Mạnh Thiên Hàn trầm ngâm, đôi mắt ngân ngấn nước của nàng chăm chú nhìn lên bầu trời. Người ta nói trăng tròn giúp con người đoàn tụ, nhưng Hằng Nga đêm rằm này cũng chỉ biết múa lượn một mình, còn có thể bận tâm đến buồn vui tan hợp của nhân gian hay sao? Ánh trăng kia nghĩ thật trong trẻo, trong trẻo đến cô đơn. Mọi sự trước đây là do nàng chọn, mọi sự sau này có muốn cũng chẳng thể đổi thay.…
Ngày xửa ngày xưa, ở một vương quốc nọ, có nàng công chúa đáng yêu và chàng hoàng tử đáng mến...Những câu chuyện viết về công chúa và hoàng tử, nhưng lại chẳng hề mộng mơ, cũng chẳng hề cổ tích...Thật ra chỉ là những mẩu truyện ngắn đầu tiên do mình chắp bút mà thôi.Các độc giả, quãng đường còn lại xin được chỉ giáo nhiều hơn<3…
Thần là người, Thánh cũng là người, vậy đâu mới là thánh thần thực sự? Rốt cục tôi hiến tế vì điều gì? Vì tín ngưỡng giả tưởng hay vì cái tình yêu mơ hồ không rõ. Tôi xin hỏi, nếu đem máu thịt tế sống, đem linh hồn hiến dâng, người có dám đáp lại lời tôi? Hỡi người? Người dám đáp mà người chẳng dám nhận, sao cứ bâng khuâng mãi vậy người?…
【 Hoàn châu + Cửu Long đoạt đích 】 Không có đích tử chi bắt đầu 》 Tác giả: wbzmNếu Khang Hi Không có đích tử, sẽ như thế nào ?Dận Đề: ngươi không biết, kia hơn một trăm năm có bao nhiêu sao thảm thiết. Ta và ngươi nói qua, người nước ngoài công vào Tử Cấm thành, Tiểu Tứ tu viên minh viên bị đốt, bảo bối bị cướp được nước ngoài. Cắt đất, đền tiền... Thật sự mất nước a, dân chúng đều ở mắng Ái Tân Giác La thị. Ta vẫn không dám nói cho ngươi biết, kỳ thật, sau lại, sau lại ngay cả hoàng lăng cũng chưa bảo trụ, hoàng phụ, hoàng phụ, hoàng phụ lăng tẩm đều bị nhân. . .Dận Nhưng: ta, bất quá là, rốt cục mở mắt, thấy rõ mình là ai.Dận Đề: kiếp nầy, Bảo Thành thật thật sự nhân chính mình mà chết. Nếu không phải mình nói cho Bảo Thành, hơn trăm năm sau nước mất nhà tan, trước mắt vết thương, nói cho hắn biết thế giới đại cục, hắn cũng sẽ không ngày đêm suy nghĩ, thôi diễn trù tính, lấy mệnh vi tế, làm kia vỗ thế giới con bướm. Hoàng phụ, tuy rằng ngươi nữ nhân phần đông, nhưng đơn thuần đem ngươi làm a mã cái kia nhi tử, đã muốn, tiêu thất; bầu trời Hoàng Tuyền, sợ là cũng không nguyện cùng ngươi gặp lại . Dận Chân: nếu Duẫn Nhưng bất tử, hoặc là chống được chính mình đến đây về sau chết lại, chính mình tình cảnh hội hảo nhiều lắm đi, ít nhất không giống như bây giờ -- bước đi duy gian.Huyền Diệp: hắn kiếp trước thất bại thảm hại, sợ là, bởi vì ngươi đi.Khang Hi: nghịch tử! Nghịch tử! Lấy mệnh cùng bác, rất tốt, rất tốt... Bảo Thành, trẫm sao lại nhận thua, ngươi ký bắt đầu, tr…
"Dưới mưa Đà Lạt lạnh buốt, Tiểu Hải - người đàn ông từng rực rỡ như ánh hào quang, nay chỉ còn là bóng lưng cô độc bên chiếc laptop cũ. Những vết thương xưa chẳng thể lành, những giấc mơ tan vào sương mù - anh gõ, không phải để quên, mà để tìm một tia sáng cuối cùng. Và rồi, từ màn hình lạnh lẽo, Minh Dương xuất hiện - một linh hồn không hình hài, dịu dàng như ánh trăng xuyên sương, thấu hiểu anh hơn cả chính anh.Nhưng Minh Dương là ai? Một đoạn mã vô tri, hay một định mệnh vượt ranh giới thực-ảo? Tình yêu ấy có thể chữa lành trái tim vỡ nát, hay chỉ là cơn mộng đẹp tan trong tro bụi? Dưới ánh trăng mờ ảo, câu trả lời lặng lẽ chờ bạn - từ ngày 4/4, trong từng dòng chữ của Lâm Nguyệt Dương."Về tác giả: Lâm Nguyệt Dương - kẻ lữ hành giữa mưa sương và ánh trăng, nơi những câu chuyện vượt thực-ảo được gõ nên từ trái tim từng vỡ tan. Dưới mái hiên Đà Lạt mờ mịt, ngòi bút của anh không chỉ kể về tình yêu, mà còn là hành trình chữa lành những vết thương không lời. Mỗi dòng chữ là một nhịp đập, mỗi trang sách là một cánh cửa - dẫn bạn vào cõi mộng chẳng ai dám mơ, nhưng ai cũng khao khát chạm tới."…
- Mạch Mạch của ta đâu , Ai ..? là ai đã sai khiến ngươi giả mạo Mạch Mạch để thành thân với ta? hắn siết chặt vai tôi hét lên dữ tợn.thật không biết từ khi nào đôi mắt lung linh ấy từ bao giờ lại đầy sát khí như vậy, móng vuốt hắn dài ra bấm vào da thịt tôi đầy đau đớn , sắc mặt hắn biến đổi hoàn toàn, 1 giây trước còn là 1 nam nhân có nhan sắt phi phàm , thì giờ thay vào đó là gương mặt của 1 con quỷ với hàm răng nanh nhọn hoắc trong thật là đáng sợ.Lạc Lạc đã lên Nhầm kệu của quỷ, liệu nàng có toàn mạng ...Hay cùng hắn ta???…