Yolo Sầm Sấm Sâm is right here and welcome to another f-cking hole 🥺👉👈 ✨❤️Tên truyện: Bạn êi, tớ không phải 'bầu trời' đâu! (hay "Skyn't" thích viết sai zậy đó rồi sao?)Vẫn là cái plot em géi sinh đôi của Tsuna mới là Decimo Vongola, còn cậu ấy chỉ là một đứa dame ít nói nhưng thực chất bên trong chmúa hmề...Tsuna: Bạn muốn như tui mà đâu có được~Pandora: ... Cá đáng sợ quá-Kitsu: First time huh? Plot cũ, cách viết mới. Để xem các bạn đọc truyện của tôi thấy có gì khác không nhé =))Welcome to Skyn't! 🐟💦✨…
Văn ánĐích nữ phủ Anh Quốc công xinh đẹp khuynh thành, vốn dĩ là đóa hoa kiêu sa vạn người ngưỡng vọng. Nhưng sau một đêm, gia tộc sa sút, phụ thân bị cuốn vào vụ án mưu phản. Để bảo toàn tính mạng, Vệ Xu Dao buộc phải bước vào Đông Cung."Xin điện hạ thương xót..."Thiếu nữ quỳ gối dưới bậc thềm, thân ảnh mảnh mai, hàng mi dài khẽ run rẩy dưới làn nước mắt. Nam nhân chỉ nhàn nhạt liếc mắt một cái, giọng điệu chậm rãi mà vô tình: "Muốn bổn cung che chở ngươi? Vậy phải xem... ngươi có gì để đánh đổi."Nghe vậy, Vệ Xu Dao ngẩng đầu, đối diện với đôi mắt đen thẳm quen thuộc.Nàng kinh hoảng nhận ra- Tiểu người câm từng bị nàng trêu đùa trong lòng bàn tay, nay đã trở thành người mà nàng không thể đắc tội. Thuở nhỏ, Tạ Minh Dực lưu lạc bên ngoài, bị khinh rẻ, bị giày xéo, sống trong bóng tối. Chỉ có thiên kim nhà họ Vệ từng dịu dàng quan tâm, mang đến cho hắn một tia ấm áp hiếm hoi. Người đời ca tụng Thái Tử ôn nhu nho nhã, ngày sau tất sẽ là minh quân. Nhưng chỉ có những kẻ trong Đông Cung mới biết, khi đêm xuống, vị Thái Tử ấy hoàn toàn khác-lạnh lùng, nguy hiểm, tàn nhẫn. Mà người duy nhất từng khiến hắn dao động lại nhẫn tâm quay lưng bỏ đi, không chút lưu luyến. Mãi đến khi hắn sắp đăng cơ, có kẻ hao hết tâm tư, dâng nàng trở về bên cạnh hắn.Mỹ nhân như ngọc, dịu dàng mềm mại, run rẩy lùi về phía sau, trong mắt tràn đầy kinh sợ. Nam nhân lười biếng nâng một lọn tóc đen của nàng, khẽ nghiêng người, giọng nói trầm thấp ghé sát bên tai:"Từ nay về sau, ngày ngày đêm đêm, trong mắt nàng chỉ có thể có ta…
Truyện được đã được chuyển thể thành bộ phim cùng tên. (ảnh đều là mình lấy từ phim)***Truyện kể về tuổi thanh xuân của hai nhân vật chính là Cảnh Cảnh và Dư Hoài.***"Ai cũng luôn nói thanh xuân sẽ chẳng bao giờ là mãi mãi, nhưng khi đó chính là lúc tuyệt nhất của chúng ta. Lúc này đây, chúng tôi và toàn bộ quãng thanh xuân phải nói lời từ biệt."***Sau khi đọc truyện này tôi bỗng nhớ đến một câu mà tôi từng đọc từ rất lâu giờ ngẫm lại vẫn thấy thật hay: "Tuổi thanh xuân giống như một cơn mưa rào. Cho dù bị cảm vì tắm mưa, bạn vẫn muốn quay lại để được ướt mưa thêm một lần nữa..." - trích "You Are The Apple Of My Eye".Tôi tin chắc ai cũng đều cảm thấy những thời gian cấp 3 là vô cùng quý giá vì chỉ khi qua đi rồi mới thấy quãng thời gian đó hạnh phúc nhường nào.Vậy nên những ai vẫn còn đang học cấp 3 hãy trân trọng những ngày tháng đó, đừng để đến khi kết thúc mới cảm thấy tiếc nuối nhé!!***P.s: văn án vẫn còn một đoạn nữa nhưng không đủ chỗ để viết. Thực sự xin lỗi mọi người.…
Thượng một đời hắn lưỡng độ phú quý, giãy dụa giao tranh thường tẫn thế gian ấm lạnh, cuối cùng lại bị thân huynh mưu hại. Tái mở mắt ra thời điểm, thế nhưng sống ở một cái hoàn toàn xa lạ thế giới, còn có cái dung túng yêu thương hắn đến trong khung cha. Này rõ ràng chính là các lộ thần phật tự cấp hắn bồi thường, cần phải phải làm cái chỉ biết hưởng lạc, không có trí tiến thủ lười nhác nhị thế tổ, hảo đem đời trước hưởng lạc kiếm trở về.Đáng tiếc có câu kêu trời không theo nhân nguyện, mạc danh kỳ diệu thiếp đi lên cái tiện nghi sư phụ, thật bất hạnh nói cho hắn biết: mãnh thú ‘ thao thiết ’ tinh hồn tiềm nhập hắn trong cơ thể, nhược không nghĩ biến thành mãnh thú, liền phải bước vào ‘ Tiên Môn ’. Hắn nhàn nhã ngày tới rồi đến cuối, rơi vào đường cùng chảy nước mắt sau khi từ biệt a cha, kéo dại dột phát tiểu cùng nhau bái nhập Tiên Môn. Lại không biết phát tiểu sớm bị nhân ‘ đã đánh tráo ’, nội bộ dĩ nhiên là vạn năm trước bị nhân loại tu sĩ bán đứng, bỏ mình rớt xuống huyền thiên giới yêu vương. Mà yêu vương coi trọng còn lại là ẩn núp ở hắn trong cơ thể hai giọt phượng hoàng huyết.Ngao ngao ngao, lão tử không phát uy, ngươi cho là nê nắm ~…