Một nhân vật không có trong truyện xuất hiện, liệu cô có làm thay đổi cốt truyện??? Và liệu cô có gây lên sóng gió cho giới phù thủy hay không.Dựa vào cốt truyện và nhân vật của J.K.Rowling và một số nhân vật do tác giả tạo dựngNhân vật có thể bị thay đổi tính cách, nữ chính tính cách sáng nắng chiều mưa khó mà đoán.Mình là lần đầu viết truyện có j sai sót mong mn bỏ qua…
Hắc hoá nhà Gryffindor và Giáo Sư Dumbledore thiên vị nhà SlytherinVăn án : "Họ luôn ca tụng ánh sáng, như thể nó vĩnh viễn bất bại. Nhưng họ quên rằng, nơi ánh sáng sáng nhất cũng là nơi bóng tối sâu thẳm nhất."Hogwarts - ngôi trường phép thuật hằng được tôn vinh, che giấu dưới tấm áo choàng huy hoàng là những âm mưu, phản bội và máu.Selene Blackwood-Nightshade, đứa trẻ sinh ra trong im lặng của những dòng máu thuần khiết nhất, lớn lên dưới ánh trăng lạnh lùng, không thuộc về bất kỳ thế giới nào.Trong những hành lang đá u tối, giữa tiếng thì thầm cổ xưa, cô sẽ viết lại vận mệnh Hogwarts bằng chính đôi tay mình.Một kẻ thù đội lốt người thầy.Một liên minh bị chia cắt.Một cuộc chiến không còn ranh giới đúng sai.Khi ánh sáng lụi tàn, ai mới là kẻ thực sự đứng trên đỉnh cao?Ánh sáng à... Ngươi cũng biết run sợ, đúng không?Tuyên Thệ Của Selene> "Ta không cần ánh sáng dẫn đường.Ta chính là bóng tối, là lưỡi kiếm ẩn sau tấm màn nhung.Kẻ nào dám cản đường, sẽ chìm mãi mãi dưới bước chân ta.""Đừng khẩn cầu lòng thương hại từ bóng tối.Vì khi ngươi run sợ, ta đã bước đến gần hơn.""Ánh sáng rực rỡ ư? Để nó tự chết đi.Ta chỉ tin vào những gì ta nắm chắc trong tay - và máu đổ dưới chân ta."…
"Không ai tin được cậu nhóc đáng yêu Park Jimin cuối cùng lại bị xếp vào nhà Slytherin. Vì lý do này, mà dần dần mọi người quay lưng lại với cậu, có người sợ hãi cậu. Còn cô, một học sinh ưu tú của Ravenclaw, lại chẳng hề sợ sệt mà chỉ cảm thấy Jimin thật phiền phức. Nhưng biết đâu, cậu trai Slytherin chỉ tỏ ra phiền phức vì cậu chẳng thể nào thổ lộ được lòng mình?"A story by chittafont. Translated by fanyppany.Cover by dustystreet.…
À thì bản thân cũng đọc sách tàm tạm, đôi khi cũng bị nó ám ảnh và cảm thấy hay hay nên rảnh rỗi lại sinh nông nổi share cho mn cảm nhận chung :3Tui thuộc dạng ăn tạp, lãng mạn, kinh dị, hài hước, trinh thám, nam nữ, nữ nữ , nam nam nếu thấy hay tui đều đọc cả rồi, miễn là dịch mượt mà, nội dung là lạ thì tui không ngại lắm.Giờ tui hay mua sách của Nhã nam nên chắc sẽ nhận xét về sách của nơi này khá nhiều, mọi người có đọc sách ở đâu hay có quyển nào thú vị thì share tui nha, trong khả năng có thể tui đi lùng thử. Tiếng anh tui cũng không tôt lắm vả lại tui lười nên tui chủ yếu đọc tiếng Việt thoai (nhưng nếu hay thì share lun nha, tui đọc tuốt =)))))). Khi tui thích tui cũng hứng tìm các tác phẩm xưa cũ mà nghiền ngẫm nên đừng lo lắng nếu đang ở hiện tại mà quyển sau lại là của ai xưa lắc xưa lơ, hay hôm nào đang nam nữ lãng mạn mà hôm sau nhảy qua nam nam gì đó =)))))))))))Tui viết mục này mục đích là share sách nên nếu hỏi nội dung tò mò quá mà lại không tin tưởng mấy lời giới thiệu có sẵn trên mạng thì cứ hỏi tui trả lời thui. Dẫu sao cũng là chia sẻ mà và đọc sách cũng có hàng vạn cách thưởng thức khác nhau :3 :3 với tui là thế đó.HAVE A NICE DAY ~~~…
Hanagaki Takemichi Cũng chỉ là con người bằng xương bằng thịt mà thôiTreo lên mình cái mác anh hùng cũng chỉ vì những người xung quanh Gắng gượng chống đỡ lấy nỗi đau cả về thể xác lẫn tinh thầnGồng gánh trên lưng tương lai của người khácNhững lời gửi gắm nay hoá thành gánh nặng đè lên đôi vai gầy guộc chằng chịt sẹo.Để rồi đến lúc ánh nắng lụi tắt,bộ dáng anh hùng mất đi...Vậy khi gỡ mác anh hùng xuống cậu ta còn gì?!À, chỉ còn một đống tro tàn mà thôi…
Tình yêu - mê cung rắc rối.Chỉ cần ta nhận thức nó thì sẽ rất nhanh tìm được lối ra, nhưng khi ta không nhận thức được nó thì ta sẽ mãi mãi luẩn quẩn trong nó. Cũng như trong tình yêu khi mà ta không hiểu rõ chính mình, không biết mình muốn gì, cần gì và mình thật sự yêu ai thì ta sẽ mãi mãi không tìm được đáp án rằng đâu mới là con đường ta nên đi, đâu mới là con người thực của ta và sẽ chẳng bao giờ ta đến được với người mình yêu, ngược lại, nếu như ta nhận thức được ta yêu ai, ta cần gì thì khi đó sẽ chẳng có gì quá khó khăn ngăn cản được ta bước đến và nắm tay người kia.Tựa như Min Yoongi yêu Kim Taehyung nhưng lại lạc lối ngay trong chính mê cung tình yêu mình tạo ra. --------------------"Không có âm nhạc, anh chỉ là Min Yoongi...Nhưng không có em thì anh đến Min Yoongi cũng không phải, vì Min Yoongi yêu Kim Taehyung mà..." -Min Yoongi.…
(Những truyện với kết cấu tình yêu giữa fan và thần tượng rất phổ biến. Truyện của mình cũng là một trong số đó. Những tình tiết trong truyện phần lớn là có thật, tất nhiên nhân vật và kết cấu phải hư cấu để phù hợp logic truyện, mình hy vọng sau khi đọc tác phẩm này các bạn sẽ nhớ lại những kỉ niệm đẹp đẽ với mối tình đã từng hay đang bên các bạn. Chúc các bạn đọc vui vẻ!P/s: Mặc dù lấy hình mẫu là Thiên Tỉ nhưng trong truyện tên sẽ thay đổi nha)Là tác phẩm đầu tay, nên có gì sai sót mong mọi người góp ý. Tuy nhiên, trong câu truyện này mình đã đặt vào nó những rung cảm đầu đời thật sự với một thần tượng. Là tình yêu hay chỉ là lòng hâm mộ đã vạch sẵn giới hạn? Đến chính bản thân mình cũng không phân biệt rõ. Nhưng hiện giờ, trong tầm mắt này chỉ có duy nhất cậu ấy mà thôi.…
Gryffindor có buổi tập nhảy chung với Nhà Slytherin bởi vì giáo sư McGonagall có việc bận không thể dạy phù thủy sinh Nhà mình và bà từ chối tiến độ tập nhảy của Nhà bị chậm lại vì điều đó. Nhất là khi Harry Potter, Nhà Vô Địch đến từ Nhà của bà lại vẫn chưa ra đâu vào đâu trong khi cậu sẽ là người đại diện cho mặt mũi của toàn bộ phù thủy sinh Gryffindor khi cậu đứng lên bắt đầu bài nhảy cùng với các Nhà Vô Địch khác! Vì Cứu Thế Chủ quá tồi tệ trong việc nhảy với bất kỳ ai, cậu được bắt cặp với người nhảy giỏi nhất trong tất cả.....…
đây là chuyện của tác giả Hổ Bán Liên mình chỉ mang vào thôi ^-^VĂN ÁNMột bàn tay từ dưới vươn lên, cầm cổ chân tôi: "Đừng nhúc nhích"Tiếng nói ngăn tôi đang giãy dụa, một bàn tay nắm chặt cô chân tôi, một cái khác nắm ở bậc cầu thang, cả cở thể treo giữa không trung: "Xin cậu, đừng nhúc nhích."Tôi im lặng nhìn cậu ta, cậu nghiêm mặt nhìn tôi, ở trên trán chỗ bị tôi đạp đang chảy máu, chảy qua má xuống dưới sàn."Có thể kéo tớ lên không? Tớ đảm bảo sẽ không làm gì cậu." Cậu ta nhẹ nhàng dụ đỗ tôi."Tớ cảm thấy có lỗi với những gì đã xảy ra, nhưng này là do cậu."Tôi không nói gì."Đỡ tớ lên, được không?" Cậu ta hiện ra khuôn mặt đáng thương."Chúng ta là bạn học. Cậu không hi vọng bạn học chết trong khi mình đứng nhìn chứ ? Cha tớ đã chết vào năm trước ở Bộ Pháp thuật. Tớ không có người nhà. Đỡ tớ lên được không, tớ không muốn chết..."Tôi muốn hạ chú Avarda vào hắn."Ngươi đi chết đi". Tôi nói. Tôi đá một cước vào tay hắn.Hắn nhếch miệng, những chiếc răng lóe sáng trong bóng đêm, nhanh chóng rơi xuống.Ở phía dưới rất nhanh vang lên tiếng "Đông", sau đó không còn tiếng động nào nữa.…