Sau ánh hào quang ( lichaeng)
"Em không thể hiểu cho tôi sao...!"…
"Em không thể hiểu cho tôi sao...!"…
Tôi có thể nghèo về vật chất chứ tôi không nghèo về tình cảm…
rốt cuộc định nghĩa của từ "Mùa Đông" có giống với nghĩa đen của nó hay không? hay còn một ẩn số trong đó mà chúng ta không thể biết được?…
Tự đọc tự hiểu =))…
chuyện viết về cuộc tình tuổi học trò của Lisa-cô và Chaeyoung-nàng…
Không tiền không tài nên đành nhìn em bên người khác…
đọc đi r biết, cảnh báo là kết sờ e se nha😀…
Nàng là một cô gái nhỏ nhắn xinh xắn là con gái cưng của ông hội đồng Phác gia đình nàng chỉ có nàng là con một rất được mọi người cưng chiều . Còn cô cũng là con cưng của của ông hội đồng Lạp , tính cách cô hay phá phách nhưng cũng rất ấm áp Để xem tình yêu của họ sẽ ra sao mời mọi người vào xem truyện nhé…
An Nhiên là một cô gái bình thường-có lẽ là quá bình thường. Cô sống lặng lẽ trong thế giới của mình, yêu thích sách vở và những bộ phim lịch sử, đặc biệt là House of the Dragon. Mỗi tối, cô đều xem đi xem lại những tập phim về gia tộc Targaryen, đắm chìm trong bi kịch của họ.Nhưng cuộc sống của cô lại không có gì đặc biệt. Một sinh viên bình thường, sống vui vẻ giữa tình yêu của gia đình và những khoảnh khắc bên bạn bè. Mọi thứ trôi qua trong vòng lặp êm ả đó, rồi cứ thế xoay tròn, xoay tròn. Cho đến ngày hôm đóNgày mà cô chết.Mưa đêm tầm tã, ánh đèn xe loang lổ trên con đường ướt đẫm. An Nhiên đứng dưới hiên trạm xe, tay siết chặt chiếc ô cũ kỹ. Cô không nhớ mình đã chờ bao lâu, chỉ nhớ cơn gió lạnh buốt xuyên qua lớp áo mỏng.Và rồi... một tiếng hét. Cô quay đầu.Một cô gái nhỏ đứng giữa đường, đôi mắt hoảng loạn nhìn về phía chiếc xe tải lao đến với tốc độ khủng khiếp. Không kịp suy nghĩ, An Nhiên lao tới, đẩy cô bé ra ngoài. Đầu đập mạnh xuống đường một cơn đau ập đến.Rồi cô không còn cảm thấy gì nữa. Không có đau đớn.Chỉ có bóng tối vô tận.---Nhưng rồi... cô mở mắt.Không phải ánh sáng bệnh viện, không phải âm thanh của máy đo nhịp tim.Mà là hơi ấm kỳ lạ.Mùi của tro than, của gỗ cháy, của một thứ gì đó hoang dã và cổ xưa.Cô nhìn thấy bầu trời-một bầu trời đỏ rực như lửa, với những cái bóng khổng lồ lượn quanh.Rồng.An Nhiên giật mình bật dậy.Không, không thể nào.…
Do là truyện học đường nên ó một vài từ tục tiểu nên cân nhắc trước khi đọc.:)…
Vợ Tôi Là Nàng Ngốc…
Thái Anh tuy suất thân từ gia đình giàu có nhưng lại bị gia đình hành hạ nàng. Mất niềm tin tưởng vao bạn bè...…
xưng : tôi và em nhá !!! cho m.n quắn quéo =]]…
Cre: Phiên Nhi Liêu (PhiuPhiu)Editor: @MinnChaengNhân vật: Phác Thái Anh x Kim Trân Ni" Em chẳng qua chỉ là một món hàng không mã vạch ? " Có một thế giới quan luôn xuất hiện với vẻ ngoài hào nhoáng, thật chất chỉ để làm lu mờ sự đen tối đến tận cùng. Cuộc chiến khóc liệt nhất không phải đến từ nghệ sĩ, chẳng qua ván cờ có kịch tính hay không đều dựa vào cuộc đấu trí của một dạng người . Những người nắm trong tay toàn bộ lịch trình của người khác, biến thói quen trước đây của họ dần dần lui vào dĩ vãng. Luôn luôn vạch ra sẵn những bước đi hoàn hảo nhất, cũng sẵn sàng đứng ở phía sau để lấp lại những dấu vết sai lầm. Cái nghề tưởng chừng như chỉ làm thuê cho nghệ sĩ, nhưng lại là những người có thể làm thay đổi hoàn toàn một nghệ sĩ đó. Người quản người, người ta gọi là ...Người quản lý.…
Đây chỉ là một fic truyện nhỏ do mình suy nghĩ ra và muốn ghi lại để có thể lâu lâu tự đọc khi thấy street. Mình sẽ rất vui nếu các bạn có thể đọc được ủng hộ mình, fic truyện đầu tiên nên có sai sót gì mong các bạn có thể bỏ qua và hgóp ý giúp mình,xin cảm ơn!. ĐÂY LÀ TRUYỆN MÌNH TỰ NGHĨ KHÔNG CÓ THẬT VÀ KHÔNG CÓ Ý XÚC PHẠM HAY BÔI NHỌ DANH DỰ CỦA NHÂN VẬT.…
Chuyện không mang tính chất xúc phạm 🎤…
Không biết nói gì…
.........…
Lâu lâu sẽ có vảnh bẻ lái nhoa…
Tình yêu ai chẳng nghĩ nó màu hồng,nhưng thật ra nó làm gì màu hồng như chúng ta hay nghĩ…