Hanbin có thể đọc được suy nghĩ người khác - trừ một người là Hyuk. Cậu em năm dưới xuất hiện như định mệnh, kéo Hanbin ra khỏi quá khứ đầy đau thương và những bí mật bị nguyền rủa. Một câu chuyện đan xen giữa tâm linh, tình yêu và sự chuộc lỗi - dịu dàng đến ám ảnh.…
Là những ngày nghỉ hè muôn màu muôn vẻ của tụi nhóc 13, 14 tuổi ở 1 cái làng nhỏ xíu, vẫn còn cây đa đầu làng, cái ao, cái giếng, bụi tre sau cái đình,...…
Jeunesse - Thanh xuân luôn là một kí ức đẹp nằm sâu trong tiềm thức của chúng ta. Những cảm xúc nhẹ nhàng, bâng quơ của tuổi học trò những năm cuối cấp như một cơn mưa rào đầu hạ, chỉ thoáng qua nhưng đủ làm ta xao xuyến.Nơi đẹp đẽ nhất là nơi chúng ta từng đi qua, khoảng thời gian đẹp nhất là khoảng thời gian chúng ta không thể quay trở về#1 hocduong 12/1/2024#1 facebook 10/3/2024#4 12chomsao 16/7/2024#2 nhanma 3/9/2024#3 thienyet 7/2/2025#5 kimnguu 12/6/2025…
Tên khác: Lần Đầu Nhận Được Ân Trạch.Tác giả: Lưu Thủy ThủyThể loại: Cổ đại, song tính, sinh tử, đoản văn, HE, phúc hắc cường thế hoàng đế công x ngốc nghếch song tính mỹ nhân thụ.Edit+beta: Vubinbin1305 - Yi Xiao (Woanz)Nguồn: Kho tàng đam mĩ - FanficĐộ dài: 15c.Văn án:Song tính mỹ nhân được đưa vào cung, chưa được gặp thì tiên đế đã băng hà. Mỹ nhân từ đó bị lãng quên trong Nam Uyển cung.Hoàng thượng tình cờ đi qua, bị mỹ nhân hiểu lầm là họa sĩ, từ đó bắt đầu những ngày yêu đương ngọt ngào giữa mỹ nhân và hoạ sĩ (giả).Khương Sạn x Nguyệt Hoa…
Chẳng biết tôi đang kiếm tìm thứ gì,một bóng hình nào hay là tìm chính tôi?".written by @smile4eversucover by @smile4eversutitle | 2021 project - tìmrating | 12+disclaimer | nhân vật không thuộc về tôi nhưng số phận họ do tôi quyết địnhstatus | completed (66/66 chap)warnings | - lowercase - couple chính: thiên bình, bảo bình - couple phụ: cự giải, song tử - couple phụ trong fic xuất hiện không thường xuyên nên mọi người không nên kỳ vọng quá. - không chuyển ver, không đem fic đi bất cứ đâu trong bất cứ trường hợp nào - cmt mang tính xây dựng, không gây war - bản full chỉ được đăng trên wattpad và page/blog Smile4everSu., link có thể tìm trong profile @smile4eversu…
Thể loại: Cổ đại, fanfic, ngược trước ngọt sau, HE.Số chương: 37Tình trạng: HoànHyuk cảm nhận được men rượu trong khoang miệng y, hắn như bị chuốc say mà giữ đầu y lại hôn sâu. Nụ hôn chiếm hữu của một quý tộc. Đợi đến khi y khó thở hắn mới buông ra, sợi chỉ bạc nối liền hai chiếc lưỡi, hắn hung hăng cắn môi y đến bật máu. Nó như dấu ấn của loài săn mồi.Hanbin cũng không chịu thua, vì say mà mất lý trí, y nhào lên cắn tai hắn."Sao cắn ta?""Ngài cắn ta trước!"Hyuk bật cười "Hai cái đó không giống nhau.""Ai nói không, ngài cắn ta, ta cắn ngài, đều là cắn cả thôi có gì mà không giống."Hyuk bất lực, hắn bế Hanbin về giường, đặt y nằm xuống ân cần tháo giày ra. Còn không quên cài lại chiếc trâm lên đầu y."Ngươi mà còn tùy tiện tháo xuống nữa thì đừng có trách ta.""Hứ!"Hanbin mặc kệ hắn càm ràm, y nhắm mắt lại chìm vào giấc ngủ. Hyuk cũng cởi áo ngoài, chui vào chăn ôm y ngủ.Truyện lấy bối cảnh thời Joseon, mình không xem phim Hàn nên sẽ hạn chế nhiều khía cạnh. Mong mọi người thông cảm cho mình nha!Cốt truyện hoàn toàn hư cấu không liên quan đến người thật. ❌Vui lòng không reup, chuyển ver❌…
Nó thương Phúc Nguyên là vì cảm nắng, và còn là vì nguồn năng lượng chữa lành. Nó xem Phúc Nguyên là mặt trời, nhưng cậu chỉ xem nó là bạn thân.Đánh đổi tình bạn để đổi lấy tình yêu, liệu đó có là một canh bạc lớn?Đây là văn xuôi, không phải textfic.Ngày đăng: 25/10/2025…
Tên truyện: (Bảo Bình - Thiên Bình) Không thể quay lại.Tác Giả: Đậu ĐậuThể loại: Fanfiction, học đường, tình cảm, hài hước.Văn án: Hoàng Bảo Bình.Hạ Thiên Bình....-"Thiên Thiên, anh đã sớm không thể quay lại."-"Thế nào mới là không thể quay lại?"-"Là đã yêu em, không thể quay lại được nữa."...Author: Chúc mọi người đọc truyện vui vẻ. "Một ngày cuối năm, dùng tình cảm của mình dành cho cậu để viết nên câu chuyện này."...…
Thức khuya phải chăng là do mất ngủ ? Hay lòng người không thể yên tâm mà đánh giấc... Thời gian liệu có phải là câu trả lời ? Hay là một khoảng lặng tra tấn tinh thần...Những cảm xúc tiêu cực có phải do được hình thành ? Hay vốn nó đã ở đó, vẫn luôn tồn tại, nhưng im lìm để rồi một khoảnh khắc nào đó chợt bùng lên ?Nặng thật.…