Ask & Dare Countryhumans
Là một con dân chìm của wattpad được 2 năm đến giờ mới viết truyện nên mong được giúp đỡ.P/s: truyện rất nhạt.…
Là một con dân chìm của wattpad được 2 năm đến giờ mới viết truyện nên mong được giúp đỡ.P/s: truyện rất nhạt.…
Đoản, kỷ niệm lộn xộn được viết chả theo thứ tự. Là nhật ký, cũng có thể là hố để trút xả. Nói chung toàn là những kỷ niệm vụn vặt tào lao ngày nhỏ (lâu lâu ngày nay) được t sảng lên viết thôi 🙌-----"Mày nhớ không L, ngày ấy có nắng, có gió, có chúng ta. Bây giờ vẫn còn nắng, còn gió, nhưng chúng ta của ngày ấy đã bị cuốn đi đâu mất rồi"-----(NHHL)…
Không được chạm vào tôi ở nơi công cộng! Không được nói tôi là vợ của anh! Không được cho người khác biết chúng ta sống cùng với nhau!Không được chạm vào cô ấy ở nơi công cộng thì hắn có có thể vuốt ve trước mặt bao người, không cho nói là cô ấy là vợ của hắn thì hắn có thể nói hắn là ông xã của cô ấy, trong một cuộc phỏng vấn, hắn nói "ngày nào tôi cũng ngủ cùng với An Hảo".…
fic như ý nghĩa của title 'although', mọi thứ đều xuất phát từ "tuy nhiên"dành cho "ngôi nhà thiểu số" iboo thân thương current status: dropped?highlights: #1 - translated (31.10.2020)…
Khi gặp người yêu đầu, Giản Tư không hề ngờ rằng mối tình hoa mộng này rồi sẽ hủy hoại tất cả. 18 tuổi, cô và anh chìm đắm trong yêu. Tuổi trẻ nồng nhiệt, tưởng rằng hễ thề nguyện là bầu bạn với nhau được đến suốt đời suốt kiếp. Nào ngờ một đêm mưa gió, một chuyến đi hy vọng chứa chan, lại chuốc về ê chề nhục nhã, lại gây ra sinh tử biệt ly. Từ đó kẻ sống âm thầm sầu thảm, kẻ kiêu hãnh với cuộc đời mới bên kia bán cầu. Cả hai bằng những cách thức khác nhau, đều tự hứa sẽ không bao giờ gặp lại. Năm năm sau, hoa mộng ngày nào tái hiện như ác mộng. Anh nhận ra mình vẫn yêu cô, và cô, ngoài tình yêu cũng không còn vũ khí nào để phản kích. Cớ gì không phó mặc cho mọi việc lưỡng toàn kỳ mĩ? Dùng sợi dây dẻo nhất, cũng bền dai nhất, mà ràng buộc và hành hạ nhau đến tận cùng?"…