" Vương gia , xin tự trọng ..."Nàng chắp tay hành lễ tỏ vẻ xa la , giận dỗi . Chẳng chút ngoảnh mặt nhìn hắn tiếp tục làm việc mà bản thân cần nhanh chóng hoàn thành . Nhưng tên này cũng không phải dạng vừa vẫn cố chấp ôm nàng tỏ vẻ uất ức :" Mỹ Nhi , nàng bớt giận đi . Ta xin lỗi , được chưa , ta biết lỗi rồi.... việc nhìn nàng khi , ta ....."Chưa nói hết câu , hắn đã bị lườm lườm , trong đó tràn đầy sát khí chết người…
* Lưu ý: Shinobu và giyuu từ kimetsu no yaiba xuyên không <nếu thích thì tất cả m.n trong kny cũng được , comment thôi >Tác Giả : A Tỷ Mê Muội thích Cà KhịaThể Loại : Xuyên không , đồng nhân , BG , Nữ bá , Nam Bá , Xuyên từ phim sang phim , hiện đại , linh lực , ma pháp , Np ...Mô tả : Shinobu chính xác đã bị chết dưới tay thượng huyền nhị Douma , hiện tại nàng có thể gặp lại người chị yêu mến của cô - Hoa Trụ Kochou Kanae và tái ngộ với Viêm trụ Rengoku Kyoujurou , nhưng đấy chỉ là có thể ..... Nàng cư nhiên bị đưa vào nơi khỉ ho cò gáy nào đó :> ? Cuộc sống sẽ yên ổn nếu như ta không mồ côi và bị đưa về với một gia đình có đứa con đáng sợ như vậy ... Đọc suy nghĩ người khác ?! Ôi thôi nào , ông trời có cần thiên vị nó vậy không ? Nó mới chỉ là đứa trẻ thôi ! Vương Lệnh, một cái không gì làm không được tu chân kỳ tài, ba tuổi Kim Đan, năm tuổi Nguyên Anh, bảy tuổi Hóa Thần...Đáng sợ !!!!Hắn tâm nguyện là, hòa bình thế giới...Hòa BÌnh thế giới :>>>>>>>>>>>>>>>>> ??? Trong câu truyện này , tôi - tác giả sẽ đưa thêm Giyuu vào , nhưng chỉ là sau này . Và Shinobu bá NHƯ nam chính vậy .…
Tác giả: Listars Cẩm Tú*** Cậu nói, cậu không thích nắng. Là vì nó thật vô vị làm sao! Cậu nói, cậu yêu mưa. Nếu không đi qua những ngày mưa, làm sao có thể hiểu được ý nghĩa của nắng? Cậu không thích tớ. Tớ ghét mưa, à không, tớ rất sợ những ngày trời mưa. Chưa một lần tớ dám chạm nhẹ vào một giọt mưa đang vội vã tìm về đất mẹ. Tớ luôn trốn tránh nó, trốn tránh cái sự thật mà mình đang phải đối diện. Cơn mưa, giống như những sỏi đá trên con đường trưởng thành của chúng ta. Còn cái ánh nắng mờ nhạt kia, cái khoảnh khắc vui vẻ và hạnh phúc vốn có của một đứa trẻ, bừng sáng rồi lại vội vã vụt tắt. Tớ thích cậu. Có lẽ tớ sẽ chẳng bao giờ hiểu được sự ấm áp sau cơn mưa như cậu nói. Cậu nhìn tớ, không chút xúc cảm, cho dù chỉ là một chút quý mến thôi. Tớ, một đứa trẻ ngốc nghếch không hiểu sự đời, khác với cậu. Cậu không quan tâm. Tớ dần làm quen với cơn mưa, chỉ muốn tìm lấy một sở thích chung với cậu. Cậu nhìn tớ. Tớ quên đi ánh nắng kia. Tớ thấy được cầu vồng. Cậu khẽ mỉm cười.❤️❤️❤️Tớ yêu mưa, vì cậu sẽ đến.…