt, nấu ăn và trồng hoa.Không ngờ tới một ngày cậu đụng phải một vị tuyệt thế đại mỹ nhân.Hai đời làm lưu manh Tạ Phàn Ý lập tức liền động tâm.Vì vậy, Tạ Phàn Ý quyết định thay đổi một chút về cuộc sống hoạt dưỡng lão hằng ngày--Làm them một chút cơm, nuôi thêm một mỹ nhân.【 Tác giả: Tạ Phàn Ý là thụ! Thụ! Thụ thụ thụ! ! ! 】Điều quan trọng phải nói chục lần!Nội dung nhãn mác: Chủng điền văn mỹ thực tinh tế phát sóng trực tiếpTìm tòi chữ mấu chốt: Vai chính: Tạ Phàn Ý, Kỳ Vũ Châu ┃ vai phụ: ┃ cái khác:Một câu nói giới thiệu tóm tắt: Có đối tượngDàn ý: Bất cứ lúc nào đều không nên quên phải sống tốt.==================Kẹo có lời muốn nói: TUYỆT!ĐỐI!KHÔNG!ĐỌC!VÀO!NỮA! ĐÊM!P/s: Ai ship cho mị đồ ăn với TvT…
Nguồn: tangthuvien.comConverter: Meoconlunar[ nội dung giới thiệu vắn tắt ]Năm tuổi năm ấy, đảm nhiệm xã công mẹ dẫn hắn về nhà, từ nay nàng có tiểu ca ca,Hướng đến có hiểu biết nàng chỉ có ở trước mặt hắn hội đặc biệt kiêu căng tùy hứng, đều là bị hắn làm hư !Quen biết ngày đầu tiên, hắn liền ôn nhu dịch hạ chân gà thịt cấp thiếu răng cửa chính mình ăn,Hắn thói quen đối nhân ác thanh ác khí, châm chọc khiêu khích, đối nàng lại chỉ có vô chừng mực kiên nhẫn,Mỗi đến mùa hè, hắn càng hội bỏ mệnh bồi quân tử trèo cây vì nàng tháo xuống cao nhất chỗ trái cây.Nàng lòng tràn đầy cho rằng hai người đã có ăn ý, chờ nàng lớn lên, chờ hắn học thành về nước,Bọn họ có thể cùng nhau, tuy rằng hắn chưa bao giờ chính miệng nói qua thích chính mình......Không nghĩ tới hắn chẳng những không nói một tiếng cưới người khác, cũng không có mời bọn họ tham gia tiệc cưới,Nàng đau lòng muốn chết chất vấn, lại chỉ đổi lấy hắn một câu “Hôn lễ không có của ngươi vị trí”,Càng quá đáng là, hắn thậm chí lấy từng nhận nhà nàng trợ giúp lấy làm hổ thẹn?!Mười năm sau, bọn họ lại gặp lại, nàng thành hắn con một ban đạo,Chính là vãng tích ôn nhu hắn hiện thời lại trở nên tâm ngoan thủ lạt, làm cho nàng không khỏi hoài nghi ──Năm đó hắn nhẫn tâm ném khí chính mình cùng người nhà, chẳng lẽ là không hề đã khổ trung?…
Nếu để mà nói khoảng thời gian tôi phải chuyển từ thành phố về quê học còn thú vị hơn cả quá trình "cấy tạo và nghiên cứu tiến độ của mầm xanh công nghệ mới" của nội. Không những thế, "Hà Bá" Tùng tôi đây còn chưa từng nghĩ sẽ có một ngày mình phải e ấp ngại ngùng nắm tay con nhỏ lớp trưởng "bà chằn" thứ dữ mà né tránh ánh mắt hừng hực khói lửa của đám loi choi kia.-o0o-Tàn nắng ướp mật vàng óng bao phủ cả tán cây lộc vừng, chiếu rọi từng chiếc lá màu xanh biếc mát mắt, kể cả gió cũng đung đưa những nhánh hoa sắc đỏ rực rủ xuống như đang nghỉ ngơi giữa ban trưa.Nắng hôm nay gắt hơn mọi khi, cảm giác như từng tấc da tấc thịt đang được nung chảy dưới nóng hầm hậm dưới sân trường tràn ngập tiếng ve râm ran."Tùng, Tùng, Tùng! Coi tui nè!""Tao đang bận ngủ trưa, bạn lớp trưởng bay đi chỗ khác đi ạ!"Nhỏ Tâm lay người tôi dậy, mãi sau mí mắt tôi mới chịu mở ra thì lại nghe nhỏ hào hứng khoe hành trình tìm được mấy chậu hoa mười giờ mới nở sau sân trường. Nhỏ ríu rít nói liên hồi, lâu lâu lại lấy cuốn sổ cô nhờ nó mang giúp mà đem ra quạt cho tôi cho đỡ nóng.Hóa ra, từ lúc nhỏ Tâm đến cạnh bên, ngày hạ chí cũng không gắt gao đến mức khủng khiếp như tôi nghĩ.…